Quần đảo của thần Gary...
_Chúng ta cần phải làm một điều gì đó để ngăn con bé lại.Nếu không thảm họa sẽ xảy ra.Thế giới này không thể là của lũ quỷ được!-Cô lo lắng nói.
_Nhưng là làm gì cơ chứ?Chúng ta có quá ít người.Các vị thần sống sót thì không biết biệt tích ở đâu.Binh đoàn phụng hoàng và rồng thiêng lại bị thu phục hết.Tình thế chẳng có vẻ gì là tốt cho chúng ta cả.-Ông buồn bã trả lời.
_Tốt nhất là khỏi làm gì hết.Tôi nói rồi,chỉ có một người đủ khả năng hạ con bé,nhưng người đó chắc chắn sẽ không bao giờ hạ con bé.-Anh nói với giọng vô cảm.
_Anh à,em hiểu,nhưng thế giới không thể là của loài quỷ được.Nó sẽ trở thành địa ngục mất.
Anh không nói gì rồi bỏ đi.Hai người còn lại thì chỉ biết thở dài.Anh nói đúng.Tốt nhất là đừng làm gì hết,vì có muốn cũng có làm được gì đâu.Lực lượng âm binh hiện giờ quá mạnh mẽ....
_Làm gì mà thất vọng sớm thế?Vẫn còn hy vọng mà!Mọi người quên rằng vẫn còn có ta đó à?-Thần Gary bước vào,trông ông tuy có vẻ mệt mỏi,nhưng ánh mắt vẫn luôn ngời sáng.
_Ồ,thần Gary!Chúng tôi đang rất mong sự có mặt của ngài đây.Bây giờ chúng ta phải làm sao?Lực lượng âm binh thật quá mạnh!
_Ừm.Nhưng mọi người quên rằng vẫn còn các vị thần sống sót đó sao?Họ đang ở chỗ tôi đấy!
_Hả?Ngài không đùa đấy chứ thần Gary?
_Không.Không hề.Họ sẽ đến đây nhanh thôi.Vả lại,tôi còn có một binh đoàn toàn những con linh thú với sức mạnh khủng khiếp,hy vọng không ít đâu.
_Đúng là còn hy vọng,nhưng chỉ là le lói.Binh đoàn rồng thiêng và binh đoàn phụng hoàng mạnh thế mà còn bị thu phục,linh thú của ngài...
_Linh thú của tôi mạnh hơn chúng nhiều,chẳng qua Shiva không bao giờ chịu chú ý đến điều đó cả.
_Ra thế.Lần này chúng ta phải thật kỹ lưỡng,vì đây là cơ hội cuối cùng.
_Ông nói đúng,Arex.
Tất cả họ đều hiểu,lần này họ chỉ có thể chiến thắng,nếu không thì cả thế giới sẽ trở thành địa ngục....
(to be continued...)
_