Một Truyền Thuyết Về Ánh Sáng Và Bóng Tối

Chương 71: Xích trận(1)




_Xin chào nữ vương,ngài thấy binh đoàn quái vật của ta thế nào?-Kẻ chỉ huy,phiên bản của Blood,đứng trên một con quái thú vô cùng to lớn,giễu cợt.

_Được.Nhưng ta nghĩ không bằng đội quân của ta đâu.Tiến lên!-Reven cùng hắc kỳ lân phóng ra chiến trận,dẫn đầu một quân đoàn chiến binh vô cùng tinh nhuệ.

Ầm ầm!

Mặt đất nhô lên sau những cơn chấn động mạnh liên hồi,như những cây cọc nhọn hoắt,tấn công lũ quái vật.

_Reven,cô thấy gì không?Dường như chúng chỉ tấn công toàn lực vào đây.-Blood thì thầm.

_Ừ,không lẽ...Kết giới ở Ricarten vẫn còn nguyên?

_Đúng.Tôi cũng nghĩ vậy.Có lẽ chúng ta nên báo tin cho họ.Tôi sẽ cử Zardin đi.-Blood nói,đoạn cột bức thư được tạo bằng phép thuật vào chân con hắc điểu.

Uỳnh!

Những tia sét giáng xuống liên tục.

_Xem ra Thunder làm cũng tốt đấy chứ nhỉ.-Blood khẽ cười,sau đó thả Zardin ra.

Ào ào.

Chát!

Những cơn gió mạnh như những chiếc roi da quất vào chúng.

_Binh đoàn của cô rất mạnh,nhưng tôi không nghĩ là họ sẽ có thể thắng được tôi đâu.

_Ồ,ta chưa cần cô ấy phải phí sức nhiều đâu.

Xoẹt.

Vẫn một chiêu thức quen thuộc,thế mà lần nào cũng cùng một kết quả.Những cái thây bị đứt lìa của lũ quái vật nằm la liệt dưới mặt đất.

_Bộ bọn mi không bao giờ hiểu được à?-Blood nheo mắt,giễu cợt.

_Ừ thì…Có thể.-Hắn thoáng cười.

_Hả…Cái gì?-Blood bất giác nhìn ra phía sau.

Bốp!

Phịch.

_Đồ…Hèn hạ…-Một con quái vật to lớn tấn công Blood từ phía sau.

_Vậy chứ mi không bao giờ học được à,bản gốc?-Hắn cười vang chế nhạo,rồi bỏ đi.

_Blood,anh không sao chứ?Gajira,trấn giữ.-Reven xem xét vết thương của Blood.

_Em có giúp được gì không?-Es cùng nhóm bạn,bước đến.

_Tại sao…Sao các cậu lại ở đây?Nguy hiểm lắm!-Reven bực tức nói.

_Chúng em chỉ muốn giúp đỡ thôi mà.-Es bước đến,dùng phép thuật phục hồi vết thương cho Blood.

Phập.

Một mũi lao phóng ra,hạ gục con quái vật đang mon men lại gần để tấn công.

Xoẹt.

Araki tạo nên một chiếc vòng bảo vệ khá vững chắc.

_Ôi chao...Giờ quay lại cũng không được...Thôi được.Các cậu có thể ra trận.Nhưng hứa với tôi,cẩn thận nhé.-Reven thở dài.

_Vâng ạ!-Cả bốn đồng loạt nói,sau đó lao ra chiến trường.

_Chúng ta cũng tiếp tục thôi,Blood.

Krrrréccccc!!!!

Phập.

Ầm!

Binh đoàn phụng hoàng do hắc phụng chỉ huy cũng ra trận,liên tục bắn những chiếc long vũ xuống đầu quái vật,như một cơn mưa tuyệt đẹp,rồi nổ tung.

Grrr…

Graooooo!!!!

Một đội quân dã thú của hoả sói cũng ra trận,cắn xé liên tục bọn quái vật.

Chúng ta đang dần giành lại ưu thế…Nhưng…Vẫn có cái gì đó rất lạ…Tại sao hắn lại bình tĩnh như thế…Không lẽ….

(to be continued..)

_