Mùa Hè Định Mệnh

Chương 39




Quay trở về căn hộ, Johnny thấy nhớ Rachel khủng khiếp. Hắn ăn bữa tối một mình – một chiếc sandwich với xúc xích hun khói vì hắn không muốn nấu nướng - và cố làm mình phân tán bằng một chương trình phỏng vấn trên truyền hình. Nhưng sau khi xem được hai mươi phút mà mãi đến cuối mới nhận ra đó là một chương trình quảng cáo dưới hình thức một cuộc phỏng vấn, hắn chán nản tắt ti vi. Sau đó hắn cố đọc sách nhưng làm thế cũng chẳng có tác dụng gì. Hắn không thể tập trung vào các trang sách được.

Hắn phải mệt mới đúng chứ. Hắn đã có một ngày vất vả. Ba tiếng trên xe máy đến Louisville rồi quay về, lại ba tiếng nữa giải quyết công việc khiến hắn đến đó. Cuộc gặp mặt của hắn với luật sư làm hắn cảm thấy như thể gánh nặng mà hắn phải kéo lê đi bao nhiêu năm nay giờ đột nhiên nhẹ bẫng. Luật sư đang chuẩn bị giấy tờ cần thiết để kiến nghị tòa thay đổi bản án với hắn. Nếu như việc kiến nghị thành công, hắn sẽ xóa được án trong hồ sơ của mình. Bước tiếp theo để đạt được sự đền bù trọn vẹn là kiện chính quyền – nhưng Johnny không quan tâm lắm đến tiền bạc. Điều hắn quan tâm là hắn sẽ không còn là kẻ có vết nhơ nữa. Hắn sẽ được tự do làm lại cuộc đời mình.

Suy nghĩ đó có thể đưa hắn vào giấc ngủ. Nhưng mỗi lần Johnny nhắm mắt lại, đầu hắn lại hiện ra hình ảnh Glenda lần cuối cùng hắn nhìn thấy cô và tưởng tượng ra điều xảy đến với cô sau đó.

Và hắn nghĩ đến Rachel.

Hắn không thể giũ bỏ được niềm tin rằng có kẻ nào đó ngoài kia đang săn lùng Rachel trong bóng tối. Dù hắn gọi nó là hoang tưởng, bệnh hoạn, là gì đi chăng nữa, cũng không thể nào xua đuổi được cảm giác ấy.

Cuối cùng, khoảng mười một giờ, Johnny thôi không cố quên đi nỗi ám ảnh đó nữa. Xỏ chân vào đôi bốt, vỗ vỗ con Wolf chúc nó ngủ ngon, hắn xếp lại chăn gối rồi ra cửa.

Dù có thấy mình ngu ngốc nếu bị ai phát hiện, nhưng hắn sẽ đến canh chừng trong sân sau nhà Rachel. Nếu có kẻ nào ở đó, kẻ đó sẽ không còn đối mặt với một người phụ nữ đơn độc trong bóng tối nữa.

Lần này Johnny quyết tâm sẽ có mặt ở đó. Hắn sẽ ngủ bên ngoài sân nhà Rachel cho đến khi cô được tự do ngủ yên bình trong vòng tay hắn. Canh chừng bao lâu cũng được, cho đến khi hắn chắc chắn là cô được an toàn.

Đây có phải là lần đầu tiên hắn ngủ ngoài trời đâu.