"Anh Dục Sơ, anh đừng quên lời hứa hôm nay của anh, em không câu gì khác, chỉ cần được làm phụ nữ của anh, sau này có thể sinh cho anh hai đứa con, dù không có danh phận em cũng nguyện ý, anh không được phụ lòng em vì những gì em đã làm cho anh." Nhưng trên mặt cô ta lại tỏ ra vẻ tủi thân cầu toàn. Trương Dục Sơ bực bội gật đầu, hắn ta biết những lời hứa hẹn của mình với Dịch Lan chỉ là quyền nghi chỉ kế, có bài học trong mơ, đời này cho dù hắn ta có được Tống Duệ Nguyệt, cũng không dám đối xử lạnh nhạt với cô như kiếp trước, nhất định phải cung phụng, dỗ dành cô thật tốt. Tống Duệ Nguyệt trở về sân định bảo bà Tằng và Lục Kim An cứ ăn tạm thứ gì đó lót đạ trước, đợi cô đi ra ngoài một chuyến rồi về nấu cơm, nào ngờ vừa vào sân, đã thấy Lục Kim An như con mèo tam thể đang cầm một miếng thịt sầu riêng, kiếng chân đút vào miệng bà Tằng, miệng còn hỏi ngọt ngào: "Bà ơi, ngon không? An An không lừa bà chứ! Không hề hôi tí nào, vừa ngọt vừa mềm vừa thơm, ngon lắm!" Bà Tằng cười đến không thấy mắt, vừa ăn sầu riêng vừa gật đầu: "Ừ, ngon, không hôi, An An ngoan quá." Tống Duệ Nguyệt:... Bà lão, bà cũng quá thiên vị rồi đấy!
Thật là không thể nhìn nổi. Trương Dục Sơ và Dịch Lan vốn đã đến muộn, tại vì bị Tống Duệ Nguyệt đánh một quyền nên bị thương nặng, nằm viện mất bảy tám ngày, sau khi trở về đội Hải Giác, đến nhà thanh niên trí thức xem thì không những phải ở nhà tre mà còn phải chen chúc với Lâu Dương Vân trong một phòng, nghĩ đến trong mơ nhà họ Lâu sau này bị người ta tố cáo, toàn bộ vàng bạc châu báu đồ cổ trong hầm của Lâu Chí Cường đều bị tịch thu, còn bị tuyên án tử hình, chuyện Lâu Dương Vân đ.â.m c.h.ế.t hai cảnh sát khu vực khi bỏ trốn khiến hắn ta sởn gai ốc, thế nào cũng không chịu ở chung phòng với gã, ai biết nửa đêm Lâu Dương Vân sẽ làm ra chuyện điên rồ gì? Vì thế, hắn ta nhờ đội trưởng giới thiệu nhà của Hà Lương Minh, thuê một căn nhà gạch đất đã lâu năm hư hỏng, tuôn chất đầy đồ tạp, tại bỏ thêm tiền thay cỏ tranh trên mái bằng ngói, sửa sang tại tường nhà, rồi tìm người đóng một chiếc giường và tủ rồi đọn vào ở.
Còn Dịch Lan thì ở chung phòng với Tiết Cầm, Thẩm Giai Giai và Trần Ý.
Chỉ là Trần Ý hiện vẫn đang được giáo dục ở xã, ít nhất còn phải hai tháng nữa mới về, Tiết Cầm cũng lên núi sửa hồ chứa nước, trong phòng chỉ còn Thẩm Giai Giai và cô ta.
Thẩm Giai Giai thấy cô ta thấp bé, vẻ yếu đuối, ban đầu còn muốn bắt nạt cô ta nhưng Dịch Lan là người trước mặt Trương Dục Sơ thì giả vờ yếu đuối, thực ra không phải dạng vừa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mot-thai-ba-bao-ta-trong-sinh-tai-gia-giup-chong-moi-lam-giau/chuong-310.html.]
Ban ngày Thẩm Giai Giai sai bảo cô ta, cô ta không thèm để ý, đến tối nhân lúc người ta ngủ say, cầm gậy đánh cho một trận, trực tiếp thu phục Thẩm Giai G1a1. Những chuyện này là Tống Duệ Nguyệt đến xem thanh niên trí thức tập diễn kịch, Vu Tư Điềm kể cho cô nghe, bây giờ ở đội Hải Giác, cô cũng coi như có người có thể nói chuyện hợp ý, cách hai ngày tại đến bộ phận đội xem họ tập diễn, đều phải tán gẫu với Vu Tư Điềm, vì thế chuyện bát quái của nhà thanh niên trí thức, của đội, thậm chí của đội bên cạnh cô cũng đều biết. Mỗi tần nghe những chuyện bát quái này, cô đều vô cùng kinh ngạc, cảm thán Vu Tư Điềm đúng là sinh không đúng thời, nếu sinh muộn hơn hai mươi năm, chắc chắn có thể gây dựng sự nghiệp trong ngành săn tin.
Quay lại chuyện của Tống Duệ Nguyệt, cô thong thả cùng Trương Dục Sơ, Dịch Lan đi về nhà Hà Lương Minh, trên đường cô giả vờ vô tình nói: "Tôi sắp kết hôn rồi, hai người định khi nào kết hôn đây?"
Trương Dục Sơ căng thẳng nắm chặt tay: "Tiểu Nguyệt, em đừng đùa nữa, bây giờ anh và Tiểu Lan chỉ là anh em, Tiểu Lan, em nói có đúng không?"
Dịch Lan cắn môi, nhỏ giọng nói: "Anh Dục Sơ nói đúng."
DTV
Tống Duệ Nguyệt nghe xong, vẻ mặt tiếc nuối nói: "Tình ca biến thành anh trai, Dịch Lan, sao cô càng ngày càng thụt lùi thế?"