Béo vẫn ăn hải sản, buồn ngủ vẫn thức đêm, nghèo vẫn làm fan girl, xấu vẫn háo sắc, đó mới là anh hùng thực thụ, mà những điều ấy đều hội tụ ở tôi.
Một người vốn không có duyên với cái đẹp như tôi, trong một lần cùng Mr. Bu tham gia buổi họp lớp, vì muốn giữ thể diện cho anh nên tôi đã liều mình trang điểm, còn đi dày cao gót.
Do đó nên Mr. Bu bị tôi “hành” cho không ít, đọt nhiên lại giơ tay lên.
Tôi theo bản năng né tránh, nhưng ngón tay anh lại lướt nhẹ lên gò má tôi, cử chỉ dịu dàng, dùng đầu ngón tay quệt cho tôi.
Hoá ra là do BB cream tôi thoa vẫn chưa đều.
Một lúc sau...
Hai lúc sau...
Ba lúc sau...
Không hiểu sao mặt tôi nóng đến độ có thể chiên trứng được rồi.
Đôi giày này cao quá, tôi lại căng thẳng, chân không đứng thẳng lên được, cứ run lẩy bẩy.
Tôi đành bám chặt vào cánh tay anh để có thể có thể trụ vững.
Anh trầm giọng nói, “Em đứng ở đây đợi anh“.
Sau một hồi đấu tranh với đôi giày
Cuối cùng tôi cũng phải tẩy trang, đi đôi giày bệt anh mới mua để tới gặp bạn học của anh. Có người hỏi,“Đây là bà xã của cậu à? Đáng yêu quá!“.
Mr. Bu lạnh mặt,“Câm miệng! Từ 'đáng yêu' chỉ dùng vào những lúc cảm thấy người ta không được xinh đẹp cho lắm, không được khen đáng yêu, phải khen xinh. “
Hết chap 2 rồi nha
Mai mik sẽ đang tiếp:)))