Phiên ngoại: Ba ba giúp cục cưng quan sát nhật ký quan hệ gia đình.
[Ngày 24, tháng 3, cuối tuần.
Hôm nay cục cưng thật cao hứng, bởi vì hôm nay là sinh nhật 5 tuổi của cục cưng.
Ngươi đang thấy kỳ lạ vì sao cục cưng 5 tuổi mà viết được nhật ký? Hắc hắc…… ngu ngốc, ngươi không biết kêu
người khác viết dùm sao? Nhậy ký của ta đều là khẩu thuật (dùng miệng
tường thuật lại), ba ba viết dùm ta.]
Biện Bạch Hiền viết thay bất đắc dĩ lắc lắc đầu nói: “Cục cưng, không thể mắng người khác là ngu ngốc, biết không?”
Cục cưng trợn to đôi mắt vô tội nhìn ba
ba nói: “Chính là, con mỗi lần nghe ba ba đều mắng daddy như vậy a! Ngu
ngốc không phải ý là không thông minh sao?”
Biện Bạch Hiền hắc tuyến, nghĩ thầm: Sau này thế nào cũng không thể trước mặt đứa nhỏ mắng chửi người khác.
[Hôm nay, có rất nhiều người tặng quà
cho cục cưng, cục cưng thích quà của ông nội nhất bởi vì chỉ cần cục
cưng thích ông nội nhất định mua cho cục cưng.
Chính là, hôm nay tiểu Quân không thể tới, hắn sinh bệnh. Cục cưng thích tiểu Quân đệ đệ nhất, hắn là cục cưng của Độ thúc thúc, nhưng mỗi lần hắn đến nhà ta chơi liền biến thành cục cưng của cục cưng.]
Biện Bạch Hiền bắt đắc dĩ, cảm khái cục cưng: “Cục cưng, con nói vào trọng điểm đi.”
Cục cưng: “Cái gì gọi là trọng điểm?”
Biện Bạch Hiền: …!
[Kỳ thật, hôm nay ta nghĩ muốn hướng mọi người giới thiệu người nhà của ta.
Đầu tiên là ông nội hiểu rõ cục cưng
nhất, ông là một vị già nhất trong nhà của chúng ta bởi vì ông được gọi
là ông nội, hơn nữa râu cũng giống ông nội trong TV dài như nhau.
Vì sao ông hiểu rõ cục cưng nhất bởi
vì cục cưng lúc làm gì sai bị ba ba đánh thí thí, ông sẽ là người đầu
tiên lao tới giải cứu cục cưng, tuy rằng ba ba nói đây là dung túc tiểu
hài tử.
Lén lút hỏi một chút: Các ngươi biết cái gì gọi là dung túng không?
Rồi tới chính là ba ba viết nhật ký
dùm cục cưng, ba ba cũng rất thương cục cưng, chính là lúc cục cưng làm
sai ba ba cũng là người đầu tiên sẽ làm thí thí cục cưng biến hình.
Chính là lúc cục cưng sinh bệnh, ba ba vĩnh viễn bên đều bên cạnh cục
cưng, chỉ cần cục cưng mở to mắt ra liền thấy ba ba.
Ba ba đối với mọi người đều rất tốt, còn có tài xế Vương gia gia, nãi nãi, bà bà đút cục cưng ăn cơm.
Chính là, ba ba thường xuyên đối daddy hung hăng lắm.
Ba ba sẽ thường nói: Phác Xán Liệt, anh là con sắc lang, đã nói không muốn làm mà vẫn làm.
Còn có thể nói: Mau lăn xuống người em ngay, anh này vạn năm động dục.]
Biện Bạch Hiền buông bút, vẻ mắt hắc tuyến hỏi hắn: “Cục cưng, lúc ấy con đều nghe hết sao?”
Cục cưng tiếp tục vô tội: “Con muốn đi hư hư (đi tè), là lúc con đi gọi ba ba a! Ba ba, con nói lại không đúng sao?”
Biện Bạch Hiền vô lực: “Lần sau không được nghe lén chúng ta nói chuyện.”
Cục cưng: “Con không có viết ba ba và
daddy thích không mặc đồ đánh nhau đâu! Ba ba, vì sao hai người thích
không mặc đồ đánh nhau vậy? Con hỏi ông nội, ông nội nói đó là hai người có thói quen không tốt, nói cục cưng sau này không cần học theo.”
Biện Bạch Hiền: “Phác Xán Liệt ……”
[Hiện tại mà nói nói, bị ba ba hung
hăng mắng là daddy, daddy thường trước mặt ta nói daddy là người sinh
hoạt trong xã hội cấp thấp, chính là cục cưng có đi qua chỗ daddy làm
việc, rõ ràng là tòa nhà cao cao đụng trời mà! Đi thang máy đều phải đi
qua nhiều tầng, cái nút đều có hai số lận.
Cho nên cục cưng biết daddy thích gạt
người, bởi vì ba ba cũng thường nói daddy dùng một ly rượu để lừa ba ba. Daddy thật là bổn (ngu), cục cưng chỉ dùng một viên đường khiến cho
tiểu Quân đệ đệ làm cục cưng của một mình ta.
Sau này, cục cưng cũng muốn cùng tiểu Quân đệ đệ kết hôn, biến ra rất nhiều cục cưng nho nhỏ……
Ta đã cùng tiểu Quân đệ đệ ngoắc ngoắc, hắn chỉ có thể làm tân nương tử của ta.]
Biện Bạch Hiền: “Cục cưng, tiểu Quân không thể làm tân nương tử của con, nó là bé trai.”
Cục cưng: “Chính là, daddy không phải nói ba ba là lão bà của daddy sao? Lão bà không phải là tân nương tử sao?”
[Còn có daddy hắn không thương cục
cưng, daddy thường nói cục cưng là vật nhỏ phiền toái, nhất là lúc ba ba và daddy trên giường đánh nhau, lúc cục cưng chạy vào, daddy sẽ hung dữ lắm. Chính là cục cưng mới không sợ! Cục cưng liền khóc cho ba ba xem
rồi daddy mới bị ba ba một cước đá xuống giường, rồi mới ai u ai u kêu
đau.
Hiện tại lên sân khấu chính là bác của ta, nàng không được ở nhà của ta. Ba ba nói nàng gả cho người khác liền đến nhà người khác ở cho nên cục cưng tiểu Quân đệ đệ phải gả cho cục
cưng, nói như vậy cục cưng có thể không cần rời mọi người.
Nàng thấy cục nói có chút kỳ quái,
nàng sẽ nói: “Cục cưng, sau này sẽ là một tiểu công vĩ đại.” Chính là
mỗi lần cục cưng hỏi mọi người cái gì kêu là tiểu công thì không có ai
trả lời cục cưng.
Thật đáng ghét……
Kỳ thật, bác coi như hảo, cục cưng
không thích hai đứa con của nàng, cũng chính là hai đường ca (anh họ)
của ta. Ba ba là đường ca không có sai đi?
Mỗi lần bọn họ trở về đều đem khuôn
mặt của cục cưng ra nhào nặn, còn muốn cắn miệng ta, chính là bọn họ
không thể ăn thịt của cục cưng, bọn họ vì sao phải ăn cục cưng a?
55555…… hy vọng năm năm sẽ không nhìn thấy bọn họ.
Còn có, còn có ai không ta? Không có ai đi?
Cuối cùng, cục cưng tổng kết tình hình trong nhà một chút.
Ông nội lớn nhất, chính là hiểu rõ cục cưng nhất.
Ba ba thứ hai, chính là hiểu rõ cục cưng nhất.
Daddy thứ ba, chính là cũng hiểu rõ cục cưng nhất.
Bởi vì bác là người của gia đình khác, không thể tính trong này cho nên sẽ không thêm bác vào.
Cho nên, ở Phác gia. Ta – Phác Duyệt Bảo, mới là người lớn nhất bởi vì tất cả mọi người phải yêu thương cục cưng.]
Biện Bạch Hiền tổng kết: “Toàn bộ đều là
vô nghĩa. Còn có cục cưng, nếu con lại nghe lén ba ba và daddy nói
chuyện, sau này sẽ không hứa mua đồ chơi nữa, mỗi tháng sẽ bớt một lần
đi công viên trò chơi.”
Cục cưng: “Ba ba là đại phôi đản. Ông nội, ba ba khi dễ cục cưng. Hôm nay chính là sinh nhật của cục cưng a!
Cho nên, cho nên…… kỳ thật, đúng là cục cưng là lớn nhất. Bởi vì cục cưng có chỗ dựa vững chắc a!
Cục cưng nhìn nhật ký muốn ghi ba ba là quái thú.
…
[Ngày 13, tháng 9. Chủ nhật không có nắng.
55555…… cục cưng trước phải khóc một chút cho mọi người xem rồi mới biết nhật ký.
Hôm nay viết nhật ký cho cục cưng không phải ba ba đâu, mà là daddy của cục cưng.]
Phác Xán Liệt: “Cục cưng, thương lượng
một chút được không a? Không cần đem chuyện này viết ra a? Nếu không cho ba ba ngươi biết đem daddy đi chẻ làm đôi mất. Cái gì khó nói hơn cái
đó, nói y là quái thú.”
Cục cưng: “Không được, ba ba biến thành
quái thú, cục cưng có nghĩ vụ cứu vớt ba ba. Ba ba nói đều là tại daddy, cho nên phạt daddy giúp con biết nhật ký.
Phác Xán Liệt: “Là daddy, trách daddy đi, trách daddy đi. Kia Phác tiểu thiếu gia, con có thể thảo luận đề tài hôm nay không?”
[Mọi người nhất định kỳ quái vì sao ba ba không thể giúp cục cưng viết nhật ký, đó là bởi vì ba ba biến thành
một người có cái bụng to mập mạp, không bao giờ… nữa có thể ôm cục cưng
ngoạn, cũng không thể đưa cục cưng đến nhà trẻ cho cô giáo xem, hiện tại cô giáo Trương không thích cực cưng như trước, phát tiểu bánh quy cũng
so với tiểu Cánh bên cạnh ít đi hai cái, bởi vì tiểu Cánh nhìn ba ba mỗi ngày đến đớn cục cưng, cô giáo Trương nhìn đều chảy nước miếng, bất quá nàng không cho cục cưng nói cho người khác.]
Phác Xán Liệt: “Được lắm, xú tiểu tử, ba ba con cho nữ nhân kia nhìn, liền được hai cái khối bánh quy. Sau này
daddy đón con, con sẽ ăn được không biết bao nhiêu là bánh quy.
Cục cưng: Da! Daddy đi cũng vậy à, cô giáo Trương lần trước còn hỏi sao daddy không đến đón con nữa?
Phác Xán Liệt: Daddy sao lại có đứa con như con chứ?
[Cục cưng không biết tại sao ba ba đột nhiên lại biến thành một người mập mạp, rõ ràng mấy tháng trước còn
hoàn hảo tốt, đột nhiên bụng ba ba như cục cưng chơi thổi khí cầu vậy,
thấm thoát liền bị thổi lớn ra.
Cục cưng đến hỏi ba ba, chính là ba ba nói sinh bệnh, bất qua mấy tháng sau cục cưng có thể nhìn tiểu đệ đệ
hoặc là tiểu muội muội.
Daddy vì sao ba ba sinh bệnh mà cục cưng còn có đệ đệ muội muội a?
Nga! Cục cưng đã biết, nhất định là
con lần trước nhìn thấy, daddy dùng tiểu côn của daddy thống thí thí của ba ba, rồi mới đem tiểu bảo bảo bỏ vào phải không?]
Phác Xán Liệt: “Con sao lại vào lúc đó chạy vào nhìn lén a? Còn kêu
cái gì tiểu côn côn, daddy con chính là đại côn côn biết không a?”
Cục cưng: “Thiết! Daddy gạt người, côn côn của daddy không có lớn như thúc thúc trong TV.”
Phác Xán Liệt: “Ngươi này xú tiểu tử, con chỉ là nhi đồng không được xem mấy thứ gì đó. Cho ba ba con nghe được,
đến lúc đó daddy sẽ thảm. Nói cái gì cái gì, con đều là nhìn lén a?”
Cục cưng: “Cục cưng mới không nhìn lén
đâu! Các người không đóng cửa, cục cưng gõ cửa các người cũng không để ý cục cưng, chỉ lo đánh nhau, ba ba đều đau khóc.”
Phác Xán Liệt: “……”
[Chính là mặc kệ ra sao, biến thành
mập mạp ba ba đều thật đáng sợ nga! Ba ba có cái tròn tròn trong bụng,
thường xuyên xông ra một chút chỗ này chỗ kia.
Cho nên, cục cưng càng thêm khẳng định ba ba nhất định là bị quái thú nhập vào.
Cục cưng ta sẽ quay về làm cục cưng siêu cấp vô địch, giúp ba ba đánh quái thú chạy.
Nhưng mà, làm sao mới có thể đánh cho quái thú chạy? Daddy, cha dạy con được không a?]
Phác Xán Liệt nghĩ thầm: Nơi đó là chỗ
cho đệ đệ muội muội, daddy dạy con đánh quái thú, ba ba con liền đem
daddy đánh thành quái thú.
[Ai! Thật không có biện pháp, trong nhà chỉ cục cưng là người thông minh nhất.
Daddy là ngu ngốc, ngay cả làm sao đánh quái thú cũng không biết.
Trong TV nói, biện pháp đối phó người khác chính là thứ gì đó hắn không thích nhất.
Cho nên, cục cưng chuẩn bị, ba ba
không thích ăn kem nhất, ba ba ăn một cái cục cưng ăn một cái, cho đến
khi quái thú trong bụng ba ba chạy mất.]
Phác Xán Liệt: “Cục cưng, kỳ thật là con muốn ăn kem phải không? Đây mà là phương pháp đánh quái thú cái gì a?”
Cục cưng: “Daddy thật bổn, cái này gọi là lấy độc trị độc.”
Phác Xán Liệt: “Kia vì sao lại muốn ăn kem, không thể dùng cái khác sao?”
Cục cưng: “Daddy lần trước trên người ba
ba liếm a liếm a, ba ba không phải nói ba ba không phải là kem, không
thể ăn sao? Cho nên con khẳng định ba ba không thích ăn kem.”
Phác Xán Liệt: “……”
[Đều là Daddy, người ta cũng không biết muốn nói cái gì nữa.
Vẫn là thảo luận một chút vì sao cục cưng biết ba ba bị quái thú nhập vào đi?
Hai ngày trước cục cưng ngoạn với tiểu Quân đệ đệ, Độ thúc thúc cùng ba ba cũn mập mạp như nhau, cái bụng so
với bụng ba ba còn to hơn, chính là Độ thúc thúc lại giống đại hiệp
trong TV, hành hung Kim thúc thúc.
Một chút đều nhìn không ra thắt lưng đã thủy dũng thô, điểm ấy cục cưng hảo bội phục nga!
Độ thúc thúc một bên đánh một bên mắng Kim thúc thúc: “Đều tại anh, đều tại anh. Em đã nói qua rồi, sao lại
muốn em sinh lần nữa?”
Cho tới bây giờ đều là cười meo meo, Kim thúc thúc một bên vừa
trốn vừa nói: “Sinh một đứa nữa không tốt sao? Tiểu Quân thật tĩnh mịch, Xán Liệt bọn họ cũng không phải sinh thêm một đứa sao?”
Tiểu Quân đệ đệ bị dọa khóc, cục cưng liền an ủi tiểu Quân đệ đệ.
Cục đến hỏi Độ thúc thúc, cái gì gọi là sinh một thêm một đứa a? Ba ba cùng daddy lại sinh thêm một đứa gì?
Độ thúc thúc không nhìn cục cưng rồi nói một câu quái thú.
55555…… cục cưng không cần ba ba sinh quái thú, ba ba là ba ba của cục cưng, không cần làm ba ba của quái thú.
Cái này các ngươi biết cục cưng nói vì sao ba ba lại bị quái thú nhập vào rồi, cục cưng nhất định phải đánh
cho quái thú chạy đi, không cần ba ba đem quái thú sinh ra.
Chính là cái gì gọi là sinh a? Sinh thì từ đâu mà ra?
Sẽ không giống cục cục ân ân (ị ị) như vậy, theo chỗ béo phệ đi ra sao? Thật là bẩn nga!]
Phác Xán Liệt: “Con thật đúng là ghê tởm! Lần sau không được đi chơi, đều ở nhà học bài, biết không a? Còn có ba
ba con không có bị quái thú nhập vào, con xem phim hoạt hình nhiều bị
nhiễm rồi.”
Cục cưng: “Có có, chính là có. Cục cưng nhìn thấy quái thú trong bụng ba ba đánh nhau.”
Phác Xán Liệt: “Đó là do tiểu đệ đệ của con đá ba ba con, con lúc trước cũng đá ba ba con như vậy.”
Cục cưng: “Kia cục cưng cũng là quái thú? 55555…… Daddy gạt người. Cục cưng không phải quái thú.”
Phác Xán Liệt: “……”
[Cục cưng không nên trách quai thú ba
ba, cũng không muốn trách quái thú đệ đệ, cục cưng phải trách ông nội.
Ông nội vì sao ông đến nhà bác không về? Cục cưng sắp bị quái thu bao
vây, lúc này chỉ có ông nội mới có thể giải cứu cục cưng a?]
Biện Bạch Hiền tổng kết: “Con suy nghĩ
nhiều quá rồi cục cưng, bất qua bây giờ con sẽ không hiểu được, chờ con
sau này trưởng thành, ba ba tự nhiên sẽ nói mọi chuyện là như thế nào.
Nhưng là, ba ba đã cảnh cáo con không cho con nghe lén nhìn lén, con
không nên xem gì đó. Cho nên tháng này không được đi công viên trò chơi, con có sau này muốn ăn bánh quy, phải được ba ba đồng ý.”
Cục cưng: “Cục cưng không nghe không nhìn lén, là các người không đóng cửa. Cục cưng hảo ủy khuất, cục cưng hảo
vô tội…… Ông nội! Mau tới cứu cứu cục cưng, cục cưng đã bị quái thú bao
vây rồi.
Biện Bạch Hiền: “Ông nội con chưa về đâu, cho nên cục cưng con liền tiếp tục sẽ bị quái thú bao vây cả ngày. Còn
có hôm nay ba ba làm bánh pút-đinh nhân xoài cho con, bây giờ chuẩn bị
tặng cho daddy con ăn.”
Cục cưng: “Ba ba, cục cưng ngoan ngoãn mà, không có trách quái thú bao vây cục cưng. Hắc hắc……”
Nhật ký quan sát của cục cưng Phác Duyệt Bảo.
Hết phiên ngoại 1