Mùa Hạ Năm Ấy

Chương 39: Đi Du Lịch






" Mẹ đã mua vé đặt phòng sẵn rồi, hai con chỉ việc đến đó và tận hưởng thôi, chuyến du lịch 3 ngày 2 đêm! "
Điều kiện gia đình tôi khó khăn nên từ nhỏ đến lớn, cho tới bây giờ cũng chưa từng đi du lịch, thậm chí chưa từng rời quá xa nhà.
Người khác nghỉ đông và nghỉ hè được đi du lịch, tôi nghỉ đông và nghỉ hè trừ học tập vẫn là học tập.
Một ngày trước khi đi du lịch, Hi Văn đến giúp tôi soạn đồ.
Hi Văn thường xuyên ra ngoài du lịch, rất có kinh nghiệm.

Vừa đến, rất nhanh đã giúp tôi đem đồ đạc ngổn ngang sắp xếp vào trong vali.
Cả hai ngồi xổm dưới đất, Hi Văn chỉ vào đồ trong vali.
"Váy ok, giày ok, kem chống nắng ok, mũ che nắng, kính râm ok, khăn mặt dùng một lần ok, áo tắm o...!Ách..."
Hi Văn cầm chiếc áo tắm toàn thân màu xanh nhạt của tôi ra, chưa từ bỏ ý định lại hỏi một câu.

" Hạ Hạ, cậu xem áo tắm của cậu, có khác nào mấy bộ áo tắm đồng phục hồi Đại học đâu chứ! "
" Hả, cậu thấy vậy sao? Tớ thấy đâu có giống lắm đâu nhỉ! "
" Chính là vì quá kín đáo ấy, cậu xem đi tắm, ai còn mặc đồ bơi này? "
"..."
Sao không được nhỉ? Đi tắm thì mặc đồ bơi nào mà chả được hay sao?
" Biết tính cậu thế nào cũng vậy, nên người bạn tốt này của cậu đã chuẩn bị trước cho cậu rồi đây!"
Hi văn cười híp mắt, đột nhiên lấy túi to cô nàng mang đến, mở ra, từ bên trong lấy ra một bộ áo tắm màu đen mới tinh.
À không, không phải là áo tắm...!Là áo tắm hai mảnh vô cùng vô cùng gợi cảm, áo ngực mỏng manh, qu@n lót tam giác, vài miếng vải vóc rất mỏng rất mỏng hoàn toàn chỉ có thể che kín bộ vị mấu chốt.
" Trời ơi, sao cái này hở quá vậy? Tớ mặc không có quen đâu!
Tôi lắc đầu nguầy nguậy, giơ tay đan chéo chữ x trước mặt.

Nhưng Hi Văn căn bản không có nghe a, cậu ấy phản xạ thật nhanh đã đem bộ áo tắm hai mảnh màu đen gợi cảm kia bỏ vào trong vali của tôi.
Tôi đưa tay ra muốn bỏ bộ áo tắm ra ngoài, nếu mặc nó sẽ ngại chết mất.
Nhưng Hi Văn thì đâu có chịu để tôi lấy nó ra, cậu ấy nhanh chóng bắt tay tôi lại.
" Không được, cậu nhất định phải mặc nó nha, đảm bảo mặc lên sẽ rất hợp.

Vả lại, tớ tưởng tượng ra viễn cảnh khi cậu mặc nó lên, cái tên bạn trai kia của cậu có mà chết mê chết mệt! "
" Ầy, cậu ấy không phải kiểu người đó đâu mà.

dù sao thì quá lộ, tớ không mặc đâu, vẫn là bộ màu xanh kia thoải mái hơn! "

" Đâu có sao đâu, thân hình đồng hồ cát của cậu, cả làn da trắng nõn này nữa, nếu không lộ da lộ thịt ra thì thật phí quá! À, tớ sẽ bảo cái tên kia chụp cho vài tấm gửi tớ, Hạ Hạ xinh đẹp, quyến rũ như này, sao có thể bỏ lỡ! "
" Thôi mà, Hi Văn, dù sao tớ cũng không mặc đâu! "
" Kệ cậu, tớ sẽ ép tên kia bảo cậu mặc cho bằng được!
Hi Văn nhanh chóng đóng vali lại, bộ đồ tắm màu đen đã nằm gọn trong đó.

Còn bộ tắm xanh của tôi không biết đã bị cậu ấy ném ra xó xỉnh nào.
Sau khi Hi Văn giúp tôi soạn đồ xong, suy nghĩ một lúc, đột nhiên nhìn bốn phía xung quanh, thần thần bí bí.
" Sao, sao vậy? "
Cứ mỗi lần thấy Hi văn im im thế này, tôi chợt lại có cảm giác bất an, tôi nuốt ực.
" Hạ Hạ, tớ có kiến nghị này, nhất định cậu phải nghe theo! "
" Cái gì vậy, có cái gì hay sao?
Hi Văn vẫy tay với tôi.
" Lại đây nói nhỏ cho mà nghe! "
Tôi vểnh cái tai lên, từng câu từng chữ của cậu ấy lọt vado tai tôi một cách rõ ràng.
Mấy lời kia vừa ra khỏi miệng, trong nháy mắt tôi cảm nhận mặt tôi đỏ bừng, dùng sức lắc đầu.
" Không, nhất quyết không! Tớ nhất định sẽ không làm việc đó đâu! Hi Văn cậu đừng có mà dụ tớ làm mấy việc hư hỏng như vậy! "
" Ui da, Hạ Hạ của tớ ơi, sao cậu lại đáng yêu thế này chứ! Đã là tuổi nào rồi mà còn không dám làm chuyện đó, yêu thật lòng thì cứ tiến tới, cứ tin tưởng mà giao cho cậu ta thôi.

Nếu kết quả có thì kết hôn sớm với cậu ta là được.


Theo tớ tính cách tên kia như vậy, đảm bảo sẽ chịu trách nhiệm với cậu! Với lại......"
Cậu ấy ngừng lại một chút rồi nhìn qua tôi một lượt.
" Cậu quyến rũ thế này, làm gì có thằng nào dám từ chối.

Nếu không chấp thuận, căn bản tên đó là đầu heo.

Thế nên Hạ Hạ của tớ à, độ tuổi này thì không còn là học sinh trong sáng được nữa đâu, cứ mạnh mẽ mà tấn công dồn dập đi.

Cậu cũng phải nếm thử vị mặn trong tình yêu chứ.

Cứ ngọt ngào mãi như vậy cũng chán a! "
" Đừng hòng dụ tớ! "
Hi Văn thật là, toàn bày ra mấy trò quỷ không đâu, thật may vì cậu ấy dạy cho sinh viên chứ không phải các bé mầm non hay tiểu học, nếu không mấy đứa đó sẽ bị cậu ấy dạy cho hư mất.
......................
Chuyến bay lúc giữa trưa 12 giờ 40.
Sợ trễ giờ, lúc 11 giờ thì cậu ấy và tôi đã xuất phát đến sân bay để chờ rồi..