Mục Thần Ký

Chương 1287: Chỉ là chiến đấu mà thôi (2)




Ánh đao bắt đầu sáng lên, mang theo đạo vận mà chỉ đại đạo Hậu Thiên mới có chặn lại cái cuốc chim đó!

Đạo của đao vượt qua mọi chông gai, đối mặt với hoạn nạn, không chút sợ hãi!

Dù cho có là kiếm trời khiên đất thì một đao cũng đủ để chẻ ra làm đôi!

Không có đường thì sẽ chẻ ra một con đường, không đòi hỏi sự đa dạng, cứ để nó tự nhiên!

Leng keng…

Một âm thanh kinh thiên động địa truyền đến, Tần Mục bay ngược trở lại, sau đó hai chân đạp mạnh lên vách núi rồi dùng tốc độ nhanh nhất để tiến lên.

Hai tay Tạo Vật Chủ đó bị nhấc lên cao đánh rồi bị kéo ra đằng sau, Tần Mục đã đến trước mặt hắn, tam cầm đao đâm xuống, một cái đầu lâu khổng lồ bay lên.

Tần Mục đáp xuống đất, mặt đất rung chuyển dữ dội.

Hai gan bàn tay hắn nứt toác ra, máu tươi đầm đìa, nhưng mà chỉ với một chiêu mà có thể giết được đối thủ này thì chút vết thương này không là gì cả.

Đột nhiên, vị Tạo Vật Chủ không đầu kia lại vác cái cuốc chim lên, Tần Mục kinh hãi, lập tức lùi về phía sau để tránh bị cái cuốc chim đó bổ trúng.

Tạo Vật Chủ vừa bay lên không trung đã rút cái cuốc chim ra, chỉ thấy trên ngực hắn đột nhiên sinh ra hai con con mắt Thái Cực, dùng ngực làm mắt, cực kỳ khủng khiếp.

Cạch, Tạo Vật Chủ không đầu này buông cái cuốc chim xuống, đứng dựa vào cái cán của cuốc chim.

Cùng lúc đấy tiếng rào rào vang lên, từng tượng đá Tạo Vật Chủ đang dần dỡ bỏ lớp đá và hồi phục cơ thể

máu thịt ban đầu, luồng khí âm dương hai bên vách núi bay lượn như rồng rồi đâm sâu vào cơ thể Tạo Vật Chủ.

Hắn rảo bước đến chỗ Tần Mục.

Cạch cạch cạch.

Từng cái cuốc chim giáng xuống đất, tia sáng lạnh lẽo lóe lên, hàng chục cự nhân xếp thành trận hình hệt như những con ngỗng trời, dàn thành hai hàng ở hai bên.

Tần Mục nắm chặt cán đao, vết thương nhanh chóng được trị khỏi, cười ha ha nói:

- Trường đao hướng về phía nào đây? Chỉ là chiến đấu mà thôi! Nào đến đây…

Từng Tạo Vật Chủ bay lên không trung, hoặc là chân bước lên hai vách núi, hoặc là chạy từ trên mặt đất tới, ánh sáng mà cái cuốc chim trong tay bọn họ lướt qua hệt như quỹ đạo âm dương trong bản đồ thái cực, quỹ đạo vô cùng huyền diệu, có thể giết từ mọi hướng!

Ầm…

Một chùm sáng trong mạch khoáng Thái Cực bay lên từ dưới đất, biến thành một tia sáng màu đen, còn một chùm sáng khác bay lên biến thành một tia sáng màu trắng, hai luồng ánh sáng quay xung quanh ngay giữa không trung, xông lên trời cao, nhìn từ xa trông như hai con cá âm dương trong thái cực đang chuyển động quanh nhau!

Dưới chân núi, Long Kỳ Lân và Yên Nhi ngơ ngác nhìn, không biết bên trong mỏ khoáng đã xảy ra chuyện gì.

Những tia sáng dần biến mất, từng Tạo Vật Chủ tay cầm cuốc chim đứng vững vàng thành vòng tròn lớn, còn ở giữa là một cục thịt nát.

Tần Mục bị bọn họ giã thành cục thịt.

Vẻ mặt của những Tạo Vật Chủ này không chút biểu cảm, vác cái cuốc chim lên chuẩn bị rời đi thì vật chất trong mỏ khoáng đang biến hóa rất nhanh, tất cả Tạo Vật Chủ phải nhanh chóng lùi lại phía sau, những cái cuốc chim trong tay cũng nghe theo quỹ đạo thần thông của bọn họ mà lùi về sau!

Trong số bọn họ, có người thì bay lên không trung rồi lùi về sau, có người thì chân giẫm lên hai vách núi chạy về sau, có người từ mặt đất lùi về sau.

Còn cục thịt nát kia cũng nhanh chóng biến hóa, trở về dáng vẻ ban đầu của Tần Mục, tất cả như quay về

điểm khởi đầu.

- Chỉ là chiến đấu mà thôi! Nào đến đây…

Tần Mục nói.

Luồng nhị khí đen trắng lưu chuyển trong mắt của Tạo Vật Chủ có vẻ như kinh ngạc lắm, nhưng mà bọn họ cũng không hề có tư duy, tiếng thét của Tần Mục truyền đến, những Tạo Vật Chủ này lại rít gào mà lao về phía hắn một lần nữa!

Kẻ bay lên không trung thì lại bay lên không trung, kẻ giẫm lên hai vách núi thì lại giẫm lên vách núi, kẻ

chạy ở dưới mặt đất thì lại điên cuồng chạy lại!

Cái cuốc chim mang theo đạo âm dương tuyệt diệu của bọn họ vẫn đi theo quỹ đạo ban đầu, tiến đến muốn giết Tần Mục từ các góc độ khác nhau!

Ầm!

Một trận chấn động dữ dội truyền đến, trên bầu trời lại xuất hiện một đôi cá âm dương một đen một trắng, luân phiên lẫn nhau.

Dưới chân núi, Long Kỳ Lân ngẩng đầu lên nhìn, ngạc nhiên nói:

- Hình như tất cả những chuyện này đều đã trải qua rồi..

Trong mỏ khoáng, dường như thời gian lại quay về khởi điểm.

Những Tạo Vật Chủ đó đã gi3t chết Tần Mục, đánh hắn thành bùn nhão, thế nhưng sau đó tất cả đều trở

lại vị trí ban đầu, tay cầm cuốc chim, đứng thành hình chữ “nhân”.

Tần Mục vẫn đứng phía trước bọn họ, cười lớn nói:

- Nào đến đây…

Dường như tất cả lại tái diễn một lần nữa, những Tạo Vật Chủ lại xông lên lần nữa, vung cuốc chim lên lần nữa, một uy năng vừa đáng sợ vừa rực rỡ bùng phát lần nữa, cá âm dương trên trời cao xoay tròn.

Thế nhưng sau cú đánh này, Tần Mục vẫn sống sót, hiên ngang đứng giữa tầng tầng lớp lớp Tạo Vật Chủ, cũng không hề ngã xuống.

Mỗi lần hắn sử dụng những chiêu thức khác nhau, ba lần này đã giúp cho hắn tìm thấy một con đường sống.

Tần Mục cười gằn, miệng đầy máu tươi nói:

- Ta còn chưa chết…

Phụt.

Phía sau hắn, một Tạo Vật Chủ giơ cuốc chim lên, chiếc cuốc chim c ắm vào trán hắn, đập hắn thành từng mảnh vụn.

Các Tạo Vật Chủ khác lần lượt nâng cuốc chim lên, thay phiên nhau đập xuống, đúng lúc này, thời gian dường như quay ngược lại, ngay khoảnh khắc tiếp theo, từng Tạo Vật Chủ lần lượt quay trở về khởi điểm.

Tần Mục đứng chỉnh tề ở đó cười lớn nói:

- Nào đến đây…

Dưới chân núi, Long Kỳ Lân, Yên Nhi, Hư Không Thú và Tiểu Thổ Bá đã quen với hai luồng sáng đen trắng và con cá âm dương thỉnh thoảng xuất hiện trên bầu trời, tiếp tục làm công việc của mình.