*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Xin chào mọi người, tôi là mẹ của Trình Thúi Thúi, cũng chính là vợ của người đàn ông bị lộ ra scandal với cô Hạ Mộng Tùng sáng nay. Theo lý thì chuyện tình cảm cá nhân không nên chiếm dụng tài nguyên công cộng, nhưng chồng tôi chỉ là một người bình thường, thực tế không nên trở thành bàn đạp cho con đường nghệ thuật của cô Hạ, vì vậy chúng tôi không thể không ra mặt làm rõ vụ việc này.”
Đây là lời mở đầu của video làm rõ sự việc mà Lâm Niệm Sơ đăng tải trên Mouyin. Cô nói rõ ràng, giọng điệu bình tĩnh, thong thả ung dung.
Trong video, cô mặc một chiếc váy dài màu đen, buộc tóc đuôi ngựa gọn gàng, trang điểm nhẹ nhàng, ngũ quan xinh đẹp, khí chất trầm tĩnh, làn da trắng sáng. Đôi mắt cáo mang theo nét quyến rũ tự nhiên, nhưng lại không mất đi vẻ điềm đạm, bình tĩnh, toàn thân toát lên một loại khí chất mạnh mẽ, tự tin, như thể cô đã nắm chắc phần thắng trong tay.
“Trước tiên, tôi cần làm rõ rằng chồng tôi và cô Hạ không có bất kỳ mối quan hệ không đúng đắn nào. Chuyện xảy ra ở khách sạn hôm đó hoàn toàn do cô Hạ tự biên tự diễn. Cô Hạ đã liên kết với một người phụ trách phòng marketing của một nền tảng mua sắm nào đó, dùng lý do gặp mặt bàn công việc để lừa chồng tôi đến khách sạn. Chồng tôi đến hoàn toàn không biết cô Hạ đã ở trong phòng, sau khi tới anh ấy mới phát hiện và đã lập tức rời khỏi phòng. Dưới đây là đoạn ghi âm, video và ảnh chụp màn hình bằng chứng.”
Ngay sau đó, màn hình tối lại, đoạn ghi âm bắt đầu phát, đồng thời trên nền đen xuất hiện phụ đề tương ứng với nội dung của đoạn ghi âm.
Sau khi đoạn ghi âm kết thúc, màn hình chuyển cảnh, Lâm Niệm Sơ lại xuất hiện trước ống kính: “Đoạn ghi âm này đã đủ để chứng minh mối quan hệ giữa cô Hạ và chồng tôi. Cụ thể là chuyện gì, tôi sẽ không nói rõ tại đây, nhưng tôi muốn nói với cô Hạ một câu: Là phụ nữ thì vẫn nên tự trọng. Chồng tôi hiện tại đã có gia đình, sự nghiệp, con của chúng tôi cũng sắp chào đời. Cô đã là quá khứ của anh ấy, thậm chí có thể nói là một vết nhơ trong cuộc đời anh ấy, vì vậy đừng cố gắng níu kéo nữa. Cô cũng đừng cảm thấy mình đáng thương, khi cô hết lần này tới lần khác lợi dụng anh ấy để leo cao thì sao không thấy mình đáng thương chứ? Hơn nữa, cô tự biết mình đã làm những việc gì, tôi sẽ không chỉ ra ở đây, nếu không thì video này của tôi chắc chắn sẽ bị nền tảng gỡ xuống với lý do “nội dung tục tĩu và phản cảm”.”
Khi quay đoạn video này, Tưởng Ngải Đồng đứng ngoài ống kính. Sau khi nghe cô nói xong câu cuối cùng, cô ấy không khỏi giơ ngón tay cái với Lâm Niệm Sơ, nói với cô bằng khẩu hình miệng: “Đủ ác đấy!”
Lâm Niệm Sơ dùng ánh mắt đáp lại: Phụ nữ không ác thì đứng không vững!
Sau khi phát xong bằng chứng ghi âm, Lâm Niệm Sơ tiếp tục nói trước ống kính: “Bây giờ chúng ta sẽ phát video ghi lại hình ảnh từ hành lang khách sạn để chứng minh trước khi chồng tôi vào phòng, trong phòng không chỉ có cô Hạ mà còn có người phụ trách phòng marketing của nền tảng mua sắm kia. Tuy nhiên, tôi phải nói trước một điều, vì chồng tôi và người phụ trách đó đều là người bình thường, nên tất cả khuôn mặt của họ trong video đã được làm mờ. Những fans quen thuộc với tôi cũng đều biết rằng, dù làm video bao lâu nay nhưng tôi chưa từng để chồng mình lộ diện vì anh ấy chỉ là một người bình thường.”
“Nhưng tôi vẫn muốn nói với vị phụ trách kia một câu: Mặc dù tôi đã làm mờ mặt anh, nhưng không có nghĩa là tôi có thể tha thứ cho hành động của anh. Làm người phải có đạo đức, trong kinh doanh cuối cùng điều quan trọng nhất vẫn là chữ “tín”. Nói lùi một bước, dù không phải đối tác kinh doanh, nhưng là bạn bè bình thường cũng không nên hại người như vậy chứ? Chồng tôi có vợ, có con, anh lại lừa anh ấy đến khách sạn, để anh ấy ở riêng với một người phụ nữ có ý đồ không tốt, há chẳng phải là đẩy anh ấy vào hố lửa sao? Cũng may là chồng tôi có ý chí kiên định, nếu là một người khác không vững tâm thì đã bị sa ngã từ lâu rồi. Nhân đây, tôi cũng muốn nhắc nhở tất cả bạn bè và đối tác kinh doanh của anh, sau này tiếp tục qua lại với loại người này thì hãy cẩn trọng hơn, nếu không thì anh chị em rất có thể sẽ là nạn nhân tiếp theo đấy.”
Tưởng Ngải Đồng không kìm được mà lại giơ ngón tay cái lên với cô. Những kẻ đáng bị đập, cô sẽ không bỏ sót một ai, làm hay lắm!
Sau khi Lâm Niệm Sơ nói xong, hình ảnh trong video chuyển sang cảnh quay hành lang khách sạn.
Đây là đoạn camera giám sát.
Đoạn giám sát này do Trình Nghiễn lấy được.
Trưa hôm đó sau khi đón Mặc Mặc, Trình Nghiễn đã đến khách sạn Đông Đảo để lấy băng ghi hình từ camera giám sát.
Mặc dù Lâm Niệm Sơ đã bảo anh đừng bận tâm đến chuyện này nữa, nhưng anh chắc chắn không thể thực sự khoanh tay đứng nhìn. Dù sao chuyện này cũng do anh mà ra, anh chắc chắn không thể không quan tâm. Quan trọng hơn nữa là anh là chồng của cô, phải cùng cô đối mặt với chuyện này.
Khi Trình Nghiễn đi lấy băng ghi hình, Đoạn Hạo Sơn cũng đi theo, xem thử liệu mình có thể giúp gì được không.
Tuy nhiên, việc lấy đoạn ghi hình camera của khách sạn không dễ dàng, dẫu sao cũng liên quan đến quyền riêng tư của khách hàng và nội bộ khách sạn. Ngay khi Trình Nghiễn chuẩn bị báo cảnh sát với lý do mất tài sản để lấy được băng ghi hình thông qua con đường pháp lý, Đoạn Hạo Sơn bất ngờ gặp một người quen cũ trong sảnh khách sạn. Người quen này lại chính là phó giám đốc khách sạn, thế là Trình Nghiễn dễ dàng có được băng ghi hình của tối hôm đó mà không phải tốn quá nhiều công sức.
Lâm Niệm Sơ đã biên tập đoạn băng giám sát đó vào trong video làm rõ của mình, góc phải phía trên video còn hiển thị ngày tháng và giờ.
Thời gian cho thấy vào lúc 18:04 tối hôm đó, một người đàn ông bụng phệ, mặc đồ thể thao và mang giày trắng là người đầu tiên bước vào phòng có biển số 2709 và sau đó cũng chẳng hề rời khỏi phòng.
Đến 18:18, Hạ Mộng Tùng và trợ lý của cô ta vào phòng, hai phút sau thì trợ lý rời đi.
Lúc 18:50, Trình Nghiễn đến trước cửa phòng 2709, anh ngước nhìn đồng hồ trên cổ tay trước rồi mới nhấn chuông, sau khi cửa mở thì anh bước vào phòng.
18:53, cửa phòng lại lần nữa mở ra, người đàn ông bụng phệ rời khỏi phòng.
Vào 18:57, cửa phòng lại mở lần nữa, Trình Nghiễn với gương mặt xanh mét bước ra khỏi đó.
Lâm Niệm Sơ đã tua nhanh đoạn video giám sát dài hơn một giờ, cho nên nó được phát một cách nhanh chóng. Đồng thời cô còn tỉ mỉ khoanh tròn đỏ các nhân vật chính trong video và đánh dấu tên cạnh họ.
Sau khi phát xong đoạn camera giám sát, màn hình chuyển cảnh và Lâm Niệm Sơ lại xuất hiện trước ống kính: “Đoạn camera này đủ để chứng minh trước khi chồng tôi vào phòng thì đã có hai người bên trong, một là cô Hạ và người còn lại là người phụ trách kia. Về phần hai người họ rốt cuộc đã làm gì trước khi chồng tôi vào thì tôi không rõ. Nhưng mà sau khi chồng tôi vào phòng thì người đàn ông đó đã rời đi, và chỉ vài phút sau, cô Hạ bất ngờ bước ra từ phòng ngủ. Sau đó thì đã xảy ra chuyện như trong đoạn ghi âm mà tôi đã phát vừa rồi, chồng tôi đã hất cô Hạ ra và nhanh chóng rời khỏi phòng. Dưới đây là ảnh chụp màn hình cuộc trò chuyện trên Wechat có thể chứng minh rằng trước khi đến đó, chồng tôi hoàn toàn không biết gì về sự hiện diện của cô Hạ, anh ấy hoàn toàn bị người phụ trách kia lừa.”
Sau đó, màn hình lại chuyển cảnh, hiện ra các ảnh chụp màn hình cuộc trò chuyện Wechat giữa Trình Nghiễn và Tôn Khải Hải. Lâm Niệm Sơ chỉ giữ lại nội dung cuộc trò chuyện, còn ảnh đại diện và tên của họ đều đã được làm mờ.
Trong cuộc trò chuyện, rõ ràng Tôn Khải Hải đã chủ động mời Trình Nghiễn đến khách sạn Đông Đảo dưới lý do bàn chuyện hợp tác.
Sau khi chiếu xong ảnh chụp màn hình, Lâm Niệm Sơ lại xuất hiện trên màn hình, bình thản nói: “Tất cả các bằng chứng tôi đưa ra đã đủ để chứng minh rằng mọi thứ là cái bẫy do cô Hạ và người phụ trách kia giăng ra nhằm vào chồng tôi. Nghe nói cô Hạ sắp có bộ phim mới ra mắt, giờ lại xảy ra scandal thế này, mục đích không cần nói cũng biết. Thành thật mà nói thì tôi rất tức giận, nhưng tôi càng khinh thường hành vi của cô hơn. Làm người thì phải có giới hạn đạo đức, phụ nữ thì càng phải tự trọng. Nếu như cô đã không cần đến danh dự thì chắc cũng không quan tâm gì đến danh tiếng và lợi ích đâu nhỉ? Cuối cùng, tôi cảnh cáo cô một lần nữa, sau này đừng có thử thách giới hạn của tôi, bằng không thì cô làm lần nào, tôi sẽ lật tẩy cô lần nấy!”
Cuối video, Lâm Niệm Sơ lại bổ sung thêm một điểm: “Ghi âm này cũng không phải cố ý, là chồng tôi vô tình ghi lại, mong mọi người không cần suy diễn quá nhiều. Cuối cùng, tôi chỉ muốn nói rằng, người sống trên đời không cần phải đội trời đạp đất, nhưng nhất định phải sống sao cho không thẹn với lòng. Sống ngay thẳng mới gọi là làm người, còn nếu sống như ruồi nhặng không biết xấu hổ, không từ thủ đoạn, thì đó là ma quỷ.”
Video kết thúc tại đây.
Để làm video làm rõ này, Lâm Niệm Sơ đã tốn hơn một tiếng đồng hồ, khi đăng video là đã hơn một giờ chiều.
Sau khi bấm nút đăng, Lâm Niệm Sơ thở phào nhẹ nhõm để điện thoại xuống như vừa hoàn thành một nhiệm vụ nặng nề, kiên nhẫn chờ đợi dư luận lan rộng rồi nói với Tưởng Ngải Đồng: “Mệt chết đi được, xuống dưới ăn trưa thôi.”
Cô và Tưởng Ngải Đồng hiện đang ở phòng sách trên tầng hai, trong lúc cô làm video, Tưởng Ngải Đồng vẫn luôn ở bên cạnh giúp cô bày mưu tính kế.
“Tớ nghĩ chắc chắn sẽ leo hot search!” Tưởng Ngải Đồng vừa đứng dậy vừa nói: “Ả họ Hạ này chết chắc rồi!”
Lâm Niệm Sơ cũng đứng dậy khỏi ghế, bình tĩnh nói: “Dù sao thì bây giờ chắc cũng chưa nổi ngay được đâu, cứ để mọi thứ từ từ đã.” Cô lại nói chắc như đinh đóng cột: “Cô ta trước giờ bám chồng tớ hút biết bao nhiêu máu, lần này tớ sẽ khiến cô ta phải nôn ra cả vốn lẫn lời! Cô ta chưa bao giờ yêu Trình Nghiễn, cô ta chỉ muốn chiếm hữu và lợi dụng anh ấy mà thôi!”
Tưởng Ngải Đồng nhún vai: “Có khi Trình Nghiễn cũng chẳng yêu cô ta, giữa họ có lẽ chưa từng có tình yêu.”
Lâm Niệm Sơ ngẩn người, khó tin mà hỏi: “Không yêu mà vẫn có thể nhớ thương suốt mười một năm? Cậu không cần an ủi tớ đâu, tớ đã nghĩ thoáng rồi, hơn nữa ai mà chẳng từng có lúc mắt mù?”
“Tớ không an ủi cậu, tớ đang phân tích theo lý trí đấy.” Tưởng Ngải Đồng cũng từng nghe Lâm Niệm Sơ kể về chuyện giữa Trình Nghiễn và Hạ Mộng Tùng: “Tình yêu là sự chiếm hữu, nhưng cậu xem suốt bao nhiêu năm nay thái độ của Trình Nghiễn với Hạ Mộng Tùng thế nàTớMình thấy cái này giống với nhớ tình xưa nghĩa cũ và trả ơn hơn.”
Lâm Niệm Sơ: “Trả ơn gì cơ? Vì đã đồng hành cùng anh ấy khi bị bạo lực học đường à?”
Tưởng Ngải Đồng gật đầu: “Để tớ kể cậu nghe một chuyện mà tớ chứng kiến tận mắt hồi cấp ba. Lúc đó tớ ở ký túc xá, có một cô gái ở phòng bên cạnh bị các bạn cùng phòng tẩy chay. Năm đó khi mùa đông đến, trời tuyết rơi rất lớn, mấy người trong ký túc xá cố ý nhốt cậu ấy ở ngoài cửa. Còn có một lần chăn mền của cậu ấy bị ai đó ném vào bồn rửa tay công cộng trong nhà vệ sinh, rồi còn đổ đầy nước vào, đến khi cậu ấy phát hiện thì cả bồn đã đóng băng hết rồi. Cậu thử đặt mình vào vị trí của cậu ấy xem, nếu cậu là người đó, cảm giác của cậu sẽ thế nào?”
Cô ấy lại bổ sung thêm: “Dùng năng lực diễn xuất của cậu để nhập vai, bây giờ cậu không phải là một phụ nữ 26 tuổi, mà là một cô gái 15 tuổi, đang trong độ tuổi dậy thì nhạy cảm và mong manh, lòng tự tôn rất cao nhưng lại dễ bị tổn thương, bố mẹ thì bỏ mặc cậu, cậu chỉ có một mình.”
Lâm Niệm Sơ làm theo yêu cầu của Tưởng Ngải Đồng và nhập vai vào nhân vật, trong phút chốc, thế giới trở nên u ám. Sau hai phút nhập vai, cô đã không thể thở nổi, thật lòng nói: “Tớ sẽ oán hận, tức giận, bí bách, muốn nổ tung, muốn giết tất cả bọn họ! Nhưng tớ lại bất lực, vì tớ thân cô thế cô, không đủ sức chống lại tất cả mọi người. Sau đó tớ sẽ cảm thấy tớ rất tồi tệ, rất vô dụng, thậm chí còn nghĩ rằng tất cả mọi chuyện đều tại tớ, là lỗi của tớ, rằng tớ không đủ tốt để mọi người yêu mến.”
Tưởng Ngải Đồng gật đầu: “Tớ cũng nghĩ như vậy! Huống hồ khi bị người khác xa lánh trong một thời gian dài, chắc chắn sẽ khiến người ta cảm thấy tự nghi ngờ bản thân.”
Lâm Niệm Sơ bổ sung: “Còn sẽ mất hy vọng vào cuộc sống, vì không cảm nhận được sự nhiệt tình từ những người xung quanh.”
Tưởng Ngải Đồng: “Đúng vào lúc đó có một người đột nhiên xuất hiện, nói với cậu rằng “Đừng nghĩ vậy, cậu rất giỏi, cậu còn có tớ, tớ sẽ luôn ở bên cậu”, hơn nữa cậu ấy không chỉ nói mà còn đã làm được, cậu sẽ cảm thấy thế nào?”
Lâm Niệm Sơ tiếp tục nhập vai rồi ăn ngay nói thật: “Tớ sẽ biết ơn đến chết mất, thậm chí muốn ở bên cậu ấy cả đời, dù cậu ấy có là kẻ giết người thì tớ cũng sẵn sàng cùng cậu ấy trốn chạy khắp nơi.”
Tưởng Ngải Đồng: “Tại sao? Vì cậu yêu cậu ấy à?”
Lâm Niệm Sơ lắc đầu: “Không hẳn là yêu, mà vì cậu ấy là ánh sáng duy nhất sẵn sàng sưởi ấm tớ.”
Tưởng Ngải Đồng giơ hai tay ra: “Vậy cậu hiểu ý tớ rồi chứ? Giữa Trình Nghiễn và Hạ Mộng Tùng có lẽ là có một chút tình cảm nam nữ, dẫu sao trong tuổi dậy thì, ai cũng sẽ có những rung động đầu đời, có chút cảm tình với người khác giới là chuyện rất bình thường. Huống hồ Hạ Mộng Tùng là người khác giới duy nhất sẵn lòng tiếp xúc với anh ấy, nhưng giữa họ nhiều hơn là sự gắn kết, là sự đồng hành trong nghịch cảnh. Hạ Mộng Tùng cảm thấy như vậy đối với Trình Nghiễn và ngược lại. Nhưng điểm khác biệt duy nhất của hai người họ là Trình Nghiễn có lương tâm, còn Hạ Mộng Tùng thì không.”
Lâm Niệm Sơ thở dài, khẽ gật đầu.
Trong giai đoạn dậy thì mong manh và nhạy cảm, gặp phải bạo lực học đường kinh khủng nhất, lúc này nếu có ai đó xuất hiện, sẵn lòng ở bên, không ngừng ủng hộ và động viên mình, chắc chắn là chuyện có thể khiến mình biết ơn cả đời.
Tưởng Ngải Đồng tiếp tục phân tích: “Hơn nữa sau khi tốt nghiệp, Trình Nghiễn đã vào Nguyên Thăng làm việc, bị bố dượng bóc lột, bận tối mặt tối mũi, ngoài công việc ra thì chẳng có gì khác. Mẹ anh ấy lại là một bà già điên cuồng kiểm soát. Anh ấy còn không đối phó nổi với mẹ mình, huống chi còn phải nuôi em gái, lấy đâu ra thời gian và tinh thần để phát triển tình yêu với người phụ nữ khác, nên Hạ Mộng Tùng mới chiếm được mười một năm đó. Mười một năm không phải ngắn, nếu giữa họ có tình yêu thật thì họ đã sớm đến với nhau rồi.”
Lâm Niệm Sơ suy nghĩ, cảm thấy Tưởng Ngải Đồng nói có lý: “Vậy thì cũng đúng, khi chúng ta đang học đại học thoải mái thì từ lúc đó anh ấy đã bắt đầu phải nuôi em gái rồi. Bố ruột cũng chẳng phải loại đơn giản, huống chi còn có một người bố dượng giả tạo, thật sự không có tâm trí để yêu đương, cuộc sống rối tung lên hết, nên anh ấy mới coi Hạ Mộng Tùng là người an ủi tinh thần.”
Tưởng Ngải Đồng gật đầu tán đồng: “Giống như hồi cấp ba vậy, trải qua khoảng thời gian dài, anh ấy mới nhầm sự an ủi đó là tình yêu, nhưng thực ra đó là sự gắn kết và biết ơn, biết ơn sự ủng hộ và đồng hành của cô ta, nếu không thì họ đã ở bên nhau lâu rồi.”
Cô ấy lại cảm thán: “Có người á, cả đời quen nhau vẫn như người mới, có người thì chỉ gặp một lần đã như tri kỷ, tất cả là do đối phương có phải người phù hợp hay không. Giữa Trình Nghiễn và Hạ Mộng Tùng rõ ràng là không phải, dù có đến với nhau thì cuối cùng cũng sẽ chia tay, giống như cậu và Lương Thần vậy, sau khi ở bên nhau chỉ càng lộ ra nhiều vấn đề hơn. Nên dù Hạ Mộng Tùng không có quan hệ với bố dượng của anh ấy, anh ấy cũng sẽ sớm tỉnh ngộ, chỉ là bố dượng đã đẩy nhanh thời điểm đó mà thôi.”
Lý lẽ thì Lâm Niệm Sơ đều hiểu, nhưng điều đó cũng không thể xoa dịu được sự căm hận của cô đối với Hạ Mộng Tùng: “Vậy thì Hạ Mộng Tùng cũng không thể cứ bám lấy anh ấy hút máu hết lần này tới lần khác! Trước đây hút bao nhiêu, bây giờ phải nôn ra hết cho tớ!”
Tưởng Ngải Đồng: “Sắp rồi, đạn sắp bay tới rồi.”
Lâm Niệm Sơ: “Cái tớ muốn là một phát chí mạng!” Nói xong, cô còn giơ tay phải lên, giả làm súng, bắn lên không trung: “Pằng!”
Tưởng Ngải Đồng bị chọc cười, khoác tay lên vai Lâm Niệm Sơ: “Đi, xuống xem phiên bản Sakuragi Hanamichi của Trung Quốc và huyền thoại Vân Sơn có siêng năng làm việc không.”
Lâm Niệm Sơ lập tức bật cười: “Ha ha ha ha, tớ thực sự muốn thấy phiên bản Sakuragi Hanamichi của Trung Quốc và huyền thoại Vân Sơn chơi bóng với nhau.”
Tưởng Ngải Đồng cũng bật cười: “Ha ha ha ha, tớ cũng vậy.”
Khi hai người xuống dưới, lò nướng đã được dựng ngay ngắn đứng trong khu vườn nhỏ thơm ngát mùi hoa quế, bên cạnh còn có một chiếc bàn gấp. Xung quanh là năm chiếc ghế, trên bàn có một hộp bảo quản màu trắng, trong đó chứa nguyên liệu nấu ăn.
Trong phòng khách cũng chỉ có hai người, theo thứ tự là Đoạn Hạo Sơn và bạn nhỏ Trình Mặc, họ đang ngồi đối diện nhau ở bàn trà, trước mặt là một bàn cờ, hai người đang chơi cờ Caro.
Sau khi nghe tiếng bước chân, Đoạn Hạo Sơn và bạn nhỏ Trình Mặc đồng thời ngước lên khỏi bàn cờ và nhìn về phía cầu thang.
“Trình Nghiễn đâu rồi?” Lâm Niệm Sơ hỏi.
Đoạn Hạo Sơn hất cằm về phía cửa phòng ngủ chính đang đóng chặt: “Đang làm việc.”
“Ồ.” Lâm Niệm Sơ đoán chắc là anh ấy đang họp video, thảo luận kế hoạch quan hệ công chúng với các lãnh đạo cấp cao. Suy cho cùng Hạ Mộng Tùng đã đâm anh một gùi lớn như vậy, rồi cô vợ là cô cũng không chịu yên, lại còn đổ thêm dầu vào ngọn lửa đang cháy hừng hực của dư luận.
Do dự một lúc, cô quyết định tạm thời không làm phiền anh.
Trước tiên bốn người họ đợi Trình Nghiễn trong phòng khách một lúc, thay phiên nhau chơi vài ván cờ Caro, nhưng Trình Nghiễn vẫn chưa có dấu hiệu kết thúc công việc, thế là họ quyết định ra vườn trước.
Đoạn Hạo Sơn thân là người đàn ông duy nhất ở đó, chủ động đảm nhận nhiệm vụ nướng thịt.
Lò cần than để nướng, nên lúc đầu lửa bùng lên khá chậm.
Ba người phụ nữ ngồi quanh bàn.
Tưởng Ngải Đồng vừa ngồi xuống đã lấy điện thoại ra, nhanh chóng mở Weibo, háo hức muốn xem xu hướng dư luận mới nhất.
Lâm Niệm Sơ không vội xem điện thoại, cô nhẹ nhàng hỏi Trình Mặc trước: “Buổi tập luyện sáng nay thế nào?”
Trình Mặc trả lời: “Rất tốt ạ, cảm giác nhẹ nhàng hơn so với học ở trường.”
Lâm Niệm Sơ yên tâm, đang định hỏi thêm về cảm nhận của cô bé về giáo viên thì Tưởng Ngải Đồng bất ngờ vỗ vào cô một cái, phấn khích và kích động nói: “Hot search thực sự nổ tung rồi!”
Lâm Niệm Sơ đầu tiên là ngạc nhiên, vài giây sau mới hiểu chuyện gì xảy ra, ngay lập tức cầm điện thoại mở Mouyin.
Không ngoài dự đoán, Mouyin của cô đã nổ tung. Chưa đầy một giờ sau khi đăng video thanh minh, lượt thích đã vượt một triệu, số bình luận cũng hơn ba trăm nghìn, và hashtag #Mẹ Thúi Thúi vạch mặt Hạ Mộng Tùng# đã đứng đầu.
Ôm tâm trạng vừa kích động vừa hồi hộp, Lâm Niệm Sơ run rẩy bấm mở phần bình luận dưới video của mình.
Sự nhiệt tình hóng hớt của cư dân mạng đang lên cao, phần bình luận sôi động không khác gì khu chợ 8 giờ sáng. Những bình luận được thích nhiều nhất ở đầu bảng là:
Con quạ đen kịt: [Lập luận rõ ràng, logic mạch lạc, bằng chứng xác thực, cách vạch trần đúng chuẩn sách giáo khoa, đập phát chết luôn. Phiền các ngôi sao khác trong làng giải trí lần sau vạch trần ai thì học hỏi nha.] – Có 189N lượt like.
Hoa Tảo: [Nhà trai có vợ rồi mà còn nhào vào? Tự nguyện làm kẻ thứ ba? Đây không phải hèn hạ thì là gì?] – Có 156N lượt like.
Chốn nhân gian không giữ được người: [Vợ người ta còn đang mang thai đấy, thật sự không còn chút đạo đức nào, kinh tởm chết mất! Từ nay tôi tuyệt đối không mua sản phẩm nào cô ta đại diện. ] – Có 137N lượt like. Bên dưới bình luận này, có rất nhiều cư dân mạng yêu cầu Hạ Mộng Tùng rời khỏi làng giải trí.
Kẻ trộm dưa trong ruộng: [Chỉ có mình tôi tò mò cô Hạ và người đàn ông kia đã làm gì trong phòng riêng nửa giờ đồng hồ sao? ] – Có 121N lượt like.
Lllll: [Đây chính là kịch bản chính thất vạch mặt trà xanh trong tiểu thuyết sảng văn sao?] – Có 107N lượt like.
Trần Trầm Trần Thần: [Tôi viết một bức huyết thư yêu cầu chị mẹ Thúi Thúi kể chi tiết ngọn nguồn những việc bẩn thỉu mà ngôi sao nữ luôn mang hình tượng trong sáng này làm sau lưng!] – Có 98N lượt like. Bên dưới bình luận này, nhiều cư dân mạng thần thông quảng đại đã bắt đầu bới móc chuyện của Hạ Mộng Tùng và Ngô Hành Tri, khiến hình tượng trong sáng của cô ta sụp đổ hoàn toàn.
123 quay đầu nhìn lại: [Nếu tôi nhớ không lầm thì blogger này chính là người đã vạch trần Điện tử Nguyên Thăng trước đó phải không? Đỉnh thật sự! Hạ Mộng Tùng đụng đến chồng của người ta làm gì? Vội vàng tới dâng đầu à?] – Có 83N lượt like.
Bình luận nhiều không kể xiết, Lâm Niệm Sơ đọc từng dòng.
Phần lớn cư dân mạng vẫn có tam quan đúng đắn, mà hiện tượng fan cuồng mù quáng trên Mouyin không nghiêm trọng lắm, nên không đến mức quá hỗn loạn.
Nhưng Weibo lại không như vậy.
Sau khi lướt qua Mouyin, Lâm Niệm Sơ mở Weibo.
Hạ Mộng Tùng dù sao cũng là một ngôi sao lưu lượng đang hot, vì vậy các tài khoản marketing chắc chắn sẽ không bỏ lỡ cơ hội tạo đề tài tốt như vậy. Cho nên video thanh minh mà Lâm Niệm Sơ đăng trên Mouyin gần như ngay lập tức được chia sẻ lên Weibo.
Chỉ trong một giờ ngắn ngủi, dư luận đã nhanh chóng bùng nổ, như quả cầu tuyết lăn từ trên núi xuống, càng lăn càng lớn, rồi dẫn đến trận tuyết lở.
Như Tưởng Ngải Đồng đã từng nói, hotsearch Weibo hiện đang bùng nổ. Không chỉ có từ khóa #Mẹ Thúi Thúi vạch mặt Hạ Mộng Tùng#, mà từ khóa #Hạ Mộng Tùng# cũng đã leo lên vị trí thứ hai trên bảng xếp hạng.
Khi nhấp vào từ khóa này, tất cả đều là đoạn video mà Lâm Niệm Sơ đăng trên Mouyin.
Lâm Niệm Sơ bấm vào phần bình luận của bài viết có độ hot cao nhất trên Weibo trước, sau khi nhanh chóng lướt qua một vài dòng thì chỉ có một cảm giác: Một số fan thật đáng sợ, mạch não hoàn toàn không bình thường.
Thực ra phần lớn cư dân mạng vẫn có khả năng phán đoán bình thường, nhưng không thể cản được việc fan yêu thương Hạ Mộng Tùng quá sâu đậm, dù bằng chứng đã quá rõ ràng, họ vẫn cố gắng bào chữa cho thần tượng.
Những bình luận đứng đầu cũng giống như trên Mouyin, chủ yếu đều là chỉ trích và kêu gọi tẩy chay Hạ Mộng Tùng. Tuy nhiên, càng lướt xuống càng thấy xuất hiện bóng dáng của các fan cuồng, như bình luận này:
Bé cưng của Tùng Tùng: [Tin vào chị Tùng, bất kể có chuyện gì xảy ra, chúng em vẫn sẽ luôn ủng hộ chị! ] – Có 12N lượt like.
Phía dưới còn bình luận quá đáng hơn:
Mùa hè của Tùng Tử: [Một bàn tay không thể tự vỗ thành tiếng, tôi không tin gã đàn ông kia không có chút vấn đề gì. Lén ghi âm đã là đáng sợ rồi, vợ của anh ta còn đáng sợ hơn. Bằng chứng đầy đủ như vậy, nói không chừng cặp vợ chồng ti tiện này đã giăng bẫy chị Tùng, cũng chẳng biết có tích đức cho đứa bé trong bụng không nữa. ] – Có 9,754 lượt like.
Sau khi thấy bình luận này, Lâm Niệm Sơ lập tức có biểu cảm giống như mấy ông chú trên tàu điện ngầm xem điện thoại, trong lòng khá hoang mang: Đảo lộn trắng đen thì thôi đi, vậy mà lại hơn 9N lượt thích? Thật là vô lý!
Bỏ đi bỏ đi, không xem nữa, không thì dễ bực mình vô cớ.
Lâm Niệm Sơ bất đắc dĩ thở dài rồi thoát khỏi Weibo. Đúng lúc này, bên cạnh cô đột nhiên vang lên giọng nói của Tưởng Ngải Đồng: “Anne, từ bây giờ chú ý sát sao các hợp đồng của Hạ Mộng Tùng, nếu có thương hiệu nào hủy hợp đồng thì lập tức vào cuộc!”
Cô ấy đang gửi tin nhắn thoại, người được gọi là Anne chính là trợ lý của Tưởng Ngải Đồng.
Thân là một Tổng giám đốc của công ty giải trí, Tưởng Ngải Đồng vẫn rất biết nắm bắt cơ hội, luôn ghi nhớ việc giúp nghệ sĩ của mình tranh giành tài nguyên.
Lâm Niệm Sơ nghĩ một chút rồi hỏi nhỏ: “Chuyện này sẽ ảnh hưởng đến cô ta đến mức nào?”
Tưởng Ngải Đồng: “Bị vạch trần thảm hại như thế, thành nghệ sĩ có bê bối chắc chắn là điều không thể tránh khỏi. Dù cô ta không bị phong sát thì cũng coi như xong đời, ít nhất phải một hai năm nữa mới có thể trở lại. Làng giải trí thay đổi nhanh lắm, cô ta cũng đâu phải là diễn viên có thực lực, dù sau này có thể tái xuất, lưu lượng của cô ta cũng đã đi mất từ lâu, chỉ có thể bắt đầu lại từ đầu. Nhưng trong làng giải trí có bao nhiêu người trẻ đẹp hơn, có hậu thuẫn mạnh hơn cô ta chứ? Bắt đầu lại từ đầu nào có dễ dàng như vậy. Hiện tại, cô ta chỉ có một con đường chết, còn phải đối mặt với khoản tiền bồi thường hợp đồng khổng lồ nữa.”
“Ồ.”
Hạ Mộng Tùng đúng là một người không có bối cảnh, nếu có thì đó cũng là một bối cảnh bi thảm. Bố là kẻ nghiện rượu, mẹ là kẻ giết người. Việc cô ta có thể đi đến vị trí hiện tại, dù là nhờ vào không từ thủ đoạn để trèo lên, nhưng cũng không hề dễ dàng, cho nên cô ta muốn trở lại từ con số không thì gần như là điều không thể, có thể trả hết tiền bồi thường hợp đồng cũng đã là may mắn lắm rồi.
Nghe thì có cảm giác rất đáng thương, nhưng làm sai thì nhất định phải trả giá, vì vậy Lâm Niệm Sơ tuyệt đối không thông cảm cho Hạ Mộng Tùng, càng sẽ không hối hận về quyết định đẩy cô ta đến cùng đường, đó là việc chỉ có thánh mẫu mới làm, mà cô không phải là thánh mẫu. Cô chỉ là một người bình thường với quan điểm thế tục bình thường mà thôi. Hạ Mộng Tùng đáng bị như vậy!
Nếu Hạ Mộng Tùng biết buông tha cho Trình Nghiễn, thay vì hết lần này đến lần khác giẫm lên anh để tiến thân thì cô đã không hành động như thế.
Cô ta có thể rơi vào hoàn cảnh hôm nay đều là tự làm tự chịu, chẳng thể trách ai khác.
Sau khi đặt điện thoại xuống, Lâm Niệm Sơ thở dài nhẹ nhõm, trong lòng vô cùng hả hê, cảm giác giống như vừa trả thù thành công một mối hận sâu đậm vậy.
Khi lửa bắt đầu bùng mạnh hơn, mùi thịt nướng thơm ngon ngào ngạt dần dần át đi hương quế thoang thoảng trong không khí.
Lâm Niệm Sơ đứng dậy: “Tớ đi xem Trình Nghiễn xong việc chưa.”
Cửa phòng ngủ đóng chặt, Lâm Niệm Sơ bước đến gần, đang chuẩn bị giơ tay gõ cửa thì đột nhiên cửa mở ra, cả hai người đứng trong và ngoài đều sững sờ.
Lâm Niệm Sơ ôm ngực: “Làm em giật cả mình.”
Trình Nghiễn nói với vẻ mặt đầy áy náy và tự trách: “Anh xin lỗi.”
Lâm Niệm Sơ bối rối: “Không cần phải khách sáo thế đâu”
Trình Nghiễn giải thích: “Không phải anh xin lỗi vì chuyện này.”
Lâm Niệm Sơ hiểu ra, nhìn anh trách cứ: “Anh xin lỗi em làm gì? Anh có làm sai chuyện gì đâu.”
“Anh đã khiến em không vui.” Trình Nghiễn khẽ thở dài, nâng bàn tay phải lên, dùng ngón cái nhẹ nhàng vuốt ve má cô: “Anh không muốn khiến em không vui.”
Anh thích nhìn cô vì anh mà ghen tuông, điều đó chứng tỏ cô quan tâm đến anh. Nhưng anh lại không muốn khiến cô vì anh mà không vui, anh sẽ cảm thấy đó là lỗi của mình, là anh chưa chăm sóc cô tốt.
Lâm Niệm Sơ đành cười, nắm lấy tay anh, ánh mắt dịu dàng mà kiên định nhìn anh: “Anh không làm em buồn đâu.”
“Sau này chuyện này sẽ không bao giờ xảy ra nữa.” Trình Nghiễn cam đoan chắc nịch.
“Chuyện lần này là ngoại lệ, anh đừng nghĩ nhiều.” Lâm Niệm Sơ còn an ủi ngược lại anh: “Không phải lỗi của anh.”
Trình Nghiễn cụp mắt nhìn vợ mình, giữa ấn đường tuấn tú của anh chứa đựng vô vàn tình cảm sâu nặng. Anh im lặng một lúc lâu rồi chậm rãi nói, giọng trầm ấm: “May là người đi cùng anh suốt quãng đời còn lại là em.”
Anh đã từng dành 11 năm cuộc đời cho một người sai lầm, nhưng may mắn thay, anh không lạc lối mãi.
May mắn thay, anh đã gặp được Lâm Niệm Sơ.
May mắn thay, họ đã không bỏ lỡ nhau.
Là cô đã khiến anh hiểu được thế nào là tình yêu thực sự.
Tim Lâm Niệm Sơ bỗng run lên, mũi cũng trở nên cay cay. May mắn thay, quãng đời còn lại của em cũng là anh.
Cô ngước nhìn Trình Nghiễn, cố gắng kìm nén cảm xúc muốn khóc, giọng mũi nặng nề nói: “Trình yêu nghiệt, dù anh rất thiếu đòn, nhưng mà em yêu anh.”
Trình Nghiễn không khỏi bật cười, sau đó cũng không chịu yếu thế, đáp lại: “Chị đại Lâm, dù em rất bá đạo, nhưng mà anh cũng yêu em.”
Mọi thứ đều là sự may mắn, nhưng cũng là đúng lúc và tốt đẹp nhất.
*Tác giả có lời muốn nói:
#Tình yêu đôi bên cùng nỗ lực luôn là điều đẹp nhất#
#Cuộc đời có thể trải qua nhiều ngã rẽ, nhưng rồi sẽ luôn có một người đứng chờ ở con đường mà bạn phải đi qua#