Một Thai Song Bảo: Tổng Tài Daddy Phải Phấn Đấu

Chương 66




Chương 66: Không thể chịu đựng được

Tại sao Liễu Mộng Ngân lại cố tình muốn mời Tô Kim Thư đến đây?

Mục đích duy nhất là để làm bẽ mặt cô.

Nhưng bây giờ thì sao?

Hầu như tất cả sự chú ý của mọi người ở hiện trường đều tập trung vào người đàn ông đột ngột xuất hiện kia.

Đặc biệt là những người phụ nữ mê trai kia, khuôn mặt của họ đỏ bừng, thỉnh thoảng lại nhìn trộm Lệ Hữu Tuấn, đôi mắt long lanh gợn sóng.

Đến nỗi Tô Kim Thư, người đứng bên cạnh anh cũng có thể hưởng chung mà thu hút được rất nhiều sự chú ý.

Bởi vì Tô Bích Xuân đã rời đi nên mọi người có mặt đều không biết thân phận của người đàn ông này là gì, cũng như mối quan hệ giữa Tô Kim Thư và anh là gì Liều Mộng Ngân run lên vì tức giận, nữ chính của bữa tiệc tối này lẽ ra phải là chính cô ta, nhưng bây giờ Tô Kim Thư đã cướp mất hào quang của cô ta rồi!

Làm thế nào cô ta có thể cho phép điều này xảy ra: “Tô Kim Thư, tôi không nhớ tôi đã mời kim chủ của cô khi nào.”

Kim chủ?

Ý nghĩa của câu này cũng đủ rõ ràng, nó cho thấy răng Tô Kim Thư đã được người ta bao nuôi Ngay lập tức, bên trong ảnh tiệc lại bùng nổ, mọi người đều quay sang chỉ chỉ trỏ trỏ vào Tô Kim Thư: “Tôi đã nói mà, một người đàn ông tốt như vậy sao có thể xứng với một người phụ nữ mang tiếng xấu như vậy.”

“Nhưng mà dù sao cũng là đàn ông, vui vẻ một chút là điều có thể chấp nhận được.”

“Nếu thật sự là để vui thì sớm muộn gì cũng vứt bỏ, chúng ta hãy cùng nhau chờ ngày đó.”

Nhìn thấy mình đã xoay chuyển tình thế chỉ bằng một câu nói, Liễu Mộng Ngân cười đắc thắng: “Tô Kim Thư, mặc dù tôi không biết chính xác cô đã dùng cách gì để lừa người đàn ông này. Nhưng mà..”

Nói tới chỗ này, cô ta lại quay đầu nhìn Lệ Hữu Tuấn: “Anh này, anh phải thật cẩn thận. Có thể có một số việc vẫn đang giấu trong bóng tối, hôm nay tôi sẽ nói cho anh nghe một chút! Tôi e rằng anh không biết người phụ nữ mà anh đã bao nuôi thế nào phải không? Chân đạp mấy con thuyền, nói như vậy vẫn còn nhẹ đó. Vì tiền, cô ta đã bán mình cho những người đàn ông, khác, thậm chí còn sinh ra hai đứa con hoang cho người khác. Những chuyện này cứ bỏ qua một bên không nói, hôm nay tôi thành tâm mời cô ta đến dự tiệc đính hôn của mình, nhưng cô ta lại dẫn bạn bè đến để đập phá chỗ này, điều này đủ chứng tỏ cô ta xấu tính như thế nào. Loại người phụ nữ này mà anh còn dám bao nuôi, cẩn thận sinh bệnh đó!”

Liễu Mộng Ngân vừa nói xong thì đã có một tràng cười vang lên.

Lâm Thúy Vân máu nóng dâng trào, đang định lao vào xử lý Liễu Mộng Ngân thì đột nhiên cảm thấy đầu óc choáng váng và cả người khô nóng, ngay cả nhịp tim cũng bắt đầu tăng nhanh không kiểm soát được.

Dù thế nào đi nữa, cô ấy cũng đã ở trong làng giải trí lâu như vậy, trong lòng bỗng nhiên dâng trào.

Cô lặng lẽ lùi vào một góc khuất, ép ngực và hít một hơi dài.

Nhưng mà không hiểu sao thân thể càng ngày càng nóng, thậm chí thị lực của cô ấy cũng trở nên mờ mịt.

Không cần nghĩ, ly rượu mà Tô Bích Xuân đưa cho cô ấy hẳn là có chuyện.

Lâm Thúy Vân ngẩng đầu lên và liếc nhìn Lệ Hữu Tuấn, nếu có anh ở đây thì Kim Thư hẳn là không có chuyện gì.

Nhưng mà nếu cô ấy vẫn ở lại đây và không rời đi thì rất có thể cô ấy sẽ là người gặp tai nạn.

Nghĩ như thế Lâm Thúy Vân nghiến răng, chống đỡ thân thể mềm nhữn của mình lảo đảo đi về phía nhà vệ sinh.

Nhưng mà cô không biết rằng, trong cơn choáng váng, cô ấy vậy mà lại đi vào phòng tắm nam…

Trong hội trường, tiếng chế giễu Tô Kim Thư vẫn tiếp tục.

Liễu Mộng Ngân nhìn Tô Kim Thư một cách mỉa mai, ngay cả khóe miệng của Cố Đức Hiệp cũng nở một nụ cười đắc thắng.

Anh ta vẫn cảm thấy có chút áy náy về việc một chân đạp hai thuyền của mình.

Nhưng mà anh ta không ngờ rằng quay người Tô Kim Thư sẽ leo lên giường người khác, điều này làm cho cảm giác tội lỗi nhỏ của anh ta cũng biến mất không còn tăm hơi, giờ đây trong lòng anh ta chỉ còn lại sự ghê tởm.

“Các người…”

Tô Kim Thư đang định nói thì đột nhiên bàn tay nhỏ bé của cô bị người ta nằm lại.

Cô nhìn lên và thấy Lệ Hữu Tuấn đang liếc về phía cô.

Anh không nói gì, nhưng mà Tô Kim Thư có thể đọc được lời an ủi từ bên trong ánh mắt của anh.

“Tôi đúng là nên cảm ơn cô Liễu đã nhắc nhở tôi, nhưng mà..” Trên khuôn mặt lạnh lùng của Lệ Hữu Tuấn có một tia mỉa mai, anh quay lại nhìn Cố Đức Hiệp: “Nhưng những gì cô Liễu nói vừa rồi, tôi e rằng chỉ có thể để nó nguyên vẹn trả lại cho anh Cố đây rồi”

Sắc mặt Cố Đức Hiệp thay đổi: “Ý anh là gì *Ý trên mặt chữ đó”

Cố Đức Hiệp gần như phản xạ có điều kiện nhìn Liễu Mộng Ngân, ánh mắt tức giận: “Xảy ra chuyện gì?”

Liễu Mộng Ngân hoảng sợ hét lên: “Rốt cuộc anh là ai? Sao anh dám nói bậy bạ ở đây! Tô Kim Thư, thì ra cô chỉ có ngần ấy bản lĩnh hay sao? Cô nghĩ là gọi người đàn ông đến tùy tiện hất nước bẩn lên người tôi thì anh Hiệp sẽ quay lại với cô sao? Cô đúng là nói chuyện viển vông mà, cô cảm thấy cô sống chết dây dưa như vậy rất thú vị sao?”

Tô Kim Thư cười lạnh: “Lúc trước toàn bộ trường trung học Ninh Lâm đều biết Cố Đức.

Hiệp đã theo đuổi tôi ròng rã cả một năm, nếu không phải vì cảm động thì tôi cũng sẽ không ở bên anh ấy. Nói trắng ra thì tôi cũng không có thích anh ấy nhiều như vậy, sau đó tôi phát hiện ra răng anh ấy một chân đạp hai thuyền thì càng thêm ghét. Ngược lại là cô, cô đi khắp nơi hãm hại tôi, làm mất uy tín và danh dự của tôi, hơn nữa còn coi tôi như kẻ thù trong tưởng tượng của cô, cô cảm thấy điều này rất thú vị đúng không ?”

“Cô..”

Trước khi lời chửi bới cuồng loạn của Liễu Mộng Ngân nói xong thì màn hình lớn trên sân khấu chợt lóe sáng, sau đó một số hình ảnh khó coi hiện ra trước mắt mọi người.

“AI Anh Vương, thật thoải mái, anh thật là lợi hại.

“Tổng giám đốc Trương, sau này sự nghiệp của em còn phải dựa vào anh đó, anh tuyệt đối không được quên em gái này đó nha…

“Anh trai, anh trai tốt, anh thật mạnh, còn lợi hại hơn cả Cố Đức Hiệp nữa, em gái của gần như không chịu nổi rồi!”

Những âm thanh khó nghe vang vọng khắp hội trường, chỉ cần là người quen biết Liễu Mộng Ngân thì họ gần như có thể nhận ra giọng nói của cô ta ngay lần đầu tiên.

Cố Đức Hiệp không dám tin quay đầu lại, anh ta phát hiện ra rằng một đoạn video về cảnh Liễu Mộng Ngân đang điên cuồng ở trên giường với nhiều người đàn ông khác nhau đang phát trên màn hình lớn.

Thậm chí trong đó còn có cảnh mấy người cùng nhau làm.

“Trời ơi, nữ chính trong video có phải là Liễu Mộng Ngân không?”

“Đúng, đó thực sự là cô ta đó! Cô ta vậy mà lại ngủ với nhiều người đàn ông như vậy, thật quá đáng sợ mà”

“Không phải nói cô ta ngây thơ trong sáng, con gái nhà lành sao? Làm sao có thể làm ra chuyện như vậy chứ!”

“Thật sự là biết người biết mặt nhưng không biết lòng mà, không ngờ nhìn bề ngoài cô ta ngoan hiền mà đời tư lại lộn xộn như vậy”

Cả hội trường vang lên tiếng cảm thán.

“Làm sao lại có thể xảy ra chuyện này?”

Liễu Mộng Ngân trực tiếp sững sờ tại chỗ, như thể bị sét đánh.

Mãi cho đến khi nhìn thấy có người lấy điện thoại di động ra chuẩn bị quay lại thì cô ta mới khôi phục tinh thần lại, giống như phát điên mà chạy tới chỗ nhân viên khách sạn, điên cuồng giật lấy điều khiển từ xa.

Nhưng mà cho dù cô ta nhấn nó như thế nào thì màn hình vẫn không thể tắt được.

Công tắc màn hình trên tường được điều khiển bằng điều khiển từ xa, cô ta muốn cắt điện mà không biết công tắc ở đâu.

Chứng kiến tất cả những điều này, Liễu Mộng Ngân suy sụp hoàn toàn.

Cô ta điên cưồng chạy đến bên cạnh Cố Đức Hiệp, kéo mạnh tay anh ta, khóc lóc thảm thiết.