Mục Thần Ký

Chương 1299: Thần khí thứ mười một 2




Xem như Hạo Thiên Tôn là người thành thật trong tám vị Thiên Tôn, nhưng người thành thật ấy chỉ so sánh với mười Thiên Tôn, mà trong mười Thiên Tôn làm gì có ai không phải là nhân vật cáo già?

Số lượng Thiên Cung bọn họ biểu hiện ra chỉ là số lượng Thiên Cung mà bọn họ muốn để đối thủ biết mà thôi, cho dù trong bọn họ có người để lộ ra ba mươi lăm tòa Thiên Cung từ đầu đến cuối, Tần Mục cũng không cảm thấy tò mò chút nào!

Tám Thiên Tôn thi triển thần thông, thần thông bọn họ thi triển đều là hệ thống thần thông của Cổ Thần, thần thông sử dụng đều là thần thông do Đạo Tổ dùng đạo thuật số phân tích các đại đạo của Cổ Thần mà hình thành!

Đối với điều này, Tần Mục cũng không tin chút nào.

Tám vị Thiên Tôn cáo già này đã nhập đạo từ lâu, thần thông của bọn họ tuyệt đối không phải là thần thông Cổ Thần thiết lập ở trên cơ sở đạo thuật số, mà là đại thần thông nhập đạo mà bọn họ lĩnh ngộ ra.

Thần thông bọn họ đã biểu diễn ra cũng chỉ vì để mê hoặc người khác!

Việc mười Thiên Tôn trên Thiên Đình lục đục với nhau còn kịch liệt hơn bất kỳ một người nào tưởng tượng!

Cho dù tám Thiên Tôn không sử dụng bản lĩnh thật sự của bản thân, nhưng dù sao bọn họ cũng là Thiên Tôn, uy lực của thần thông mênh mông mạnh mẽ, từng luồng sức mạnh huỷ diệt tất cả quét về phía vết nứt của Tổ Đình!

Những thần thông này đánh vào trong vết nứt, lập tức chỉ thấy các thế giới của mặt sau Thiên Đình như

Nguyên Giới, Huyền Đô, U Đô, Tứ Cực Thiên hiện ra từ trong vết nứt, chống lại thần thông của bọn họ!

Cuối thời đại Thái Cổ, Cổ Thần Thiên Đế Thái Sơ dẫn đầu tất cả các Thần Thánh trong thiên hạ, phong ấn Tổ Đình, định chôn vùi tất cả lịch sử xấu xí bên trong Tổ Đình, hắn sử dụng máu Cổ Thần cùng với từng đại đạo của Cổ Thần.

Lại thêm cả các thế giới của mặt sau Thiên Đình như Nguyên Giới, Huyền Đô, U Đô, phong ấn này phải đáng sợ đến mức nào chứ?

Nhưng giờ đây tám Thiên Tôn liên thủ, thực lực của bọn họ hoàn toàn có thể chống lại chư Thần năm đó!

Cộng thêm cả việc bọn họ chỉ cần đánh ra một thông đạo chứ không phải phá vỡ toàn bộ phong ấn của Tổ Đình, bởi vậy phá vỡ phong ấn càng thêm đơn giản!

Thân thể của tám vị Thiên Tôn nguy nga, cơ thể càng ngày càng lớn, cho dù là hơn hai mươi tòa Thiên Đình trôi lơ lửng ở phía sau bọn họ cũng tỏ ra không còn kinh người như vậy nữa.

Thần quang sau đầu bọn họ thành vòng, chầm chậm chuyển động, đủ loại thần thông nhảy ra từ trong vòng sáng, mở vết nứt ra.

Bọn họ bay về phía trước, đi sâu vào phong ấn, khoảng cách phá vỡ phong ấn của Tổ Đình càng ngày càng gần.

Tần Mục đi theo phía sau bọn họ, quay đầu nhìn lại, nhưng thấy khắp nơi trên bầu trời và trên mặt đất Tổ

Đình hiện ra từng con con mắt thật to, tham lam nhìn bọn họ.

Đó là Hư Không Thú.

Hư Không Mẫu Thú đã bị Tần Mục đánh chết ở trong Lưu Ly Thanh Thiên Tràng, Mẫu Thú mới vẫn chưa hình thành, Hư Không Thú như rắn mất đầu, mà không có Mẫu Thú, Tường Thiên Phi khó mà đồng thời điều động nhiều Hư Không Thú như vậy.

Những Hư Không Thú này đang ở trạng thái vô chủ, tràn đầy tham niệm với ngoại giới, bởi vì sợ hãi Tần Mục và tám Thiên Tôn nên bọn nó không dám bước tới.

Khi Tần Mục và tám Thiên Tôn sắp rời khỏi Tổ Đình, cuối cùng các Hư Không Thú đi ra từ bên trong hư

không, bay về phía vết nứt.

Cuối cùng, tám vị Thiên Tôn đánh xuyên qua phong ấn, tinh quang trong mắt Tổ Thần Vương lóe lên, đang muốn đánh Tần Mục ở phía sau trở về Tổ Đình, đột nhiên một vầng sáng lấp lóe, Tần Mục thi triển thần thông truyền tống từ trong vết nứt truyền tống ra ngoài.

Tổ Thần Vương lập tức từ bỏ ý nghĩ này, trong lòng thầm khen:

- Tiểu tử này biết chớp lấy thời cơ, nếu như khi xưa hắn trưởng thành cùng chúng ta, hiện tại trong mười Thiên Tôn, chưa chắc Hạo Thiên Tôn sẽ trở thành thủ lĩnh.

Hắn có vẻ như lỗ mãng, nhưng lại tinh tế, cũng tràn đầy khen ngợi với Tần Mục.

Mọi người bước ra Tổ Đình, tám vị Thiên Tôn lập tức bắt tay vào làm, mỗi người thi triển phong ấn, lớp lớp phong ấn khe nứt của Tổ Đình.

Nghiên Thiên Phi cười nói:

- Mục đạo huynh, ngươi là người có thâm niên già dặn nhất trong Thiên Minh, ngươi cũng phong ấn một chút đi.

- Thiên Phi có lệnh, sao ta dám không theo?

Tần Mục cất bước đi lên, oai phong lẫm liệt nói:

- Vì suy nghĩ cho thiên hạ chúng sinh, ta dùng hết khả năng, không cho các ma đầu bên trong Tổ Đình trốn ra ngoài!

Hắn thi triển phong ấn, cùng tám Thiên Tôn niêm phong lại Tổ Đình.

Lang Hiên Thần Hoàng cố ý đánh trật phong ấn, phá hủy hơn phân nửa phong ấn của Tần Mục, những Thiên Tôn khác cũng nhao nhao bắt chước làm theo, ngươi một cái ta một cái, mài phong ấn của Tần Mục bố trí thành một cây kim vô cùng nhỏ.

Mọi người đồng loạt cười nói:

- Phong ấn của Mục Thiên Tôn giống như một cây đinh cắm ở trong phong ấn của bọn ta, điều này giống như Mục Thiên Tôn vậy. Mục Thiên Tôn giống như một cây đinh, đóng ở trong Thiên Đình và Thiên Minh!

Tần Mục cũng ha ha cười lớn, mọi người cười rất vui vẻ.

Mọi người cười xong, nhìn xung quanh, chỉ thấy quả nhiên bên ngoài Tổ Đình đã không còn tế đàn Tần Mục để lại, cho dù là hai chiếc Thiên Tôn Bảo Liễn và mười tám con Thiên Long cũng không cánh mà bay, bầu trời đầy sao này chỉ còn lại dư âm nhàn nhạt của thần thông, khiến cho người ta cảm thấy một loại cảm giác cực kỳ đáng sợ.

Hạo Thiên Tôn nhìn về phía Hồng Thiên Tôn, nói:

- Đạo huynh, ngươi đến xem thử xem là ai đã làm.

Hồng Thiên Tôn đồng ý, một sợi yêu khí bay ra, nhưng thấy yêu khí và dư âm của thần thông kia dung hợp lại, dần dần xảy ra biến hóa, khiến thân hình của người kia hiện ra.

Vẻ mặt của tám vị Thiên Tôn đồng loạt thay đổi, chỉ thấy bóng hình hiện ra kia chính là một món Thần khí Ngự Thiên Tôn!