Một Truyền Thuyết Về Ánh Sáng Và Bóng Tối

Chương 41: Phóng thích(1)




_Nơi này phong ấn bọn quỷ phải không?

_Ừm,mở phong ấn đi Laures.

_Anh nghĩ là mở nó dễ lắm hả?

_Không,nhưng nó dễ với hội trưởng hội Xích Nguyệt mà.

_Tất cả mọi người,tập trung lại xung quanh ma trận.

Các pháp sư của hội Xích Nguyệt đứng thành vòng tròn xung quanh ma trận có sẵn trên nền đất.

Những câu bùa chú kỳ lạ vang lên.Nó nghe như tiếng than khóc,tiếng rền rĩ vậy.

_Hãy mở ra,hỡi cánh cổng dẫn tới địa ngục vĩ đại!

Ầm ầm ầm.

Ma trận tách đôi ra,để lại một lối vào một nơi tăm tối.Chiếc cầu thang làm bằng xương người và sơn bằng máu tươi kêu lên răng rắc,cảnh báo kẻ đang bước lên nó.

Bên dưới chiếc cầu thang ấy là một nơi rộng lớn nhưng tối tăm u ám.Vừa bước xuống là đã thấy ngay một song sắt ếm bùa bao bọc xung quanh nơi này.Đằng sau đó là những con quỷ to lớn bước đi thất thểu trên đống xương.

Cảnh vật thật hoang tàn.Đôi mắt chúng chẳng vương chút tình cảm...Chúng sống chỉ để mua vui cho thần linh vào hành hạ chúng sao?...Nanh vuốt của chúng sắc nhọn và cứng cáp,xuyên thủng được bất cứ thứ gì...Mang danh là những con quỷ mạnh mẽ và bất trị nhất mà sống như thế sao?...Thất thểu lê bước..

(to be continued)

_