Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 727




Chương 727:

 

Cha con muốn đem cổ phần công ty của hai anh em con thu hồi lại.

 

Cho chị Tư Tư và anh cả của con.”

 

Đáng giận chính là, bà ta đi tìm Địch Hoa, hắn cũng không có biện pháp giúp đỡ.

 

Vì tương lai sau này, hiện tại chỉ có thể đem cổ phần công ty trả lại cho Lục Tư Tư cùng Lục Hạo Thành.

 

Lục Tư Ân đêm nay tâm trạng không tốt, nghe đến chuyện này, tâm trạng lại càng khó tả.

 

“Cha, cổ phần công ty ở trong tay anh em con rất nhiều năm , cha thật sự phải làm như vậy sao?”Giọng điệu Lục Tư Ân có chút không tót.

 

Lục Dật Kha nhìn con gái út, phẫn nộ: “Ân Ân, số cổ phần công ty này, đem đám các con nuôi lớn, cho các con đủ tiền dùng hàng hiệu, vô tư tiêu xài. Mà mấy năm nay, ta cũng chưa từng cho anh chị con cái gì, cho nên, cổ phần công ty phải trả lại cho hai đứa nó, nêu không, lấy tính cách kiên cường của chị và anh cả con, nhất định sẽ làm ra chuyện chúng ta không thể tưởng tượng được.”

 

Lục Dật Kha hiểu con gái mình, Tư Tư tuyệt đối có thể làm ra chuyện.

 

“Ha ha… .” Lục Tư Tư lạnh lùng cười, “Xem ra, ở trong lòng cha, vẫn là anh cả và chị gái quan trọng hơn , ba mẹ con con cũng không phải người quan trọng gì.”

 

Lục Dật Kha có chút không thể tin , nhìn thấy cô con gái luôn ngoan ngoãn, không ngờ có thẻ thốt ra những lời như vậy.

 

“Ân Ân, chẳng lẽ máy năm nay chuyện ta làm cho mấy người còn chưa đủ sao?

 

Trong lòng cha có anh em các con hay không?

 

Đáy lòng hai đứa rất rõ ràng.”

 

Nếu trong lòng ông ta không có ba mẹ con họ, sao có thể mang họ về nhà?

 

Đuổi Mộ Thanh đi.

 

Khiến Tư Tư tuổi còn nhỏ đã phải tha hương, khiến Hạo Thành xem mình như kẻ thù.

 

Lục Tư Tư đau lòng: “Cha, cổ phần công ty cha có thể làm chủ, sao phải trả lại cho bọn họ?

 

Chúng con có được một cách hợp pháp.”

 

Lục Dật Kha nhìn qua, con gái út luôn ngoan ngoãn, chưa từng làm trái ý ông ta, có câu là gặp cứng đối cứng, gặp mềm đối mềm, chỉ sợ, đứa con gái này của ông ta, cũng là như thế! Hiện giờ, chuyện này đã đàm phán cả đêm , không có cách nào thỏa hiệp với mẹ con họ.

 

Tóm lại ba người cũng không ai cam lòng nhượng bộ.

 

Luôn có những điều mà bạn không muốn xảy ra, nhưng chúng luôn xảy ra.

 

Lục Dật Kha có chút bất đắc dĩ đứng dậy, thở dài một tiếng, mỏi mệt nhìn ba mẹ con trước mặt.Có lẽ ông ta đã già rồi, không thể quản được mẹ con họ .

 

“Mặc kệ các người có đồng ý hay không cũng phải trả lại.Tập đoàn Lục Trăn càng ngày càng đi xuống, nếu chị các con đem chuyện này nói cho giới truyền thông, thanh danh công ty nhất định sẽ bị ảnh hưởng rất lớn, hai đứa tự: mình cân nhắc tính nghiêm trọng của vấn đề.”

 

Lục Dật Kha mệt mỏi bước vào phòng, trong khoảng thời gian này, ông ta không ở chung phòng với Tần Ninh Trăn.

 

Cũng không biết là tại sao, từ khi nhìn tháy Mộ Thanh, ông đã không còn hứng thú với Tần Ninh Trăn như thời còn trẻ. Giống như đám phụ nữ chơi đùa vài này thì chán, mà trong khoảng thời gian này, ông ta cũng phát hiện Tần Ninh Trăn có chút không thích hợp , bà ta đối với mình cũng không còn tốt như trước kia, thậm chí ra vẻ tốt cũng lười làm.

 

“Âm. . .” Cửa bị đóng lại.

 

Vẻ mặt Lục Hạo Khải âm trầm hỏi người bên cạnh: “Mẹ, hiện tại làm sao bây giờ?

 

Chẳng lẽ chúng ta thật sự phải trả lại cổ phần công ty à?2”

 

Tần Ninh Trăn cũng là vẻ mặt khó coi, thịt đến miệng rồi còn phải trả về, đối với người yêu tiền như bà ta mà nói, chuyện này cũng như xẻo thịt trên người.

 

Nhưng trong khoảng thời gian ngắn như vậy bà ta cũng không có cách nào.

 

Lạnh lùng liếc nhìn con trai, Tần Ninh Trăn nói: “Trước mắt chỉ có thể làm như vậy, trả lại cổ phiếu cho hai chị em kia, số cỗ phần đó đối với chúng ta cũng không có ảnh hưởng quá lớn.Nhưng mẹ hứa với con, tập đoàn Lục Trăn sẽ là của con, thằng sói con như Lục Hạo Thành một mảnh cũng không chiếm được.”

 

Lục Hạo Khải nghe vậy cũng thả lỏng hơn.

 

Lục Tư Ân cười lạnh nói: “Mẹ, bình thường không phải mẹ rất có năng lực sao ?

 

Cứ như vậy mà trả lại, thật sự không cam lòng.”

 

Tần Ninh Trăn nhìn thấy biểu hiện tối nay của con gái, cảm thấy rất vừa lòng: “Ân Ân, con trưởng thành rồi, lời vừa rồi con nói rất đúng, nhưng là hiện tại, chúng ta phải đem cổ phần công ty trả lại cho bọn họ, néu không chuyện này mà được công khai, hai anh em con sẽ mang tiếng xáu.”

 

Lục Tư Ân gật đầu một cách bắt đắc dĩ.