*****
Sáng hôm sau
- Hàn Thiên Băng! Dậy đi, tôi sang đón em đi học nè!!!!
Nó bước ra, đeo balô trên vai, vẻ mặt tức giận
- Ai cho cậu gọi tôi là em hả?
- Bạn gái mà!!!-Hắn nói
- Cậu.... Rồi tôi mặc kệ cậu!!! Thích làm gì thì làm!
Nó bước vào xe BMW của hắn và đóng sầm cửa xe.
- Nè, nhưng em phải gọi tôi là anh đấy, nhớ chưa???
Nó tức đến tột độ, nhưng thôi vì buổi concert của BTS sắp tới nó đành chịu vậy, chỉ có hắn mới giúp nó gặp được BTS.
Đến trường chiếc xe của hắn vòng giữa sân trường, khiến các cô nữ sinh nhìn qua cửa kính đã thấy hắn và hò reo ầm ĩ, còn khi nhìn thấy nó thì bĩu môi xì xào.
Đi ra khỏi xe và bước lên lớp, nó tức kinh khủng, nó muốn gặp Huỳnh Nguyễn Ngọc Ánh để nói chuyện cho vui nhưng cô ko có trong lớp, nó chạy đi tìm và và phải một người, đó là Nhi
- Mày cũng kinh ghê ta! Mày dám đi cùng anh Tuấn Kiệt của tao ư???
- Hắn là của mày từ bao giờ?
- Trước kia, hiện tại và mãi mãi vẫn là của tao!!!
- Tao nói cho mày biết, ở đời thì phải biết mình là ai, đừng có lấy đèn soi mình lên vách tường mà nghĩ mình TO và VĨ ĐẠI!!!!
- Mày....con nhỏ này.....
Nói rồi Kiều Như xông vào giật tóc nó. Nó cũng giật lại tóc của cô ta. Bao nhiêu người vây quanh đó xem trận chiến được coi là thú vị...
- Mau bỏ tay khỏi cô ấy ra!- Một giọng nói vang lên, đó là hắn. Hắn bước lại gần chỗ nó, hỏi nó có làm sao ko và nhìn Nhi bằng đôi mắt của ác quỷ...
- Sao cô dám đánh cô ấy?- Hắn gằn giọng
- Trương Tuấn Kiệt! Tại...tại cô ta sỉ nhục em...- Nhi run run
- Ai bảo thế! Cô tự nhiên gây sự chứ bộ! - Nó cãi lại
- Hàn Thiên Băng! Mày....
Chát
Nhi chưa nói hết câu đã bị một cái tát giáng xuống khuôn mặt xinh đẹp của cô ta. Cô ta đau đớn
- Trương Tuấn Kiệt! Sao anh lại...
- Tôi cấm cô động vào một sợi tóc của cô ấy! Cô ấy là bạn gái của tôi! - Hắn tuyên bố
Hắn kéo cô rời khỏi đám đông, bỏ lại đằng sau bao nhiêu con mắt bàng hoàng, ngỡ ngàng, ngạc nhiên, bất ngờ, đau đớn....