Mục Thần Ký

Chương 1080: Chân Võ Kiếm Viện (2)




Trên Trảm Thần Đài có rất nhiều người trẻ tuổi đang mượn trợ huyết sắc sát khí rèn luyện Thần Kiếm, những tử đệ tuổi trẻ Huyền quốc kia xuyên thẳng qua trong ánh đao Trảm Thần Huyền Đao, cực kỳ hung hiểm, nhưng lại có thể mượn nhờ Trảm Thần Huyền Đao đến ma luyện kiếm pháp.

Bọn hắn luyện Thần Kiếm cũng không phải Kiếm Hoàn, mà là từng người đeo một cái hồ lô lớn, trong hồ

lô là Thiên Hà Kiếm Khí, miệng hồ lô mở ra liền có một thứ mênh mông giống như Thiên Hà kiếm khí bay ra, thiên biến vạn hóa, lại kết hợp trận pháp, lại thêm Đế Dịch Nguyệt Huyền Vũ Lục Hợp Kinh, pháp lực hùng hồn, cực kỳ lợi hại!

Tần Mục đứng một bên Trảm Thần Đài, ngừng chân quan sát.

Lấy hồ lô là Kiếm Nang, ngược lại là một đặc sắc lớn của Bắc Cực Thiên, mà lại kiếm pháp cùng trận pháp kết hợp, phối hợp đại đạo đặc hữu của Huyền Đế Vũ Đế, khiến cho hắn mở mang kiến thức.

Huyền Đế nói:

- Mục Thiên Tôn cho rằng như thế nào?

Tần Mục vuốt cằm nói:

- Bắc Cực Thiên Kiếm Đạo, hoàn toàn chính xác có chỗ độc đáo. Chỉ là một dạng kiếm pháp Khai Hoàng thời đại, quá hạn chế.

- Ta nghĩ cũng thế.

Huyền Đế cười nói:

- Thiên địa đạo pháp cải biến, Cổ Thần chúng ta mẫn cảm nhất, Duyên Khang quốc sư biến pháp, khai sáng tam đại kiếm pháp cơ sở, đem đình trệ Kiếm Đạo Khai Hoàng thời đại đẩy về phía trước ba bước.

Mục Thiên Tôn biến pháp, khai sáng hai chiêu kiếm pháp cơ sở, lại đẩy về phía trước tiến hai bước, trước đó không lâu, ta lại cảm thấy đến Kiếm Đạo lạc ấn càng thâm hậu, càng ngày càng mạnh, lại có người khai sáng một chiêu cơ sở kiếm pháp, một chiêu này vừa ra, Kiếm Đạo cường đại, cơ hồ có thể so sánh cùng Tiên Thiên Đại Đạo. Cho nên Kiếm Đạo Bắc Cực Thiên ta là không bằng Duyên Khang.

Tần Mục nói:

- Khai sáng kiếm thức Nhị thập chính là Khai Hoàng, Kiếm Đạo của hắn quá mạnh, ta cũng dùng kiếm pháp của hắn đánh chuyển thế thân Đông Đế một trận. Hắn hiện tại tái xuất.

Huyền Đế trong lòng hơi rung, nói:

- Vô Ưu Hương ẩn núp hai mươi ngàn năm, thực lực tích lũy đến trình độ có thể chống lại cùng Thiên Đình sao?

Tần Mục lắc đầu, cười lạnh nói:

- Thực lực không có nửa điểm tích lũy, ngược lại là mục nát có thể so với Thiên Đình. Nếu như Bắc Cực Thiên Kiếm Đạo muốn tiến bộ, Huyền Đế có thể phái một số người tiến về Duyên Khang, Duyên Khang kéo dài chế độ học viện học cung Khai Hoàng thời đại, ở nơi đó, cao thủ Bắc Cực Thiên Kiếm Đạo có thể

tiến thêm một bước.

Huyền Đế chần chờ một chút, đột nhiên, những Huyền quốc thần chỉ trên Trảm Thần Đài riêng phần mình thu Thiên Hà Kiếm Khí, vù vù rơi xuống đất, nhao nhao nhìn tới hướng Tần Mục.

Một vị nam tử nói:

- Muốn cho chúng ta đi Duyên Khang cầu học, Mục Thiên Tôn chỉ cần trước chứng minh kiếm pháp Duyên Khang hoàn toàn chính xác có thể thắng qua kiếm pháp Bắc Cực Thiên Chân Võ ta!

Huyền Đế lộ ra dáng tươi cười, nói:

- Tiểu hài tử tức giận, Thiên Tôn không nên trách tội.

Tần Mục cười ha ha, leo lên Trảm Thần Đài, Trảm Thần Huyền Đao hướng hắn chém tới, lại bị hắn một kiếm chặt đứt, huyền đao chính là sát khí luyện, gãy mất đằng sau lại lại lần nữa ngưng tụ, tiếp tục chém tới.

Tần Mục rút kiếm vung lên, bá một tiếng, Trảm Thần Huyền Đao lại bị hắn một kiếm cắt thành ba mươi bốn phần, không cách nào hồi kịp.

- Hảo kiếm pháp!

Dưới đài, thần chỉ Chân Võ kiếm viện nhao nhao lớn tiếng khen hay, nói:

- Bất quá là Khai Hoàng kiếm pháp, không quan hệ cùng Duyên Khang các ngươi!

Tần Mục thu kiếm, Trảm Thần Huyền Đao lại lần nữa đoàn tụ, tiếp tục hướng hắn chém tới, Tần Mục chỉ

một ngón tay, kiếm trong tay hóa thành Toản Kiếm Thức, phá vỡ, cắt nát huyền đao!

Huyền đao lại tụ họp, đầu ngón tay Tần Mục lập tức chuyển động, kiếm quang hóa thành Nhiễu Kiếm Thức, cơ hồ ma diệt Trảm Thần Huyền Đao!

Thanh Trảm Thần Huyền Đao này thật vất vả lại tụ họp cùng một chỗ, kiếm chiêu Tần Mục lại hóa thành Du Kiếm Thức, cùng Trảm Thần Huyền Đao song hành mà bơi, vô luận thanh Thần Đao chém thần tru ma này như thế nào xê dịch biến hóa, từ đầu đến cuối không cách nào tiếp xúc đến Tần Mục mảy may.

Tần Mục lại hóa thành kiếm thức thập bát, Trảm Thần Huyền Đao bị cắt đến như thiên hoa loạn trụy, không có nửa điểm uy lực.

Chờ đến Trảm Thần Huyền Đao lại lần nữa ngưng tụ, Tần Mục thi triển ra kiếm thức thập cửu, một kiếm chém xuống, huyết sắc sát khí này vậy mà chôn vùi trước mặt mọi người, hóa thành hư ảo.

Sắc mặt vô số thần chỉ Chân Võ kiếm viện đại biến, nhao nhao nhìn về phía Huyền Đế, lộ ra vẻ khẩn cầu.

Sắc mặt Huyền Đế âm tình bất định, chần chờ không quyết.

Tần Mục thu kiếm đi xuống, nói:

- Huyền Đế Trảm Thần Đài, tích chứa Đao Đạo thực sự quá thấp, kém Duyên Khang quá nhiều. Nếu như

Huyền Đế trùng luyện Trảm Thần Đài, hướng Duyên Khang mời đến Đao Đạo Đại tông sư, ta không thể

dễ dàng phá vỡ Trảm Thần Huyền Đao như thế.

Huyền Đế cắn răng, lắc đầu nói:

- Ta không làm chủ được, ta đã nhìn lầm Khai Hoàng một lần, nếu như lại nhìn sai một lần, Bắc Cực Thiên chỉ sợ phải có tai hoạ ngập đầu! Ta không thể bắt tính mệnh các ngươi đến cược, ta không đánh cược nổi.

..

Một vị kiếm viện thần chỉ quỳ một chân trên đất, hai tay chắp lên cao hơn đỉnh đầu, nói:

- Sáng sớm nghe đạo, chiều có thể chết, chúng ta đời này bước vào Kiếm Đạo, đã không cách nào quay đầu, chỉ có dọc theo đường này tiến lên, nhìn thấy đỉnh cao nhất, leo lên đ ỉnh cao nhất. Còn xin bệ hạ

thành toàn!

Huyền Đế không nói.

Các thần chỉ Chân Võ kiếm viện khác nhao nhao quỳ xuống, cao giọng nói:

- Còn xin bệ hạ thành toàn!

Huyền Đế đột nhiên quyết định, nói:

- Các ngươi muốn đi có thể, nhưng ta vì suy nghĩ an nguy Bắc Cực Thiên, muốn trục xuất các ngươi khỏi tộc ta, không còn là hậu đại của ta nữa! Các ngươi nguyện ý không?

Những Kiếm Thần kia liếc nhau, có chút chần chờ.

Tần Mục đứng ở nơi đó, chắp hai tay sau lưng, Long Kỳ Lân cùng Yên nhi nhìn thấy sau lưng của hắn bàn tay có chút run rẩy, vừa rồi hắn lấy cơ sở kiếm thức ma diệt Trảm Thần Huyền Đao, quả thực có chút khinh thường, cơ bắp trên cánh tay cơ hồ bị chấn vỡ.

Tần Mục phong độ không thay đổi, thản nhiên nói:

- Khai Hoàng trước mắt đi Duyên Khang, các ngươi là đệ tử Khai Hoàng, hiện tại chạy tới nói không chừng còn có thể nhìn thấy hắn.

- Chúng ta nguyện ý!

Đám người trăm miệng một lời.