Một Thai Ba Bảo: Ta Trọng Sinh Tái Giá Giúp Chồng Mới Làm Giàu

Chương 51




Tổng Duệ Nguyệt không biết phải nói gì, cô im lặng một lúc lâu mới nghi hoặc hỏi: "Ý của chủ Hứa là, kẻ buôn người chạy trốn kia biết tôi đã dẫn cảnh sát đến?’’

Lục Yến Từ: "Ông ấy nói kẻ buôn người chạy trốn kia chính là chồng người phụ nữ trung niên mà cô đã đụng phải hôm qua. Đội trường Trần nói người phụ nữ đó đã nhận ra cô ở bên ngoài đồn cảnh sát hôm qua, bây giờ thọ cũng không thể đảm bảo kẻ chạy trốn có núp ở gần đó hay không, đề phòng vạn nhất vẫn nên cẩn thận một chút.’’

Tổng Duệ Nguyệt:... Cẩn thận một chút, cô cẩn thận thế nào đây?

"Vậy các anh mau đưa đứa bé đi đi, ở đây với tôi cũng nguy hiểm."

Cô cảm thấy mình cần phải đào thêm một cái bầy gì đó, nếu không được thì cô có thể trốn vào không

gian Ngọc Linh nhưng mà, có thêm một đứa trẻ thì không ổn rồi.

Lục Yến Từ thấy trước mặt cô có người mà không biết cầu cứu, thì có chút bất lực, anh sải bước đến trước mặt Tổng Duệ Nguyệt, hạ giọng nói:

"Chúng tôi và Tiểu Thấm ở nhà khách gần đây, Lục Kim An thì tôi nghĩ vẫn nên để ở đây vài ngày sẽ hợp lý hơn.

"Như vậy, ban ngày chúng tôi có thể thỉnh thoảng đến thăm, ban đêm có thể lặng lẽ trèo tường vào, nếu kẻ đó thực sự đến trả thù, lại vừa lúc ôm cây đợi thỏ."

Tổng Duệ Nguyệt nghe xong, ánh mắt sáng lên, đúng rồi!

Lục Yến Từ thấy cô như vậy, khóe môi không tự chủ được lại cong lên một độ cong nhàn nhạt, mặc dù cô vẫn luôn tỏ ra rất bình tĩnh nhưng vừa rồi rõ ràng có thể nhìn ra trong lòng có chút hoảng loạn, đến nỗi trước mặt có hai người mặc quân phục đứng đây lại không biết cầu cứu, đồng thời cũng có thể thấy được cô gái nhỏ này thực sự lương thiện, điều đầu tiên nghĩ đến vẫn là nguy của Lục Kim An.

Tiểu Thấm:... Cậu lại thấy đoàn trường nhà mình cười!!! Lần này không phải ảo giác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mot-thai-ba-bao-ta-trong-sinh-tai-gia-giup-chong-moi-lam-giau/chuong-51.html.]

Lục Kim An vẫn còn lo lắng Yêu thúc sẽ đưa mình đi, bây giờ nghe nói mình có thể tiếp tục ở lại đây, cái miệng nhỏ vốn chu ra đến mức có thể treo được cả ấm dầu, lúc này lại vui vẻ trở lại.

Tổng Duệ Nguyệt vì trong nhà có thêm ba người nên không còn thoải mái tùy ý nữa, cũng không thể tùy tiện lấy đồ trong không gian ra vào, thấy sắp đến giờ ăn trua rồi nhưng trong nhà chẳng có gì, cô nhất thời cảm thấy đau đầu.

Đặc biệt là bé con Lục Kim An rõ ràng cũng đói rồi, nó ngồi ủ rũ trên ghế ở của, đôi mắt nhìn chú nhỏ của mình đều phát ra ánh sáng xanh.

Lục Yến Từ thấy Tổng Duệ Nguyệt mặt mày buồn rầu đi ra từ bếp, anh liền đề nghị: "Trưa nay đi ăn ở nhà hàng quốc doanh."

Tổng Duệ Nguyệt gật đầu, nghĩ dù sao cũng đã cứu cháu trai của người ta, để người ta mời ăn một bữa cũng không quá đáng chứ!

Lục Kim An nghe nói có thể đi ăn, vui vẻ nhào vào lòng Tổng Duệ Nguyệt đòi bế, kết quả là móng vuốt nhỏ còn chưa chạm đến vạt áo Tổng Duệ Nguyệt thì đã bị chú nhỏ của mình xách lên, kẹp vào nách.

Nó lúc điên lên, giãy giụa hai chân ngắn, oa oa hét: "Vợ ơi, cứu em với, có người muốn g.i.ế.c chồng yêu của em rồi. Lục Yến Tử vỗ một cái vào m.ô.n.g cậu bé.

DTV

"Còn kêu nữa, tin không chú sẽ ném con về Kinh Thị ngay bây giờ?"

Lục Kim An:... Hừ, đừng tưởng nó không biết, Yêu thúc đang ghen, ghen tị vì nó được chị tiên nữ bế, còn được ngủ cùng chị ấy, hôn hít nữa.

Tổng Duệ Nguyệt thấy đứa trẻ bị đánh, không những không làm ầm lên mà còn hừ hừ hai tiếng, lặng, thì không khỏi buồn cười.

Nghĩ thầm cuối cùng cũng có người có thể chế ngự được đứa trẻ này rồi nhưng chỉ cần nghĩ đến cảnh trong hình ảnh, Lục Kim An sau khi bị ngốc thì bị cặp vợ chồng kia đánh mắng thể nào cũng không có phản ứng gì, nghĩ đến cảnh cậu bé bị ném vào chuồng lợn, mở to đôi mắt tròn xoe, bị lợn cắn xé, trong lòng cô vẫn tức đến muốn g.i.ế.c người.

Lục Yến Từ đi trước dường như cảm thấy tâm trạng cô đột nhiên có chút không ổn, anh quay lại nhìn, thấy cô nhìn Kim An, trong mắt thoáng qua sự tức giận và đau xót.