Thời gian thấm thoắt trôi đi,giờ đây hai đứa trẻ khi nào đã khôn lớn,xinh đẹp và giỏi giang.Oscan và Reven tỏ ra rất hợp ý.Reven và Oscan kể với nhau tất cả mọi thứ.Chúng hoàn toàn tin tưởng vào nhau.
Cậu ấy thật đáng yêu.Chơi với nhau từ nhỏ,mình tin tưởng cậu ấy nhất.Tài năng của cậu ấy cũng chẳng kém gì mình.Mình hơn cậu ấy chỉ trong gang tấc thôi....
Cô ấy thật xinh đẹp,và thật tài giỏi.Bằng tuổi mình thôi mà cô ấy sử dụng binh khí giỏi không kém gì những chiến binh lão luyện.Mỗi lần cô ấy tập luyện,mái tóc vàng rực như ánh nắng mặt trời tung bay trong gió,trông cô ấy xinh đẹp quá.Mình tin tưởng cô ấy nhất...
_Reven à,đi đâu vậy?
_Đi chơi!Oscan đuổi kịp Reven không nào?
_Ồ,kịp chứ!
_Vậy bắt Reven đi!
Reven vụt chạy đi.Thân hình bé nhỏ của nàng di chuyển nhanh như một chú sóc.
_Oái,Reven đợi với!
_Đợi để Oscan bắt à,không đợi đâu!
Reven đã bỏ khá xa Oscan.Bây giờ thì Oscan không thể thấy Reven ở đâu nữa.Reven vẫn chạy tiếp,và cô lạc vào một hang động lớn.Vốn tò mò,cô đi sâu thêm vào bên trong mà không hề biết bên trong có cái gì.
Có một cửa hang nữa ở sâu rong cái hang lớn.Trong ấy là gì nhỉ?
Vừa bước vào,một cảnh tượng tuyệt đẹp đập vào mắt Reven.Cả một vườn hoa hồng trắng.Và theo hương thơm thì đây là hoa hồng nữ hoàng,họ hàng của hoa hồng đế vương.Giữa vườn hoa là một cây sồi lớn,rất lớn.Dường như nó đã sống mấy trăm ngàn năm rồi vậy.Cô chạm nhẹ vào cây sồi thì...
Một thứ gì đó như dòng điện chạy qua người cô.Sau đó là những hình ảnh về cuôc tình của cha mẹ cô vào hai mươi năm trước.Sau khi dòng hình ảnh chấm dứt,cô vẫn đứng sững sờ.Một hai phút sau,cô quỳ sụm xuống,hai tay ôm lấy mặt.
_Thật kinh khủng...Thế giới thần linh lại tàn ác đến thế sao?Chỉ vì ngăn cách thân phận và yêu nhau mà phải bị xử tử ah?Khủng..khủng khiếp....
Oscan đã tìm được Reven.Anh bước đến gần cô.Anh chạm nhẹ vào cô.
_Reven,có chuyện gì thế?
Reven ôm chặt lấy Oscan,khóc nức nở.
_Reven?Em làm sao thế?Có chuyện gì vậy?!?
_Khủng khiếp..khủng khiếp..
_Bình tĩnh Reven,kể cho anh nghe chuyện gì đã xảy ra nào.Bình tĩnh.
Reven cố gắng bình tĩnh lại,rồi kể lại cho Oscan nghe mình đã thấy những gì.Lúc này thì chính Oscan cũng giật mình.
_Bố chưa bao giờ kể cho anh nghe chuyện này cả.Họ giấu chúng ta để làm gì?Tốt nhất em hãy hỏi bác Andre thử xem,còn anh sẽ hỏi bố anh.Chắc chắn trong chuyện này họ là người biết rõ nhất.
_Ưm..
Reven trở về nhà.Cô gặp cha mình đang ngồi thổi sao dưới tán cây ô-liu như mọi khi,thói quen khi xưa của ông.
_Cha..con muốn hỏi..
_Gì hả con gái?
_Con muốn hỏi nguồn gốc của con.Tại sao sau lưng con lại có hai đôi cánh?Tại sao bố mẹ cũng là thần linh mà không sống ở thượng giới?Tại sao?-Giọng cô đang ngập ngừng bỗng trở nên dứt khoát.
Anh bỗng giật mình.Tại sao con gái anh lại biết chuyện mà anh đã giữ kín trong suốt bao năm nay?
_Làm sao con biết?
_Con đã vào một cái hang rộng có một vườn hoa hồng nữ hoàng và một cây sồi rất lớn.Con vừa chạm vào cây sồi thì...
_Đó là hang ký ức.Con đã biết thì cha cũng không giấu gì nữa.
Anh kể toàn bộ câu chuyện cho Reven nghe.
_Vậy ra con là cháu ngoại của thần Arex à.
_Đúng.
_Vậy thì con căm giận nguồn gốc này.
_Tại sao?
_Vì con không có người ông đã phản bội con gái mình khi cô ta đang mang trong người đứa cháu ruột của ông.
_Con thông minh lắm Reven.Con có biết tuổi thơ của cha như thế nào không?
Anh kể lại tuổi thơ mệt mỏi của mình cùng những hình ảnh bầy quỷ gào thét đằng sau những song sắt ếm bùa đòi tự do.
_Ta hận tất cả thần linh,dĩ nhiên trừ mẹ con và bác Gary của con.
_Vậy thì con cũng thế. - Sau đó cô bỏ đi.
Con gái anh đã trưởng thành rồi. Nó thông minh và nhận thức được tất cả những gì nó cần làm và sẽ làm.Chẳng bao lâu nữa,thế giới thần linh sẽ sụp đổ trước sức mạnh bất khả chiến bại của nó...
(to be continued)
_