Có chuyện gì đó không ổn…. Dù nó là cái gì đi nữa thì ta vẫn phải biết…Thực sự…Không ổn chút nào hết…
_Blood,anh không sao chứ?-Clantone lên tiếng,cắt đứt dòng suy nghĩ của Blood.
_Ừm…Không sao. Đi thôi.-Blood nhắm chặt đôi mắt lại.Thoáng chốc cả bọn đang ở lâu đài bóng đêm.
_Nữ vương ở đâu?-Arista hỏi.
_Dùng sói đánh hơi đi.-Blood ra lệnh trống rỗng.
_Blood,anh chắc chắn là anh ổn chứ?-Clantone lo lắng.
_Không sao hết…Chẳng qua là…Thôi, đừng chậm trễ nữa.-Blood vừa nói vừa đi theo con sói vừa được Arista triệu hồi.
Ta cảm thấy…Kì lạ…Thật kì lạ...Không lẽ…
Grrr
Con sói kêu khẽ khi đến một tầng hầm u ám.
_Có kết giới.-Kira báo.
_Tránh ra.
Uỳnh!
Kết giới lập tức biến mất.
Kréccc!Kréccc!
Lũ quái vật canh cửa một khu ngục dày đặc kết giới kêu lên ầm ĩ khi thấy họ.
Xoẹt.
Vài đường kiếm lả lướt,lũ quái vật chẳng tài nào kêu lên được nữa với cái cổ họng lià khỏi cơ thể.
_Tốt lắm.Bây giờ thì…
Blood….Đừng….Đừng chạm vào kết giới đó…
_Hả?...
Bốp!
Một sức mạnh cực đại hất tung Blood khỏi mặt đất,văng thẳng vào bức tường ẩm ướt của nhà ngục.
_Nữ vương???Là ngài đó ư???Ngài đang ở đâu????Nữ vương!!!!-Blood thét lên,giọng Blood âm vang khắp nhà ngục.
Blood… Kết giới mạnh quá,ta khó lòng liên lạc được với anh…Nghe ta…Đừng phá huỷ kết giới bằng năng lượng hủy diệt...Đánh lừa...
_Nữ vương!!Ngài làm sao vậy???Nữ vương!!!-Blood tuyệt vọng kêu lên.
_Blood?Chuyện gì vậy?Anh không sao chứ?-Es bước tới,vừa chữa thương vừa lo lắng hỏi.
_Là nữ vương,cô ấy…đã cố cảnh báo ta về kết giới.Chúng ta không thể phá huỷ nó bằng năng lượng huỷ diệt được,nhưng…Nếu không phá huỷ bằng năng lượng huỷ diệt thì bằng cái gì?-Blood như tự nói với mình.
Đánh lừa...
_Đánh lừa?...Đánh lừa cái gì?...Hả…-Đôi mắt Blood vụt sáng.
_Blood?...
_Đến đây.Tất cả.-Blood nói.
Họ bước đến.
_Chạm vào kết giới.-Blood lên tiếng.
_Nhưng…
_Làm đi!-Giọng Blood nửa phấn khích,nửa sợ hãi.
Các người là ai…Xác nhận mau!....
Một giọng nói trống rỗng vang lên trong đầu họ.
Mở ra mau…Chúng ta có nhiệm vụ phải hoàn thành…
Nhưng các người…
Mở ra!Mi dám cãi lệnh chủ nhân mi ư??...
Chủ…Chủ nhân…Tha lỗi cho thần không nhận ra sớm hơn…
Xoẹt.
Kết giới từ từ biến mất, để lộ vô số những cửa ngục u ám.
_Nhiều…Nhiều quá…Nữ vương ở đâu vậy Blood?
_Làm sao ta biết được!
_Hả???-Cả bọn kêu lên.
Cách đó không xa…
_Ta đã nói …
Rầm!
Tiếng cửa sập cắt quãng lời nói của xích hổ.
_Nữ vương,người ở đâu vậy???-Giọng Senri văng vẳng.
_Cái gì???
Hà hà…Có gì đâu mà sợ dữ vậy?...Chẳng qua là một vài người bạn của ta đến viếng thăm thôi mà…
_Im ngay!
Chát!
Bộ vuốt sắc nhọn của nó tát mạnh vào người nàng, để lại dấu vuốt rỉ máu.
Xin lỗi…Nhưng ta nghĩ ta nghỉ ngơi thế đủ rồi…Và ta có nói gì đâu nhỉ?...
Rắc!
Một sợi xích vỡ nát.
Rắc!
Lại một sợi nữa.
Rắc!
Những sợi xích loang lổ máu kìm hãm Reven đồng loạt vỡ ra.
Ầm!
Nhà ngục từ từ sụp xuống,như mở lối cho con phụng hoàng hùng mạnh bay ra khỏi chiếc lồng tù túng.
_Không…Không thể nào…-Xích hổ kinh ngạc nhìn Reven từ từ bay lên khỏi nhà ngục của nó giờ chỉ còn là đống đổ nát.
_A!Nữ vương!!!-Arista reo lên khi thấy Reven.
Xích hổ...Làm gì mà đứng như trời trồng ở đó thế?....Ngạc nhiên lắm à?
Graooooooooo!!!!!
Xích hổ nhảy xổ vào Reven.
Hụt.
Nó gầm lên giận dữ.
Trò chơi này càng ngày càng thú vị nhỉ…À,mà nó chỉ mới bắt đầu thôi mà…
(to be continued…)