Tống Duệ Nguyệt chỉ "Ư ừ”" đáp lại mấy tiếng. Lục Yến Từ lại hỏi cô định tặng chân giò hun khói này như thế nào? "Lát nữa cắt hai miếng, tặng Tả sư trưởng và chính ủy Thiệu mỗi người một miếng, còn lại chúng ta giữ lại ăn." "Ừm, Kiều Kiều thật là đảm đang, chẳng trách người ta đều nói phải lấy vợ, bây giờ anh mới hiểu được cái tốt của việc có một người vợ đảm đang trong nhà." Lục Yến Từ vừa nói vừa xoa đầu cô.
Tống Duệ Nguyệt bị anh nói đến nỗi mặt đỏ bừng, trong lòng cũng có chút áy náy nhưng tại chưa chuẩn bị tâm tý để thú nhận với anh. Bên cạnh, Lục Kim An ngẩng khuôn mặt nhỏ tên, nói tíu fo: "Đúng vậy, Yêu thẩm đảm đang, sau này cháu cũng muốn tìm một người vợ vừa xinh đẹp vừa đảm đang như Yêu thẩm." Nói xong, nó tại quay sang nhìn Lục Yến Từ nói: "Yêu thúc, chúa cũng muốn được xoa đầu, chú cũng xoa đầu cháu đi..." Lục Yến Từ:... Xem ra, chuyện sinh con vẫn nên để thêm vài năm nữa, trong nhà có một đứa phiền phức như vậy là đủ c.h.ế.t rồi Muốn thân mật với vợ một chút cũng phải tuôn đề phòng.
Tống Duệ Nguyệt:... Đứa nhỏ này đúng là lúc nào cũng muốn thể hiện sự tồn tại của mình!
Hai vợ chồng dọn dẹp đồ đạc xong, lại gói riêng trà và chân giò định tặng, rồi bỏ vào túi xách của Tống Duệ Nguyệt, cả hai đi đến nhà Tả sư trưởng.
Nhà Tả sư trưởng và chính ủy Thiệu ở khu nhà ở gia đình quân nhân gần đơn vị hơn, ở đó có mấy căn nhà nhỏ kiểu Tây.
Không xa là hai tòa nhà ba tầng, hai đơn nguyên, là nơi ở của gia đình các cán bộ cấp tiểu đoàn hoặc cấp đại đội của đơn vị.
Thông thường, những người được ưu tiên cấp nhà là những người có cấp bậc cao, như căn nhà của Lục Yến Từ này là do Tả sư trưởng luôn nhớ đến anh, muốn anh lập gia đình nên cố tình giữ lại, nếu không thì đã bị cán bộ khác xin mất rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mot-thai-ba-bao-ta-trong-sinh-tai-gia-giup-chong-moi-lam-giau/chuong-395.html.]
Đi qua đơn vị, trước cổng có hai người lính cầm súng, khi thấy Lục Yến Từ dẫn vợ và Lục Kim An đi tới, họ nghiêm lúc chào theo nghi thức quân đội.
DTV
Thấy cảnh này, trong lòng Tống Duệ Nguyệt không hiểu sao lại nảy sinh một sự kính trọng.
Chưa đến nhà Tả sư trưởng, Lục Yến Từ đã thấy Trang Tự Nghi đang ở ngoài phơi chăn.Trang Tự Nghi cũng nhìn thấy Lục Yến Từ, chủ yếu là ba người đứng cạnh nhau, quá bắt mắt.
Đặc biệt là khi nhìn rõ dung mạo của Tống Duệ Nguyệt, trong lòng thầm kêu lên: "Trời ơi, chẳng trách Lục Yến Từ thằng nhóc thối này vừa nhìn đã ưng ý cô gái nhà người ta, dung mạo này, ai nhìn mà không động lòng? Ai nhìn mà không mê mẩn? Đẹp đến mức này, đẹp hơn cả người trên tranh vẽ!"Trang Tự Nghi không vào nhà nữa, cứ đứng đó chờ.
Đợi ba người đến gần, bà mới thích thú nói: "Tôi nói sao, Lục Yến Từ thằng nhóc hỗn này từ khi trở về từ Chương Thành thì như bỗng nhiên thông suốt muốn kết hôn, tôi cứ tò mò không biết là người đẹp như thế nào mới thu phục được gã độc thân lâu năm của đơn vị chúng ta, bây giờ nhìn thấy, cũng coi như hiểu rồi, đừng nói là nó, ngay cả tôi là phụ nữ nhìn cô mà còn hận mình không phải đàn ông!"Tống Duệ Nguyệt:... Ái chà! Thím, sao cháu thấy lời này của thím quen quen thế nhỉ?
Lục Yến Từ: "Thím Trang, cho dù thím là đàn ông cũng không có cơ hội đâu, thím có thể làm mẹ cô ấy rồi."Trang Tự Nghi trừng mắt:... Thật là đồ đáng ghét!
Sau đó ném chăn trong tay vào lòng Lục Yến Từ, quay người kéo tay Tống Duệ Nguyệt đi lên bậc thềm."Tiểu Tống, chúng ta không để ý đến nó, đi vào với thím, chúng ta nói chuyện, thím kể cho cháu nghe những chuyện xấu hổ trước đây của cậu ấy."
Lục Kim An thấy không ai để ý đến mình liền không vui, chạy theo sau: "Bà, bà còn chưa nói chuyện với cháu mà, cháu là Lục Kim An, là cháu trai của Yêu thúc."Sự chú ý của Trang Tự Nghi đều đổ dồn vào Tống Duệ Nguyệt, chủ yếu là vì cô gái nhỏ quá xinh đẹp, đằng này bà lại chỉ sinh được hai đứa con trai, thấy cô gái như ngọc như thế này thì thích lắm!