Mục Thần Ký

Chương 807: Thiên Hà Quỷ Thuyền




- Thiên Hà Long Vương?

trong lòng Hoạn Long quân thoáng động, thử dò xét nói:

- Thiên Hà Long Vương này có đãi ngộ thế nào?

Tần Mục nói:

- Cùng cấp với đãi ngộ lúc trước, chỉ có điều thuỷ sản trong Thiên Hà không thể thuộc về ngươi.

Hoạn Long quân thận trọng tiếp tục thử:

- Cái gọi là Thiên Hà này rộng bao nhiêu, dài bao nhiêu? Chủ công, không phải ta không tin ngươi, mà có vết xe đổ Bách Tuế sơn của Bạch Khích thần, Tiểu Long ta thân thể khá lớn, bình thường sông nhỏ năm ba dặm không chứa được ta.

Tần Mục cười nói:

- Thiên Hà, đương nhiên rất rộng, hoàn toàn không nhỏ hơn Dũng Giang hiện tại, hơn nữa cá tôm phong phú, ngươi tuyệt đối không cần lo lắng về khẩu phần lương thực.

Hoạn Long quân mừng rỡ, nhưng vẫn không yên lòng, nói:

- Nếu có thể làm Thiên Hà Long Vương, tất nhiên là được, chỉ có điều ta cuối cùng vẫn lo lắng ngươi gạt ta. Bách Tuế sơn của Bạch Khích thần...

Tần Mục không vui nói:

- Ngươi làm hay không làm?

- Làm! Làm!

Hoạn Long quân quyết định thật nhanh, cười nói:

- Ở chỗ này, mỗi ngày bị Bán Thần của Dũng Giang khi dễ, không bằng đi làm Thiên Hà Long Vương, tốt xấu gì cũng có thể làm mưa làm gió! Chỉ là chủ công, làm thế nào để xóa đi ước hẹn với Thổ Bá?

- Không cần xóa đi ước hẹn của Thổ Bá, chỉ cần bổ sung một ước hẹn với Tiểu Thổ Bá là được.

Tần Mục dạy hắn lập ước thế nào, Hoạn Long quân theo lời hắn nói, định ra ước hẹn với Tiểu Thổ Bá, Tần Mục lại không tiếp tục để ý tới hắn, để cho Tề Khang Nhân Hoàng Ý Sơn Nhân Hoàng bắt đầu cảm ngộ lực lượng của Thiên Hà, tạo lại thần tàng thứ bảy.

Cái đầu lớn của Hoạn Long quân dựng thẳng ở phía trên Dũng Giang, chờ giây lát, chỉ thấy Tần Mục bận tới bận đi, vẫn chưa nói cho hắn biết chỗ của Thiên Hà, cuối cùng hắn không nhịn được, cười nói:

- Chủ công, Thiên Hà ở đâu?

Tần Mục vẫn không có để ý tới hắn, Long Kỳ Lân dù sao cũng là kẻ lương thiện, nói:

- Rồng quân, Dũng Giang chính là Thiên Hà. Ngươi bây giờ chính là thân ở trong Thiên Hà.

Hoạn Long quân ngẩn người một lát, vẫn không hiểu rõ.

Long Kỳ Lân lắc đầu than thở:

- Ngươi đấy, dù gì cũng là người sáng lập Hoạn Long Kinh, nuôi rồng cũng là cao thủ, nhưng đối với người lại thuần khiết giống như tờ giấy trắng vậy. Dũng Giang chính là Thiên Hà, Thiên Hà chính là Dũng Giang sau khi giải phong, giáo chủ là nhìn thấy Dũng Giang biến thành Thiên Hà, cảm thấy phong ngươi làm Dũng Giang Long Vương có phần hơi thiệt, tất cả thuỷ sản Thiên Hà thuộc về ngươi, trong con sông này có vô số bảo tàng, các loại Long Cung Long phủ, còn có vô số Bán Thần trong nước, bảo vật các đời các triều đại chìm vào trong nước. Giáo chủ nhức nhối hơn một năm, chỉ là ngại ước hẹn của Thổ Bá không tiện thu hồi.

Hoạn Long quân đần độn, trong đầu trống rỗng.

Thủy Kỳ Lân ở bên cạnh cũng lộ ra vẻ mặt thông cảm, nhìn con Long Vương kia nói:

- Lão gia của Phi ca là kẽ gian manh tới mức nào... á anh minh thần võ tới mức nào? Sở dĩ chưa cùng ngươi thủ tiêu ước hẹn của Thổ Bá, là bởi vì Dũng Giang chính là Thiên Hà, không cần thủ tiêu. Về phần ký bổ sung ước hẹn của Tiểu Thổ Bá, đó chính là dùng để thu hồi bảo tàng của Thiên Hà. Hắc hắc, Tiểu Thổ Bá kia lại vô cùng hung tàn...

Vẻ mặt Hoạn Long quân vẫn mờ mịt.

Tần Mục lại vội vàng kiểm tra tiến triển của hai vị Nhân Hoàng, điều tra xem bọn họ có thể cảm ứng được lực lượng Thiên Hà hay không. Điểm này mới là quan trọng nhất.

Nhân Hoàng đều là nhân kiệt, cường giả suốt mấy trăm năm lắng đọng, nếu bọn họ không cảm ứng được lực lượng Thiên Hà, như vậy những thần thông giả khác khẳng định càng khó hơn.

Cũng may Tề Khang Nhân Hoàng và Ý Sơn Nhân Hoàng rất nhanh đã cảm ứng được lực lượng của Thiên Hà, lúc này hắn mới thở phào một cái.

- Sư tổ và Thái sư tổ có thể cảm ứng được lực lượng Thiên Hà, mở ra Thiên Hà thần tàng chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi. Chỉ là những thần thông giả khác tu luyện tới trình độ như bọn họ vẫn có chút khó khăn, số lượng người có thể mở Thiên Hà thần tàng chắc hẳn không quá nhiều.

Tần Mục tính toán, lấy tiêu chuẩn giáo dục của Duyên Khang hiện tại có thể thấy được, thần thông giả có cơ sở đầy đủ vững chắc, tư chất ngộ tính đủ cao, phải có tới mấy vạn người.

Mấy vạn người nghe rất nhiều, nhưng so sánh với tổng dân cư của Duyên Khang miệng lại vẫn quá ít.

Thiên Hà thần tàng hoàn toàn thay thế Thần Kiều thần tàng đã rơi xuống, chỉ sợ cần phải mất mấy trăm năm thậm chí mấy nghìn năm!

Chỉ cần những cường giả này cần mở Thiên Hà thần tàng, đời sau sinh sôi nảy nở, tương lai còn cần càng nhiều thần thông giả mở ra Thiên Hà thần tàng.

Hơn nữa, công pháp tu luyện của Duyên Khang cũng cần cải cách sửa đổi, công pháp lúc trước đều theo Thần Kiều thần tàng tới tu luyện, còn đường sau này phải đi lại cần sửa từ tu luyện Thiên Hà thần tàng.

- Sửa chữa công pháp là một công trình vô cùng vĩ đại.

Trong lòng Tần Mục xúc động, công pháp của Duyên Khang thật sự quá nhiều, cải cách những công pháp này cũng cần có người tài trí hơn người.

Thiên Hà thần tàng liên hệ giữa hệ thống tu luyện Thiên Cung và hệ thống tu luyện thần tàng lại thành một chỉnh thể. Thần thông giả biết về Thiên Cung không nhiều, thần chỉ lại có kinh nghiệm tu luyện Thiên Cung, bởi vậy vẫn cần thần chỉ hỗ trợ cải biến công pháp.

- Mấy năm, mấy chục năm, mấy trăm năm sau này, chắc chắn sinh ra từng đại tông sư chấn động cổ kim.

Bầu trời dần dần tối lại, ánh mắt Tần Mục chớp hiện ở trong bóng đêm, nhìn mặt sông với sóng lớn cuộn trào mãnh liệt, ánh mắt hắn có phần thâm thúy:

- Chỉ là, Duyên Khang có thể kiên trì được bao nhiêu năm? Thời gian không đợi ta..

Đột nhiên, trong sông có tia sáng từ dưới nước lộ ra, ánh sáng càng lúc càng mạnh, khiến dòng sông sáng như ban ngày.

Hoạn Long quân giống như chim sợ cành cong, vội vàng bay lên, hóa thành thần nhân đầu rồng thân người, ở trên mặt sông khẩn trương nhìn xuống ánh sáng dưới đáy nước.

Tần Mục gọi hắn, dò hỏi:

- Trong sông là vật gì?

- Quỷ thuyền!

Các vảy trên người Hoạn Long quân dựng đứng, từng mảnh vảy rồng vô cùng sắc bén, miệng hắn phun ra bọt trắng, nói:

- Là quỷ thuyền! Những cái thuyền này lại xuất hiện!

Tần Mục giật mình, nói:

- Quỷ thuyền?

Mọi người nhanh chóng đi tới bờ sông, nhìn xuống dưới, chỉ thấy mặt sông dưới có một chiếc chiến hạm khổng lồ cổ xưa chậm rãi từ đáy nước dâng lên, xung quanh chiến hạm quấn quanh khí đen nồng đậm mạnh mẽ, giống như một từng sợi dây xích.

Chiếc thuyền này vô cùng to lớn, quái vật khổng lồ có thể so sanh thuyền mặt trời thuyền ánh trăng, nó ở trong nước thong thả di chuyển, tản ra ánh sáng chính là từng ngọn đèn lồng trên thuyền.

Cả chiếc chiến hạm cổ xưa ngâm mình ở trong nước, đèn lồng lại không tắt, khiến cho người ta tặc lưỡi lấy làm kỳ lạ.

Chiếc thuyền kia di chuyển qua một tòa Long Cung dưới đáy nước, chiếu sáng Long Cung này. Mọi người mơ hồ nhìn thấy được trong Long Cung này không ngờ cũng có mấy Bán Thần bơi ra, ngẩng đầu nhìn về phía chiếc thuyền kỳ quái này.

Ngu Uyên Sơ Vũ nói:

- Ta với đám người Tô Tế tửu thật ra đã nhìn thấy cái thuyền này mấy lần, đều nhìn thấy được khi trời tối, nhưng lại không có lên kiểm tra xem xét qua. Từ sau khi Dũng Giang rộng ra, xuất hiện rất nhiều Bán Thần, dân chúng của Lệ Châu phủ trôi giạt khắp nơi, dân chúng lầm than, xử lý chính vụ đã khiến cho ta sứt đầu mẻ trán.

Hoạn Long quân lộ ra vẻ sợ hãi, run giọng nói:

- Phủ Doãn không có thời gian qua kiểm tra xem xét, nhưng ta lại sinh sống ở nơi này, số lần gặp phải chiếc quỷ thuyền này còn nhiều hơn Phủ Doãn. Sau khi Dũng Giang rộng ra, chiếc thuyền này lại xuất hiện, ta không dám đi, nhưng trong nước có không ít Bán Thần đi vào tra xét. Thực lực của bọn họ mạnh mẽ hơn ta không biết gấp bao nhiêu lần, nhưng đến trên thuyền xong, bọn họ lại không có trở về. Ta nghe nói có người nhìn thấy bọn họ đến trên thuyền, lại hóa thành xương trắng... Chủ công, sau khi Dũng Giang biến thành Thiên Hà, chuyện quỷ dị không ngừng xuất hiện, cái Thiên Hà Long Vương này...

Tần Mục từ phía xa nhìn vào đáy nước, chỉ thấy chiếc chiến hạm cổ xưa này di chuyển ở trong đáy nước, trên thuyền có từng cái bóng lay động, hình như có thiên quân vạn mã đang trấn thủ trên chiếc thuyền này, chỉ là không nhìn thấy được gương mặt của những người này.

- Thiên Hà nối liền Đại Khư có lịch sử quá cổ xưa, chôn vùi rất nhiều thứ.

Hắn cũng không tính đi vào tìm hiểu tới cùng. Dù sao chiếc quỷ thuyền này cũng chỉ là một sự quỷ dị bên trong Thiên Hà, bản thân không cần xông vào nguy hiểm.

Nhưng vào lúc này, hắn nhìn thấy được trên thuyền buồm của chiếc thuyền kia cắt qua mặt sông, nước thượng du Trường Giang chảy xuống lá cờ, lá cờ bị gió sông thổi, phía trên lá cờ hiện ra vết máu kia không ngờ bay lên.

Trên bầu trời, ánh trăng giống như là một đóa hoa bị phơi nắng có nhiều nếp nhăn, nhưng vẫn có ánh trăng chiếu xuống.

Tần Mục ngẩng đầu quan sát ánh trăng cổ quái, khẽ nhíu mày một cái, hắn theo ánh trăng nhìn lại lá cờ của chiếc thuyền kia, mơ hồ có thể thấy được hai chữ Vũ Lâm.

- Chiếc thuyền này là Vũ Lâm.

Tần Mục cười nói:

- Có tên thuyền, chắc hẳn là có lai lịch không nhỏ...

Đột nhiên hắn giật mình, vội vàng quan sát hai chữ Vũ Lâm, càng nhìn hắn càng cảm thấy nghi ngờ.

Chữ viết trên lá cờ rất quen thuộc, hắn sốt ruột vội vàng lấy ra binh phù của đại sư huynh Ngụy Tùy Phong, trên binh phù cũng có hai chữ Vũ Lâm!

Chữ ở trên lá cờ là thêu, chữ trên binh phù lại là khắc chìm, nhưng chữ viết tương đồng!

Tần Mục quan sát cờ, lại quan sát binh phù, nghi ngờ trên mặt hắn càng lúc càng lộ rõ.

- Sơ tổ, thôn trưởng, các ngươi ở chỗ này, ta đi trên thuyền xem thử!

Hắn đột nhiên bay lên trời, chân đạp mặt sông, chạy như bay về phía chiếc quỷ thuyền này, quát:

- Hoạn Long quân, kỹ năng bơi của ngươi tốt, đi theo ta!

Thôn trưởng do dự một chút, lại nhìn về phía Sơ tổ nói:

- Sơ tổ, ngươi tới coi chừng những Nhân Hoàng kia, đừng để cho bọn họ làm chuyện hồ đồ, ta đi coi chừng tiểu tử Mục nhi kia!

Sơ tổ nhíu mày, buồn bực nói:

- Thế nào lại đều chỉ huy ta...

Hoạn Long quân do dự, không muốn tiến lên, thôn trưởng liếc nhìn hắn một cái, Hoạn Long quân chỉ đành phải kiên trì theo hắn đi về phía trước, trong lòng thầm nghĩ:

- Nếu chủ công chết ở trên quỷ thuyền, như vậy ước hẹn Thổ Bá và ước hẹn Tiểu Thổ Bá của ta có thể được xóa bỏ hay không?

Hắn vừa nghĩ tới đây, đột nhiên trước mắt lộ ra một mảnh tối tăm, một Ma Thần đầu to xuất hiện ở trước mặt hắn.

- Không được liếm.

Trong bóng tối truyền tới một giọng nói nặng nề, giống như là giọng nói của Thổ Bá.

- Ta không liếm, ta xem thử thức ăn trước một chút.

Ma Thần đầu to kia cười đáng sợ, chậm rãi biến mất trong bóng đêm.

Ánh mắt của Hoạn Long quân lại khôi phục giống như lúc ban đầu, hắn không khỏi liên tục rùng mình mấy cái, trong lòng âm thầm kêu khổ:

- Đây là Tiểu Thổ Bá? Một giọng nói khác là Đại Thổ Bá? So với quỷ thuyền còn muốn quỷ dị hơn...

Tần Mục tiếp cận chiếc quỷ thuyền này, quỷ thuyền di chuyển rất nhanh ở trên con sông, chỉ có cờ của con thuyền lộ ra mặt nước, cờ thuyền lay động ở trên mặt sông, giống như một thanh đại đao màu trắng mở ra nước sông.

Tần Mục đứng vững ở phía xa, đột nhiên tay hắn rung leneg, một kiếm đâm ra, trên mặt sông lập tức có một mặt trời đỏ xuất hiện, giống như mặt trời lặn một nửa trong dòng sông, kiếm quang hóa thành ánh sáng màu đỏ, soi sáng mặt sông.

- Lạc Nhật Kiếm Pháp của Ngu Uyên gia ta!

Bờ sông, Ngu Uyên Sơ Vũ vui vẻ nói:

- Tần đệ đệ vẫn không có quên Lạc Nhật Kiếm Pháp!

Kiếm quang của Lạc Nhật Kiếm Pháp đi tới sát quỷ thuyền trong sông, lại đột nhiên ảm đạm xuống, bị dây xích màu đen quấn quanh quỷ thuyền xóa đi, hoàn toàn không có uy năng.

Tần Mục nhíu mày, bóng người lắc lư. thôn trưởng và Hoạn Long quân đã tìm đến.

- Thôn trưởng gia gia, sao gia gia lại tới đây?

Tần Mục nhíu mày, lắc đầu nói:

- Ta không có cách nào chiếu cố được các ngươi.

Thôn trưởng giận dữ, hung hăng nện một quyền ở trên đầu hắn:

- Chiếu cố chúng ta? Là ta tới chiếu cố ngươi. Tiểu tử thối, ở bên ngoài lăn lộn được vài đầu, giọng điệu không nhỏ nhỉ!

Tần Mục ôm đầu, suýt nữa bị một quyền của hắn đập rơi vào trong dòng sông.

Thôn trưởng nhìn về phía quỷ thuyền trong dòng sông, trầm ngâm nói:

- Sợi dây xích bên ngoài thuyền là do khí đen biến thành, cực kỳ lợi hại. Các ngươi đuổi theo ta, không cần xông loạn!

Tần Mục vỗ nhẹ vào Hoạn Long quân, Hoạn Long quân hóa thành con rồng lớn, Tần Mục đứng ở trên đầu rồng, Hoạn Long quân lao xuống nước.

Thôn trưởng vội vàng đuổi theo, phi thân bơi tới trên đầu rồng, quát:

- Mục nhi, ta bảo các ngươi theo ta, không phải ta theo các ngươi. Lá gan của tiểu tử nhà ngươi càng lúc càng lớn...

Đột nhiên, hắn nhìn vào trên tay của Tần Mục, chỉ thấy trong tay của Tần Mục có một khối ngọc bội dần dần sáng lên, ánh sáng xua tan sợi dây xích do khí đen tạo thành xung quanh chiếc quỷ thuyền này.

- Quả nhiên là Vũ Lâm Quân của Thiên Đình ngày xưa!

Tần Mục khẽ nói:

- Chẳng lẽ chiếc thuyền này chính là sự kiện Vũ Lâm Quân xuyên qua mà Đại Nhật Tinh Quân đã nói tới? Kỳ quái, chiến hạm của Vũ Lâm Quân làm sao có thể đi tới nơi này? Bọn họ không phải là Vũ Lâm Quân của Long Hán Thiên Đình trăm vạn năm trước sao? Vì sao đại sư huynh có được binh phù của Vũ Lâm Quân Long Hán Thiên Đình? Như vậy đại sư huynh có thể ở trên chiếc quỷ thuyền này hay không...

Hắn nói đến đây, đột nhiên trên đầu lại bị đánh một cái, chỉ thấy hai mắt thôn trưởng lấp lánh có thần nhìn chằm chằm vào hắn.

- Mục nhi, ngươi biết những gì?

Thôn trưởng lộ ra sắc mặt nghiêm túc, đột nhiên lại đổi thành gương mặt khó nén được hiếu kỳ, cười híp mắt nói:

- Khối ngọc bội trong tay ngươi này là cái gì? Sự kiện Vũ Lâm Quân xuyên qua là chuyện gì xảy ra?

Tần Mục đang muốn nói, đột nhiên trong nước có mạch nước ngầm cuộn trào mãnh liệt, chỉ thấy một con Đại Côn đang bơi trong nước, trên lưng Đại Côn có rất nhiều Bán Thần hình thù kỳ quái đang đứng.