Mùa Hoa Anh Đào

Chương 8: 1 nửa thân phận bại lộ (phần 1)




Chào tất cả mọi người, tớ đã trở lại và "ăn hại" hơn xưa! Lâu không được bấm máy ngứa ngáy tay chân quá trùi luôn í! Ờ từ rầy về sau em sẽ xưng là tớ nha chứ cứ em này em nọ kì lém! THôi không dài dòng nữa vào truyện thôi~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

_____________________________________________________________________________

Còn chừng 30" nữa là đến giờ vào học, trước khi đi đến trường tụi nó phải đi qua 1 con đường hẻm vắng người sau đó đi qua 1 đoạn quốc lộ lớn trồng toàn hoa anh đào(ở cháp 1 có nhắc đến rùi í). Đang đi trên con hẻm thì còn 1 đoạn nữa sẽ rẽ sang quốc lộ, thì nó chợt trông thấy 1 đám du côn khoảng 10 người xăm trổ đầy mình, tóc nhuộm xanh, nhuộm đỏ nhìn mà nhòa cả mắt đứng ra chặn đường, đi trước là con nhỏ đi chung với hắn hôm bữa bị nó làm cho tức đến chẳng nói nên lời. Izumi khi nhìn thấy chúng thì nhỏ đã bũn rũn tay chân nép sau lưng Rin. Rin nhà ta khi nhìn thấy ả ta cũng đã hiểu ra 1 phần nào đó, giữ chặt tay Izumi ở sau lưng mình, trưng ra bộ mặt lạnh không có gì lạnh hơn nhìn trân trân vào ả ta. Ả ta thấy vậy giận hóa quá giận quát lũ kia đang nhìn nó đắm đuối:

-Tụi bây còn không mau dạy dỗ nó cho tao! Tao mướn tụi mày để nhìn gái à? Giao chỗ này cho tụi bây làm không xong đừng mong nhận 1 cắt nào từ tao. 

Nói rồi ả cười haha rồi bước đi mãn nguyện. NGhe tiếng quát, đám đó giật mình choàng tỉnh. Tên cầm đầu bước lên nhìn nó, nói giọng thèm thuồng:

-Cô em đẹp thế này, uổng quá uổng quá. Ai bảo cô em chộc giận cô chủ của tụi anh l.............

Cái tật không bao giờ bỏ được, nó cắt ngang câu nói của tên đó, nói với giọng lạnh đến thấu xương:

-Lên cả đi!

Izumi nhìn nó đầy lo lắng, nó chỉ để lại cho nhỏ 1 ánh mắt trấn an rồi bảo nhỏ tránh ra xa, nhỏ nghe lời ngay lùi ra sau. Còn đám đó còn đang rất ngạc nhiên, 2 phần là về sự can đảm của nó, còn 8 phần là về giọng nói lạnh đến thấu xương hơn băng Nam Cực. Nhưng tụi đó cũng mau lấy lại ý thức vì chỉ nghĩ là "con gái chân yếu, tay mềm" nên rất "mong manh, dễ vỡ". 1 tràng cười khả ố vang lên, tên cầm đầu cười to và vang nhất giơ tay lên định chạm vào khuôn mặt của nó thì bị nó nắm lấy bẽ ngược ra sau kêu cái "rắc", không dừng ở đó nó xoay người 1 vòng hình bán nguyệt tuyệt đẹp và hạ chân ngay giữa bụng của hắn động tác của nó vô cùng dứt khoát, thoăn thoắt nhưng sức mạnh có thể giết chết người khiến hắn ta nằm phịch xuống ôm bụng vô cùng đau đớn. Lũ đó có phần khiếp sợ, nhưng thấy đại ca của mình bị hạ tụi nó nhào vào.

thế là.....................

BINH..BINH....BỐP.... BỐP....HỰ...

Sau 5" lũ đó nằm la liệt dưới đất ôm "của quý" của mình mà rên rỉ trông mà đến tội rồi sau đó cũng ngất đi, nhưng trông nó vẫn không có dấu hiệu nào mệt và cũng không có chỗ nào bị thương nó ra tay vậy là nhẹ rồi vì nghĩ rằng lũ đó cũng chẳng có tội gì nên chỉ cho ngất đi thôi không thôi giờ chúng đã đi uống trà với Diêm Vương ca ca rồi. Xử lí xong nó quay sang Izumi thì "Rầm" như sét đánh ngang tai, tên cầm đầu lúc nãy đang chìa dao trước cổ Izumi. Mặt cô nàng tái nhợt đi vì sợ, nước mắt đã chảy xuống ròng ròng nhưng lại không lên tiếng có lẽ là vì nhỏ sợ, có lẽ nhỏ sợ vì dao kề trước cổ mình và sợ nhất nhất là vì.............người kề dao vào cổ nhỏ là....1 thằng con trai (kary: em lạy chị!!!!!!!!!!!!). Tên kia cười đắc thắng nhìn nó mà không hay Rin lên cơn rồi, mắt nó hằn lên tia máu, nhấn mạnh từng chữ cố kiềm lại kiểm soát:

-T-H-Ả-R-A-!

Tên kia run sợ, nhưng vẫn cố kiềm lại nói:

-Không thì sao?

-Không thì ngươi phải chết.

Dứt câu tên kia chưa kịp nhận thức rõ câu nói đó thì chỉ trông thấy 1 bóng đen như gió thật nhanh chạy đến chỗ hắn đá con dao đó ra, nhỏ chộp lấy cơ hội thoát ra khỏi sự khống chế của hắn, tên đó chưa kịp kháng cự thì nó đã nhanh chân bay lên không trung sau đó hạ xuống lấy trớn đá thẳng ngay cổ họng của hắn máu trào ra như suối chết ngay tức khắc trước sự kinh ngạc của Izumi và đám đàn em của hắn. 1 tên trong đám đó còn 1 chút ý thức chưa ngất hẳn nên hỏi với giọng thều thào nhưng cũng đủ để người khác nghe được

-That..t ra cô.. là.ai?

Nó chỉ nhún vai 1 cái, rồi nắm tay Izumi bước đi được khoảng 3 bước thì dừng lại chậm rãi nói:

-Isa Engla!

Sau đó cô bước đi, Izumi nghe vậy thì nhìn nó trợn tròn mắt không khỏi kinh ngạc, còn tên đó nghe vậy thì cười chua chát nhận ra mình đã đụng không đúng người, rồi cũng ngất đi trong sự hối hận tột cùng của sự đau đớn.

_________________________________________________________

Rốt cuộc cái tên "Isa Engla" đó là như thế nào mà lại làm họ ngạc nhiên tột cùng như vậy? Và thân phận của Rin là như thế nào? Để biết được mời các bạn đón đọc chp sau!

bye bye