Kiều Tử Khiết đang ngồi trong taxi đến công ty. Hôm nay cô mặc một bộ vet đen do chính tay cô tự thiết kế. Khi đến tập đoàn Lục thị, Kiều Tử Khiết trả tiền cho tài xế sau đó mở của bước xuống xe. Kiều Tử Khiết đẩy tấm của kính ra rồi bước vào
" Cô thấy không chị ấy thật xinh đẹp "
" Phải đó "
.... Kiều Tử Khiết đang nghe được tất cả mọi người đều bàn tán về cô vì thế mới tỏ ra vẻ hơi ngượng ngùng. Bỗng lúc này Lục Thần Hi bất thình lình xuất hiện. Không những thế còn nắm lấy tay cô giới thiệu với mọi người " Mọi người, đây là bà xã tôi- Kiều Tử Khiết. Cô ấy cũng là một nhà thiết kế tài năng được du học ở Pháp về. Vì thế nên tôi quyết định để cô ấy làm quản lí ở bộ phận thiết kế " Lục Thần Hi hai má nhô ra, miệng cười toe toét. Anh rõ ràng biết cô học thiết kế thời trang vậy mà bây giờ lại muốn cô làm thiết kế trang sức. Đây chẳng phải là muốn làm khó cô sao
" Lục Tổng yên tâm, tôi nhất định sẽ chiếu cố phu nhân hết mình" Người này chính là Trương Võ- Giám đốc bộ phận thiết kế
" Vậy sau này mong mọi người giúp đỡ hơn " Kiều Tử Khiết mặc dù cảm thấy không thoải mái nhưng không thể để bản thân mình mất mặt được. Lục Thần Hi nghe cô nói thế cuối cùng cũng yên tâm mà rời khỏi. Khi anh đi thì tất cả mọi người cũng đồng loạt giải tán. Kiều Tử Khiết được người của bộ phận nhân sự đưa đến văn phòng làm việc. Bộ phận thiết kế nằm ở tần 9. Phòng của cô cũng được thiết kế theo phong cách Trung - Pháp làm Kiều Tử Khiết cảm thấy có chút vui vẻ. Nếu như Lục Thần Hi đã có lòng như thế thì cô cũng không thể phụ lòng anh ta được. Mặc dù cô học thiết kế thời trabg nhưng thiết kế trang sức chẳng phải cũng là thiết kế sao. Hơn nữa trí tuệ của cô thông minh lại cộng thêm có thể thực hiện ước mơ của mình. Nghĩ tới đây cô vội lấy giỏ xách của mình ra. Lấy một vài tấm hình của mình đặt trên bàn. Sau đó cô cầm chiếc nhẫn trong hộp ra rồi ngồi vào ghế Sofa ngắm một hồi. Triển Bạch, em có thể đem tình yêu của chúng ta quảng bá trên thế giới. Có thể dùng lời cầu hôn mà anh nói với em để làm bài thuyết trình. Cuối cùng ước mơ của cô cũng có thể hoàn thành rồi. Kiều Tử Khiết ngã dựa ra ghế Sofa sau đó nhắm mắt. Cô nhất định sẽ làm ra một mẫu trang sức về tình yêu thật vĩ đại. Bất giác cô lại nghĩ về Triển Vọng, thật sự cô không cách nào tránh khỏi không xúc động khi nhìn thấy anh ta. Cô thật sự muốn ôm bóng hình đó, ôm người đó vào lòng. Thế nhưng cô lại không dám, không thể. Cô phải làm sao mới có thể bình tĩnh khi gặp anh ta được chứ
Buổi trưa đến, Kiều Tử Khiết vốn đi ăn thế nhưng lại nhận được điện thoại từ một số rất lạ. Cô bắt máy lên thì chính là giọng của Triển Vọng " Chị dâu, chúng ta gặp nhau một lát nhé "
" Tại sao anh lại muốn gặp tôi. Chúng ta dường như đâu có thân nhỉ " Cô hơi nhẹ giọng trả lời anh ta
" Vậy tôi gọi cô là chị dâu thì cô sẽ đến gặp tôi chứ. Khu mộ tại thành Bắc, một tiếng sau gặp " Triển Vọng nói xong câu đoa thì liền cúp máy
" rầm " điện thoại trong tay Kiều Tử Khiết rơi xuống đất. Cô không nghe lầm chứ, tại sao Triển Vọng lại gọi cô là chị dâu. Thật sự anh đã biết chuyện của cô và Triển Bạch sao. Cô không biết là nên vui hay mừng, cô từng nghe qua rất nhiều lời đồn về anh ta. Cô thật sự chẳng muốn liên quan gì đến anh ta thế nhưng nói thế nào anh ta cũng là em trai ruột của Triển Bạch. Gặp em trai của bạn trai mình, hơn nữa người đó lại có khuôn mặt giống y hệt bạn trai mình. Cảm giác muốn nói không nói được, muốn ôm không ôm được cô đã từng trải qua. Cô thật sự không muốn gặp anh ta nhưng lần này xem ra cô nhất định phải đu gặp anh ta một chuyến