Mùa Yêu Đầu Tiên

Chương 10: Phải chăng là định mệnh




Hôm nay nó quyết định dậy sớm để đi ngắm thành phố trước khi đến trường . Gió heo may là thứ gió lạnh,hiền lành đang đưa đẩy ngoài phố. Dắt xe ra khỏi nhà nó đi đường dọc bờ hồ để tận hưởng không khí trong lành, se lạnh của một ngày mới. Đi tới quán " Đồ ăn cay" thì nó dừng xe lại . Giờ còn sớm nên quán chỉ có vài người khách, nó bước vào xem menu thì thấy thú vị nên gọi một hộp cơm rang kim chi ăn thử coi sao. Thật không ngờ. Mới ăn đước miếng thứ 2 nó đã thấy mặt bắt đầu nóng lên , lưỡi tê tê nó bèn lấy tay quạt quạt miệng thì thấy tiếng cười ngay bên cạnh, rất gần. Nó ngừng quạt nhìn xung quanh "Đâu có ai đâu" rồi giật mình khi ở đâu có 2 người ngồi trước mặt .

- Hai ... cậu đến từ bao giờ thế? - Nó lắp bắp khi nhìn thấy Khánh Anh và Bảo Khang đang ngồi cùng bàn.

- Từ lúc mặt cậu biến sắc đó. - Bảo Khang nhìn nó cười.

- Không ăn được đừng có cố .- Khánh Anh nở nụ cười hình bán nguyệt .

- Kệ tôi. Liên quan đến cậu à ?- Nhìn thấy K.A là nó lại nhớ đến chuyện hôm qua.

- Không.- Khánh Anh phán câu xanh rờn.

- Thôi. Hai người bỏ qua chuyện cũ đi.- Bảo Khang nhanh chóng dập hai ngọn lửa đang bùng cháy.

- Bỏ qua. - Hai người kia đồng thanh liếc Bảo Khang rồi nhìn nhau .

- Ăn ý chưa kìa .- Bảo Khang khuých vai Khánh Anh .

- Vớ vẩn. - Đồng thanh tập 2.

- Ơ. Quay sang nạt hội đồng đấy à ? - Mặt Bảo Khang nhăn nhó.

- Đâu có.- Nó ngây thơ trả lời.

- Thôi ăn gì gọi đi còn đi học- Khánh Anh lạnh lùng nói.

_______________________________________________________________________________________________________________________________________________

Tiết 1: Môn GDCD

Trong lớp học thầy giáo đang nỗ lực giảng bài thì trong một bàn nọ có ba cô gái đang hí hoáy chơi khoanh số, thầy giáo đi xuống là họ lại giấu xuống ngăn bàn. Quyển vở ghi dày 200 trang sau một tuần chỉ còn 12 trang giấy. hehe. Mỗi đứa một màu mực, ba đứa tranh nhau khoanh , đứa này đẩy tay đứa kia, đứa kia đẩy tay đứa nọ rồi lỡ phát ra tiếng động nên ba đứa đã bị thầy phát hiện làm việc riêng trong lớp nên................................

- Ba em kia đứng lên cho tôi, bỏ luôn tờ giấy đó lên bàn - Thầy nghiêm nghị nói.

- Dạ - Nó nói rồi cho tay xuống ngăn bàn lấy tờ khoanh số đang chơi lên đưa cho thầy.

- Đi ra cửa đứng cho tôi, mang thêm cả cặp nữa - Thầy

- Dạ. Về hả thầy - Lan cười hớn hở.

- Em muốn về tôi cho em về lần sau khỏi phải học tiết của tôi .

- Còn hai em ra đó đứng cho hai tay ra trước mặt rồi bỏ cặp lên đứng yên hết tiết cho tôi. Không được bỏ bất cứ quyển sánh nào ra nếu không tôi tăng số sách lên gắp đôi.- Thầy giáo nói Lan rồi chỉ về phía Xù và nó nói tiếp .

- Dạ . Thôi em chịu phạt cùng bạn em thầy ạ. - Lan mặt ỉu xìu.

- Dạ. - Xù và nó đồng thanh rồi ôm cặp đi theo Lan.

Thầy cũng biết chọn ngày quá ha ? Đúng cái hôm nhiều sách vở nhất thì thầy phạt. 5 môn: mỗi môn 3 quyển trời ạ sao chịu được đến hết tiết đây còn 30 phút lận . Sau khi bọn nó đã đứng đúng tư thế mà thầy phạt cũng là lúc bài giảng được tiếp tục . Đứng một lúc thui đã thấy chân không thể nhắc lên được rồi . Bọn nó nhìn nhau gian gian không nói gì chỉ cười khểnh rồi đếm từ một đến ba tất cả hạ tay xuống bà " bịch" . Cặp rơi xuống không cần nhìn thầy cũng biết học sinh dở trò tăng thêm hình phạt nặng hơn chút là không đứng nữa mà phải quỳ. Tưởng được thầy thương sẽ tha cho ai ngờ......................................

- Đau chết đi được. Đứa nào nghĩ ra trò này mà ngu thế không biết .- Nó cau mày.

- Mày chứ ai ..........................- Lan và Xù đồng thanh và chỉ tay về phía và " bịch " cặp loại một lần nữa rơi xuống đất mẹ.

- Phạm Anh (Lan ) , Trang Hương ( Xù ) ........................ các em có muốn tiếp tục học môn của tôi nữa không? - Giọng Thầy từ lớp vọng ra.

- Dạ có ạ.- 2 nàng vội vàng nâng cặp lên tay.