Chương 918
Không phải chứ, như thế mà đã giận rồi sao? Gô ta chỉ là đùa một chút thôi mà…
Cô ta nhớ rất rõ ràng, trước đây hình như.
Khúc Thương Ly không dễ tức giận đến như vậy?
Vừa rồi Khúc Thương Ly há miệng như muốn nói cái gì đó, nhưng Tống Chỉ Manh lại đột nhiên cảm thấy lồng nguc đau nhói.
Sợ rằng anh ta lại nói ra câu gì đó để nhanh chóng rửa sạch mối quan hệ của hai người, thế là cô lập tức cướp lời: “Được rồi, tôi biết rồi, vừa rồi bảo anh ghen tị chỉ là nói đùa thôi, tôi biết chắc chắn anh sẽ không ghen, cũng tuyệt đối không quan tâm có bao nhiều người theo đuổi tôi, cho nên sau này tôi sẽ không đùa kiểu này với anh nữa, đừng giận nữa có được không hả?”
“Thế sao?”
Khúc Thương Ly cứ như vậy mà nhìn Tống Chỉ Mạnh, đôi mất anh ta chớp mắt trở nên lạnh lùng, thậm chí trên miệng còn treo một nụ cười châm chọc như có như không: “Cô nói không sai, cho dù cô có bao nhiêu người đang theo đuổi, cho dù cô có đổi bao nhiêu người bạn trai, tôi cũng đều không quan tâm. Cho nên hôm nay, chuyện quan trọng nhất của cô là kiểm tra cơ thể cho rõ ràng, nếu không có vấn đề gì nữa, sau này cô cũng chẳng có lí do gì để ở lỳ bên cạnh tôi nữa”
Ở lỳ bên cạnh anh ta?
Trong lòng Tống Chỉ Manh âm thầm nhắc đi nhắc lại câu nói này, hóa ra mấy tháng này mình vẫn luôn ở bên cạnh anh ta, nhưng trong mắt anh ta thì mình chỉ là một đứa mặt dày mà thôi.
Đôi mắt sáng trong của Tống Chỉ Manh dần dần tối lại, cô ta không nói gì nữa, mà chỉ yên lặng đi đằng sau Khúc Thương Ly, bước vào phòng làm việc của bác sĩ.
Tòa nhà tổng bộ tập đoàn Âu thị.
Tô Duy Nam vừa kết thúc buổi họp các chủ quản cấp cao, chân trước vừa quay về phòng làm việc của giám đốc, còn chưa kịp ngồi xuống ghế đã nghe thấy giọng nói vô cùng hoang mang của thư kí nữ từ bên ngoài truyền vào: “Thưa anh, thưa anh… anh có thể đợi một chút không, để tôi đi thông báo một tiếng…”
€ó điều lời nói của thư kí nữa còn chưa dứt, cánh cửa kính dày nặng nề đã trực tiếp bị người ta từ bên ngoài đẩy vào.
Lệ Hữu Tuấn mặc bộ đồ âu phục màu đen, trên người tràn ngập không khí chết chóc, xuất hiện trước cửa phòng làm việc.
“Cậu Tô.
Thư kí bỏ ra mình vô cùng bất đắc dĩ, mới có mấy ngày mà đã có tận mấy người cứ trực tiếp coi nhẹ cô ta mà đẩy cửa xông vào phòng làm việc của Tô Duy Nam rồi Cứ như thế này nữa, cái chức thư kí của cô ta chỉ sợ là sẽ không giữu nổi mất!
Vốn còn cho rằng Tô Duy Nam sẽ vô cùng tức giận, nhưng không ngờ rằng anh ta chỉ nói một câu “không sao, cô đi ra ngoài trước đi”
Thư ký nữ thở phào một hơi, rồi nhanh chóng rút khỏi hiện trường.
Tô Duy Nam xoay người bước đến, đôi mắt lạnh lùng vô cùng diễm lệ kia nhìn chäm chặp.
Lệ Hữu Tuấn, bờ môi xinh đẹp khẽ nhếch lên: “Nhìn bộ dạng cậu chủ Lệ hùng hổ như vậy, thật là không có ý tốt gì”
Lệ Hữu Tuấn nghe giọng nói mang đầy sự chế giễu của Tô Duy Nam, dây thần kinh đã mấy ngày mấy đêm bị kéo căng giờ như bị người ta đột nhiên chạm vào, lửa giận đang cố kìm nén trong lòng lúc này bỗng nhiên bùng nổ.
Anh sải bước đến trước mặt Tô Duy Nam, túm lấy cổ áo của anh ta, ép anh ta lùi sau liên tiếp mấy bước, cuối cùng nặng nề tông vào bức tường mới dừng lại.
Thực ra nói thật lòng, theo thân thủ của mình Tô Duy Nam, anh ta không thể hoàn toàn tránh được một chiêu này của Lệ Hữu Tuấn, thì cũng phải tránh được đến bảy tám phần, nhưng lần này anh ta lại hoàn toàn không có bất kì phản kháng nào.