Mưa Rơi Ở Kim Thành

Chương 59: 59: Có Ai Không Thả Tôi Ra!






"Anh Kinh Mặc." Nghiêm Thấm bỗng nhiên mở miệng.

Động tác của Doãn Kinh Mặc dừng lại, đối diện với đôi mắt nai của cô cảm thấy hành vi của mình có chút xấu hổ bèn giải thích: "Xin lỗi."
Sườn mặt Nghiêm Thấm hơi quay ra: "Anh Dịch An đang đứng ở đó."
Doãn Kinh Mặc theo tầm mắt của cô nhìn thấy Thẩm Dịch An đang đứng lẳng lặng ở dưới bóng cây nhìn bọn họ, Doãn Kinh Mặc nghĩ đến Thẩm Dịch An vốn không muốn hắn tới gần em gái của anh thì trong lòng suy sụp than nhẹ một cái, vận khí của mình hôm nay đúng là không tốt.

"Khụ khụ khụ.....Em gái Nghiêm, cái kia, cuối tuần này sẽ có buổi tụ tập, em đến chơi cùng đi." Doãn Kinh Mặc nói.

Nghiêm Thấm gật đầu, "Được."
Doãn Kinh Mặc sờ đầu cô, "Em vào lớp trước đi, anh...còn muốn vào trong nhìn một chút."
Sau khi Nghiêm Thấm rời đi, Doãn Kinh Mặc muốn tìm Thẩm Dịch An nói chuyện, nhưng chỉ trong nháy mắt, Thẩm Dịch An vừa đứng kia đã đi rồi, hắn chỉ nhìn thấy bóng dáng mơ hồ để lại.


Doãn Kinh Mặc hít sâu một hơi: "Thích một cô gái có anh trai là muội khống, mà tên anh trai lại là bạn thân của mình, đúng là một chuyện khiến người ta đau đầu.

Nghiêm Thấm trên đường trở về, sự việc một chân cô đạp ba thuyền đã lan truyền nhanh chóng.

Bạn đang đọc bản dịch không đầy đủ, chỉ được đăng tải duy nhất trên Wattpad, truy cập Wattpad DocLyHihi để đọc full chương.

Đọc ở wattpad là tôn trọng công sức của Editor.

Một ngày trải qua ở trường nhàm chán vậy nên những tai tiếng lùm xùm là những đề tài nóng hổi trong cuộc nói chuyện của đám học sinh.

"Rầm—"
Trong gian vệ sinh, Nghiêm Thấm bị một người dội một chậu nước lạnh từ trên đỉnh đầu.

Mặc dù vẫn đang là mùa hè, nhưng bị dội bất ngờ như vậy, vẫn khiến cô cảm giác được cái buốt thấu tim.

Cô mở cửa, nhưng bên ngoài bị một ngời dùng thứ gì ngăn lại, mở không ra.

"Ai?" Cô đập cửa "Rầm rầm rầm": "Ai ở bên ngoài?"
"Rầm—" Khi cô đang kịch liệt đập cửa, lần này là một chậu nước đổ đầy mực dội xuống.

"A!"
Nghiêm Thấm vội vàng dùng tay bảo vệ khuôn mặt, toàn thân đều bị dính mực, đuôi tóc không ngừng nhỏ nước.


Bạn đang đọc bản dịch không đầy đủ, chỉ được đăng tải duy nhất trên Wattpad, truy cập Wattpad DocLyHihi để đọc full chương.

Người bên ngoài lo sợ bị phát hiện cho nên từ đầu tới giờ không hề hé một lời, trong tiếng quát tháo của Nghiêm Thấm dồn dập tiếng bước chân chạy đi.

Tống Tuệ Ninh khi đi tới nhìn thấy ba nữ sinh vội vã chạy từ nhà vệ sinh ra, đụng ngay Nghiêm Nhạc Nhạc đang dẫn đầu chạy.

Nghiêm Nhạc Nhạc và Tống Tuệ Ninh là bạn học tiểu học, nhìn thấy Tôn Tuệ Ninh lập tức kéo sang một bên: "Cậu có thấy bức ảnh đăng bên báo trường không?"
Tống Tuệ Ninh im lặng.

Nghiêm Nhạc Nhạc nhìn biểu hiện của Tống Tuệ Ninh thì đoán được cô đã xem được, "Chúng ta là bạn học với nhau đã lâu, hy vọng cậu nể mặt đừng có đi nói lung tung, chúng tôi cũng không làm gì quá đáng, chỉ là muốn dạy dỗ cô ta một bài học, tôi biết cậu thích Thẩm Dịch An, đây là muốn cô ta đừng giở trò rắn rết, khắp nơi câu tam đáp tứ*"
*Câu tam đáp tứ: là câu nói để chỉ những người lố lăng, không đàng hoàng, không đứng đắn về phương diện nam nữ.

Tống Tuệ Ninh nghe được âm thanh đập cửa dồn dập bên trong, "Các cậu...Làm gì cô ấy?"
Nghiêm Nhạc Nhạc: "Chỉ là hắt một chút nước mà thôi, cậu coi như không nhìn thấy gì là tốt rồi."
"Reng reng reng—"
"Reng reng reng—"

Chuông vào lớp vang lên, cô ta nhằm thời gian này mà ra tay, chính là trong thời gian học không có ai đi vệ sinh, muốn Nghiêm Thấm bị nhốt suốt một tiết học.

"Nhạc Nhạc, chúng ta đi nhanh đi." Đứa bạn bên cạnh giục.

Nghiêm Nhạc Nhạc sợ Tống Tuệ Ninh bán đứng mình, trước khi đi cảnh cáo một câu: "Nếu cậu báo người, chúng tôi sẽ khai cậu là đồng loã."
Ba người đi rồi, Tống Tuệ Ninh nhìn vào bên trong nhà vệ sinh, cô cũng không để tâm Nghiêm Nhạc Nhạc uy hiếp, nhưng—
Tống Tuệ Ninh siết tay, nhìn tấm bảng "Đang sửa chữa" màu vàng để trước cửa.

Trong kia, Nghiêm Thấm nghe loáng thoáng tiếng mở cửa, vội vàng nói: "Có người không? Thả tôi ra ngoài."
Mà sau khi cô nói xong những lời này, Nghiêm Thấm áp tai lên cửa nghe ngóng, bên ngoài không còn bất cứ tiếng động nào.

Tống Tuệ Ninh cùng vào lớp với giáo viên, mỗi lần bước vào lớp theo thói quen sẽ nhìn đến chỗ ngồi của Thẩm Dịch An, nhưng lần này vị trí trống không..