Hôm nay là thứ năm.
Hiện tại là bảy giờ sáng. Thiên Yết đưa tay tắt đồng hồ báo thức đang reo inh ỏi, đồng thời sửa lại cái cổ áo bị lệch đi.
Miệng ngáp một cái, mắt vẫn còn lơ mơ nửa tỉnh nửa mê. Cả người Thiên Yết đau ê ẩm, toàn bộ đều do Song Tử cả ngày hôm qua kéo cậu đi khắp siêu thị mua các thứ chuẩn bị cho quán.
Mà, Thiên Yết nghĩ đám con trai còn lại cũng chả đứa nào được yên thân đâu.
Rời khỏi phòng mình, Thiên Yết vừa bước ra phòng khách đã nhìn thấy Thiên Bình nằm sấp chễm chệ trên ghế sofa, một tay cầm snack, một tay cầm remote liên tục chuyển kênh.
Thằng này cũng có lúc dậy sớm hơn cả cậu? Thật khó tin. Quá khó tin. Cực kì khó tin!
"Ê thằng kia! Mày đang nghĩ thế nào hôm nay trời cũng sập chứ gì?!"
Kể cả khi bị nói trúng tim đen, mặt Thiên Yết vẫn bình tĩnh như chả có gì xảy ra, thậm chí còn đáp lại một cách thản nhiên như không.
"Bậy, tao đang nghĩ tới động đất sóng thần cơ!"
Hôm qua nghe tin ở đâu có động đất ý.
Thiên Bình bỏ bánh vào miệng, tiện tay cầm gối trên sofa quẳng về phía Thiên Yết.
Đương nhiên còn lâu mới trúng.
Đi vào trong bếp, Thiên Yết tay mở tủ kiếm đại cái gì đó bỏ vô bụng. Thật tiếc, bên trong không thực phẩm tươi sống cũng toàn kẹo với chocolate được tặng của thằng Thiên Bình.
Ai kia đang yên đang lành tự nhiên thấy tay trống trải hẳn đi. Mắt nâu cafe lập tức quay qua, nhìn chằm chằm chằm bịch bánh của mình đang bị Thiên Yết giật lấy ăn như đúng rồi.
Lấy snack làm bữa sáng, cũng không tồi nhể~
***
Nhà của chị em Kim Ngưu và Nhân Mã mới sáng ra đã ầm ầm cả lên.
Hai chị em nhà này có một điều khá trái ngược đến kì lạ. Cậu em trai dù lâu lâu thần kinh hay bất ổn và chân tay cũng không bao giờ yên được, thêm cả cái miệng tía lia tía lia liên tục, vậy mà ngoài chuyện gia chánh thì cả thói quen dậy sớm không chê vào đâu cho được. Tuy nhiên, cô chị dù tháo vát giỏi giang, việc gì cũng biết, biết tuốt, lại hiền dịu chăm chỉ, thế mà chẳng bao giờ dậy đúng giờ. Đặt báo thức cũng hoàn toàn công cốc.
Đó là lý do chính cho sự ồn ào hiện tại.
"Chúng ta muộn! Muộn mất!! Sao Mã không gọi chị hai dậy!?"
Nhân Mã mặc kệ cô chị gái chạy lăng xăng khắp nhà, cứ thế đứng trong bếp thưởng thức bữa sáng của mình. Mắt cậu thậm chí còn thích thú nhìn theo Kim Ngưu.
"Xạo nha! Em có gọi, gọi khàn cổ luôn mà có ai thèm để lời em vô tai đâu!"
Kim Ngưu học đâu cái tính đổ thừa nè, không tốt đâu nha.
Biết bản thân thường dậy muộn, thế mà tối nào Kim Ngưu cũng thức đọc sách đến tận khuya. Một trang nữa thôi, một trang nữa thôi, rốt cuộc càng đọc càng ghiền, tới khi sực tỉnh đã hơn hai giờ sáng.Đúng là tật xấu khó bỏ.
Nhân Mã vừa ăn xong, còn chưa kịp uống ly nước đã bị Kim Ngưu nắm tay kéo đi. Miệng không ngừng kêu la "Muộn! Muộn!" trong khi chân còn thoăn thoắt hơn cả cậu.
Phục ghê!
***
Hiện tại là tám giờ, còn đúng một tiếng nữa là khai mạc lễ hội trường. Đa phần nhóm sáu đều có mặt hết cả, và đang trong giai đoạn kiểm tra lại các thứ cũng như sửa lại bàn ghế bị xê dịch.
Thành viên nhóm sáu chia làm ba thành phần. Một là chưa gì đã tới, tới sớm nhất. Hai là đến cận kề mới chịu tới. Ba là đến tận bây giờ vẫn chưa thấy ló mặt ra.
Thiên Bình với Thiên Yết thuộc nhóm thứ hai. Vừa mới mở cửa bước vào thôi đã bị lôi đi không chút thương tiếc, cuối cùng quẳng cho hai cậu hai bộ trang phục rồi lại "đá" vào nhà vệ sinh nằm ở cuối hành lang gần đó.
Đứng dựa người vào thành bồn rửa mặt, Thiên Yết sửa lại cái nơ trước cổ với cái áo choàng đen phía sau. Miệng cậu cứ cảm thấy vướng vướng khó chịu. Dù Thiên Yết bóc trúng lá thăm Dracula đi chăng nữa, bộ răng nanh giả này thực sự rất là vướng víu.
Có lẽ do đứng quay mặt về phía buồng vệ sinh, Thiên Yết có thể nhìn thấy người vừa bước ra từ đó.
Cự Giải còn đang sửa lại cái áo khoác lại đụng mắt anh chàng lớp trưởng nổi tiếng của lớp mình. Cậu không nhớ tên, nhưng nhớ chức vụ, vì Xử Nữ lúc nào cũng lầm bầm nguyền rủa.
Việc gì cậu ta cứ nhìn chằm chằm vào cậu thế nhỉ? Cự Giải có thể mau quên, nhưng ít nhất cậu khá chắc là chưa từng đắc tội với hội trưởng hội học sinh đáng kính.
Có lẽ..
Thiên Yết nhìn Cự Giải một lượt, nhất thời không đoán được bộ đồ cậu ta mặc. Áo khoác trùm mũ màu nâu, lại có hai cái tai kia.
Chó sói chăng?
"Bố thằng Thiên Yết! Mày xong chưa vậy bố?"
Cái giọng bô bô của Thiên Bình ngoài kia, đúng là phát mệt. Muốn thì vào lớp trước đi, cậu đâu mượn.
Chẳng hiểu trong đầu nghĩ gì nữa, Thiên Yết lại buộc miệng nói ra suy nghĩ nhất thời trong đầu mình khi đi ngang qua Cự Giải.
"Nhìn thế nào cũng chỉ là một tên yếu đuối tầm thường."
Cậu cũng không biết bản thân đang giận dữ vì điều gì nữa.
Khi anh chàng lớp trưởng đã rời đi mất, Cự Giải mới đưa mắt nhìn ra theo hướng cửa đằng kia. Dưới lớp mũ áo khoác, đôi mắt vốn trong veo hiền lành bỗng chốc trở nên lạnh lẽo như băng.
***
Nhân Mã, Kim Ngưu và Song Ngư thuộc thành phần thứ ba. Hiện tại là tám giờ rưỡi và vẫn chưa thấy ba gương mặt đó đâu.
"Lạ nhể? Chị Kim Ngưu mà cũng muộn cơ!"
Sư Tử hai tay chống cằm, thỉnh thoảng lại nằm dài trên bàn.
"Cô bé quàng khăn đỏ trông lười biếng quá đấy!"
"Cả Lọ Lem Song Tử cũng vậy ý!"Song Tử tóc búi cao, thêm mái ngố và bộ váy màu xanh nhạt dài đến đùi càng thêm dễ thương. Không khác mấy Sư Tử, cô nàng cũng ưỡn người dựa ra sau lưng ghế một cách lười biếng. Chờ đợi khiến cô thật sự khá chán nản.
"Thôi đi hai má! Trông cứ như bà già năm chục tuổi!!"
Tay cầm cuốn menu gõ nhẹ vào đầu Song Tử và Sư Tử, Bạch Dương nghiêm mặt đưa tay chống hông.
Mắt cafe nhìn cô bạn trước mặt, cuối cùng ghé sát Song Tử thì thào thì thào.
"Tiana nổi giận rồi!"
"Phải đó! Tiana đi mách hoàng tử ếch cho coi!"
Có cô nàng hoa khôi nào đó thẹn quá hoá giận.
"Nhây vừa thôi nha! Đã bảo tớ là Bạch Tuyết!! Bạch Tuyết đó!!!"
Ma Kết tròn mắt nhìn ba nhỏ bạn bao gồm cả đứa bạn thân chí cốt của mình, hoàn toàn chẳng hiểu gì sất. Chàng hoàng tử Philip hơi nghiêng đầu, cuối cùng mặc kệ luôn.
Xử Nữ đưa mắt nhìn đồng hồ trong khi đang xem lại vài thứ trước giờ mở cửa. Lạ thật chứ, Kim Ngưu có bao giờ muộn đâu. Tên nhóc Song Ngư thì cô không biết, càng chưa bao giờ gặp mặt, Nhân Mã trừ những chuyện liên quan đến thể thao thì cũng quan trọng giờ giấc cho lắm.
"Vừa nhắc tào tháo là tào tháo tới kìa!"
Bảo Bình mặt mày hớn hở hẳn ra, tay lại còn trỏ về mấy người vừa đẩy cửa bước vào.
Nhân Mã nhìn ngón tay của Bảo Bình, nổi hứng đánh một cái.
"Tào tháo gì mà tào tháo! Tôi còn đẹp hơn tào tháo!"
Mặt Bảo Bình hiện ngay biểu cảm khinh thường.
Mặc kệ cậu em trai cùng cô bạn của mình đang đấu mắt, Kim Ngưu gập người thở hồng hộc.
"Xin lỗi.. tớ.. tớ tới trễ!"
Đến lúc này, người ta mới để ý cái con người tội nghiệp nào đó đang bị Nhân Mã kẹp chặt cổ. Ngạt thở thì không ngạt thở, cơ mà tay hình như đang vùng vẫy trong vô vọng.
"Buông ra.. Buông ra mau..."
Nhân Mã giờ mới để ý, lập tức quay sang một cách hớn hở.
"Buông thì buông, mà mày đừng hòng chạy được!"
"Lưu Song Ngư?"
Ma Kết nhìn cậu bạn vừa đưa tay chỉnh kính, trong lòng nảy sinh một chút thắc mắc. Cậu nhớ cái tên này có bao giờ thích ba cái lễ hội trường này đâu, cậu còn tưởng không thèm tới nên đâu có chờ làm gì.
Song Ngư trong lòng từ sớm đã bực mình. Cậu đang yên đang lành lại bị thằng Mã túm cổ lôi vô trường, hỏi sao không bực?! Xui là xui cho cậu đang đi trên đường thì gặp phải bản mặt đáng ghét của Nhân Mã!
"Tôi về!"
Cơ mà, có vài người sẽ không để Song Ngư toại nguyện đâu.
"Đứng lại nào nhóc con!"
"Đã tới thì bít cửa về nha em! Ba người các người, còn không mau đi thay đồ?!"
Dracula lên tiếng rồi. Maleficent lên tiếng rồi.
Thiệt là đáng sợ.
Dracula lườm kìa. Maleficent cười gian kìa. Tản ra đi mấy má! Tản ra đi làm việc đi mấy má!!
***
"Thiên Bình là hoàng tử Charming phải không?"
"Đẹp trai thiệt đó!!"
Có anh chàng nào đó đáp lại bằng nụ cười hiền, tay cầm tay một trong hai bạn nữ kia mà đặt lên đó một nụ hôn.
"Rất cảm ơn! Không biết các chị đây muốn dùng gì?"
Cái giọng ngọt như mía đường kia hình như cũng có tác dụng lắm. Người ta là hoàng tử đào hoa của trường mà lại.
Thiên Bình chân nhanh nhảu chạy về phía bàn pha chế, chồm người vui vẻ nói với mấy cô nàng trong kia.
Song Tử mắt nhìn theo nãy giờ, lòng lập tức sinh khó chịu. Vô tình đụng phải ánh mắt Thiên Bình, lại còn nở nụ cười nham nhở với cô, thật sự càng thêm bực mình.
Cái tên đó, gặp ai cũng cười, gặp cô nào cũng tán tỉnh! Cười, cười tới chết luôn đi!!
***
Thiên Yết đứng ở bàn thu ngân, thỉnh thoảng mới ra ngoài phục vụ đôi lần. Nhìn gian hàng của nhóm đông đúc hẳn, cậu đương nhiên cảm thấy hài lòng.
"À, đúng rồi!"
Đưa mắt nhìn sang Xử Nữ bên cạnh, mắt khói vẫn một hai lạnh lùng như vậy. Cậu chỉ hơi nghiêng đầu bày tỏ sự thắc mắc.
Cô nàng Maleficent nhếch miệng cười đắc ý, ánh mắt trăm phần gian manh.
"Bộ đồ cậu đang mặc, là do Kim Ngưu tự tay may đó!"
Mắt khói chớp một cái, chớp hai cái, rồi chớp liên tục, cuối cùng nhíu mày lại.
"Nói tôi làm gì? Việc gì lại nói cho tôi? Thế thì liên can gì đến tôi?"
Tay chống cằm, mắt nhìn bâng quơ đâu đâu, Xử Nữ làm như chẳng hề để tâm tới, tay phẩy một cái.
"Làm gì nghiêm trọng thế! Tôi chỉ bảo vậy thôi, cậu mà dám làm hỏng bộ đồ Kim Ngưu may thì chết với tôi!"
Nói rồi, Xử Nữ đứng dậy, đồng thời rướn người ra một chút.
"Kết, có người gọi kìa!!"
Có cậu chàng Philip nào đó lòng sinh thắc mắc, nhưng vẫn cứ chạy đến xem thử. Nãy giờ bị hỏi liên tục khiến cậu có đôi phần không thoải mái.
Trong khi Xử Nữ rời khỏi bàn thu ngân để ra ngoài làm gì đó, Thiên Yết vẫn ngồi yên một chỗ. Mắt lơ đễnh, tâm trí lại như đang suy nghĩ gì đó.
Tự nhiên, Thiên Yết gục đầu xuống bàn, cả mặt cũng úp hẳn xuống. Cậu mím chặt môi.
"Anh Thiên Yết! Có khách kìa! Hội trưởng ơi!!"
Mất một lúc chàng Dracula mới nhận ra cái menu đang gõ đầu mình, lại còn giọng nhắc nhở của cô nàng Bạch Dương.
Lời nói của vài cô nữ sinh bỗng chốc vang khỏi tai Thiên Yết. Mắt cậu dường như chỉ nhìn về một phía, nhìn về hướng mà cô nàng Alice cùng Chó sói đang nói chuyện vui vẻ.
Như mọi khi, mắt khói lại quay đi ngay sau đó.
Dạo này đầu óc cậu cứ sao sao, hễ rảnh rỗi là lại suy nghĩ lung tung.
Thiên Yết không biết mình bị gì nữa.