Một Truyền Thuyết Về Ánh Sáng Và Bóng Tối

Chương 44: Thức tỉnh(1)




Bùm!Roảng!Ầm!

Những ngọn núi bị san bằng....Những làng mạc bị hủy diệt....Thật khủng khiếp...Tiếng thét oán hận vang ngút trời...

_San bằng tất cả đi!San bằng tất cả đi!Ahahaha!-Hắn cười một cách điên dại.

_Ngừng lại đi!Nếu tiếp tục mọi thứ sẽ bị hủy diệt mất!Dừng lại đi!-Laures hoảng hốt thét lên.Đôi mắt màu đỏ máu điềm tĩnh của anh tràn ngập sự sợ hãi.

_Hội trưởng,chúng ta không làm được gì đâu!Chúng ta cần phải tìm một nơi an toàn đã!Nếu không chúng ta cũng sẽ chung số phận với những ngọn núi kia đấy!-Những pháp sư của hội Xích Nguyệt hoảng sợ nói với Laures.

Ầm!

Một tảng đá khổng lồ rơi xuống.

_Chúng ta không thể chần chừ được nữa!Đi thôi!-Một pháp sư nói,sau đó biến mất cùng hội Xích Nguyệt.

Tòa thành bóng tối....

_Chuyện gì đang xảy ra bên ngoài thế?-Thần Shiva lo lắng hỏi vị thần gác cổng thành.

_Không biết nữa.Để tôi đi xem.

Vài phút sau,anh ta quay lại với một khuôn mặt tái mét.Như thể anh ta vừa gặp phải thần chết vậy.

_Ngài...Ngài Shiva...Khủng khiếp quá...-Anh ta cố gắng bắt kịp nhịp thở của mình.

_Chuyện gì thế?Bình tĩnh nói cho tôi nghe xem!-Thần Shiva lo sợ.

_Rakia....Rakia...Quỷ ở Rakia bị xổng hết rồi!Bọn chúng không hiểu tại sao...Không thể tin được...

_Bọn chúng làm sao?!?

_Bọn chúng to lớn hơn và mạnh hơn gấp mấy lần từ lần cuối cùng ta thấy chúng!Kinh khủng quá!!!Thần Shiva,chúng ta phải làm sao đây?!?

_Thần Shiva,mọi chuyện là thế nào vậy?-Andre,Frang và Alex vừa đến.Khuôn mặt họ lộ rõ sự hoảng sợ.

_Quỷ ở Rakia xổng hết rồi.Và mạnh hơn gấp mấy lần nữa.-Blood bước vào,trên vai là con hắc ưng Zardin.Khuôn mặt anh ta bình thường vô cùng điềm tĩnh,nay pha lẫn giữa sự bất ngờ và tức giận.

_Shiva!Tôi nói với ông thế nào?!?Tôi đã nói nếu Rakia lại bị xổng một lần nữa thì tôi giết ông đấy!Ông có biết ông đã gây ra chuyện gì không?!?-Blood tức giận nắm lấy cổ Shiva,dí sát vào tường.Anh ta gần như muốn lột da Shiva ra ngay tức khắc vậy.

_Blood...Nghe tôi giải thích....Không phải hoàn toàn do lỗi của tôi.-Shiva cố gắng nói.

_Đúng vậy.Không phải hoàn toàn là lỗi của ông ấy,mà là lỗi của chúng tôi.-Laures bước vào,khuôn mặt tái xanh vì bất ngờ cũng như hoảng sợ.

_Mi là ai?-Blood nhìn Laures.

_Tôi là hội trưởng hội Xích Nguyệt.-Laures yếu ớt trả lời.

_Ồ,ra vậy.Các người bảo lỗi là của các người,vậy kể lại đầu đuôi xem.-Blood vừa nói,vừa kìm nén sự tức giận của mình.

Laures kể lại toàn bộ câu chuyện...

_Và rồi các anh làm theo những gì hắn nói?

_Vâng.

_Anh có biết anh vừa làm gì không?!?!-Blood nhảy xổ vào Laures,nhưng Shiva và Andre đã kịp ngăn anh ta lại.

_Bình tĩnh đi Blood.Lúc này không có thời gian để nổi nóng đâu.-Andre nói.

_Được.Rồi,tôi bình tĩnh rồi.Thả tôi ra được chưa?-Blood hít một hơi rồi nói với một giọng trầm tĩnh.Andre và Shiva buông anh ta ra.

_Anh có biết gì về hắn không,Laures?Chẳng hạn như một số đặc điểm bề ngoài của hắn?-Alex hỏi.

_Có.Hắn có một đôi mắt màu xám bạc,và mái tóc của hắn màu đỏ.À đúng rồi,hắn rất giống anh,chỉ khác màu tóc thôi.-Laures chỉ vào Blood

_Cái gì?Tóc đỏ?Mắt xám?Giống ta?Không lẽ...Ôi trời...-Blood có vẻ rất sợ hãi.Anh phải dựa vào tường mới đứng vững được.Anh ta biết điều gì đó...

_Sao vậy Blood?Có chuyện gì thế?-Andre hỏi.

_Hắn...Rất có thể hắn chính là...Chính là...

_Là ai?-Shiva lo lắng hỏi.

_Là tôi.

(to be continued)

_