Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 660




Chương 660:

 

Mọi người vừa nghe lời này, cũng là không hiểu ra sao.

 

Nhà Vu Khanh xảy ra ván đề?

 

Vu Khanh làm như vậy là để lừa tiền?

 

Các phóng viên chỉ cảm thấy rằng tin tức hôm nay đã đủ bùng nổ, nhưng câu nói cuối cùng của Cố An An là từ khóa của chuyện đêm nay.

 

Sân thượng đột nhiên im lặng, chỉ có gió đêm vù vù thôi.

 

Vu Khanh khiếp sợ nhìn Cố An An, ánh mắt trừng lớn như muốn rớt ra ngoài.

 

Cố An An vẫn là vẻ mặt lo lắng nói: “Vu Khanh tiểu thư, đầu năm nay làm ăn không tốt , tôi biết việc kinh doanh của nhà cô gần đây gặp vấn đề, cần máy trăm vạn quay vòng, nhưng dùng thủ đoạn như vậy tới lừa tiền, chỉ sợ trong lòng cô cũng không thoải mái?”

 

“Không có khả năng, sao cô có thể biết, sao cô biết được?”

 

Vu Khanh kích động nhìn Cố An An, tựa như gặp quỷ.

 

Việc kinh doanh nhà cô ả thật sự xảy ra vấn đề, nghĩ muốn dùng phương thức như vậy để giải quyết, cho nên cố ý tìm hiểu tích cách của Lục Hạo Khải , mới có thể cao ngạo xuất hiện trước mặt hắn như vậy.

 

Chờ hắn mắc câu! Nhưng thiếu chút nữa đã thành công , người phụ nữ này lại chạy đến phá hỏng tắt cả.

 

Cố An An hơi mím môi, quả thật, nếu cô ta không quen biết Bùi Dao Tinh, cũng sẽ không biết công việc kinh doanh của nhà đối phương xảy ra vấn đè.

 

Nhà họ Vu hợp tác với chồng của Bùi Dao Tinh, lúc ấy, Có An An cùng Bùi Dao Tinh cũng thấy được tin tức, liền vội vàng chạy tới địa điểm, Bùi Dao Tinh đã đem chuyện này nói cho cô ta.

 

Đây mới là lá bài cuối cùng của cô ta, chèn ép Vu Khanh, cũng cứu tập đoàn Lục Trăn.

 

Đây mới là mục đích cô ta tới nơi này .

 

Cố An An nói: “Vụ tiểu thư, công ty nhà cô xảy ra vấn đề, nếu cô chân thành xin giúp đỡ, sẽ có người trợ giúp, nhưng dùng thủ đoạn như vậy, thật là……. ” Cố An An muốn nói lại thôi lắc lắc đầu.

 

Thủ đoạn gì, tất cả mọi người thấy được.

 

Lục Hạo Khải:”. ::¿. ” Hắn nhìn bóng dáng Cố An An, chưa từng thấy được Cố An An tỏa sáng như vậy.

 

Quả thật, người phụ nữ này còn có thể đứng ra trợ giúp hắn, đáy lòng hắn cũng rất cảm động .

 

Hắn vẫn xem Cố An An như: bình hoa, chỉ cưới về để cha an tâm, hắn không biết Có An An có lợi ích gì.

 

Nhưng chuyện đêm nay, khiến hắn nhìn Cố An An với cặp mắt khác xưa.

 

Không chỉ có như thế, Lục Dật Kha cùng Tần Ninh Trăn nhìn thấy, cũng rất kiêu ngạo.

 

Tần Ninh Trăn nghĩ nghĩ, con dâu nhà thế gia cũng nên có bản lĩnh như vậy.

 

Hiện giờ chân tướng đã rõ ràng, Vu Khanh mặt xám như tro tàn mà cúi đầu, không còn vẻ kiêu ngạo như vừa rồi.Mặc cho lính cứu hỏa lôi kéo cô ta rời đi.

 

Mà tập đoàn Lục Trăn, có thể tẩy trắng.

 

Cố An An không phụ lòng mọi người, cũng có được thanh danh tốt.

 

Một màn khôi hài, cuối cùng cũng kết thúc.

 

Lam Hân và Lục Hạo Thành ăn tối xong, cả hai lên ban công trên tầng ba, xem Chương trình phát sóng trực tiếp.

 

Thấy tập đoàn Lục Trăn lấy phương thức như vậy kết thúc, Lam Hân có chút ngoài ý muốn.

 

Cô bỗng nhiên nhìn Lục Hạo Thành: “Cố An An biết nhà Vu Khanh gặp chuyện không may, chắc là do chồng của Bùi Dao Tỉnh nói ra.”

 

Lục Hạo Thành nhíu mi nhìn cô gái nhỏ của mình: “Lam Lam, làm sao em biết được?”

 

Lam Hân cười thần bí: “Không phải trước đó em đưa tác phẩm dự thi cho bác sao, trước đó em đều tìm hiểu sở thích cá nhân và mối quan hệ riêng của bác.

 

Bạn trai cũ của bác, đang làm ăn ở Đông Thành, hơn nữa, Bùi Dao Tinh cũng ở tại khu Đông. Bùi Dao Tỉnh cũng khẳng định biết chuyện này, đem chuyện này nói cho Cố An An, Cố An An mới dám ngang nhiên chạy tới .”

 

Lục Hạo Thành mang ánh mắt tán thưởng nhìn thoáng qua cô: “Lam Lam, không nghĩ tới em làm chuyện gì cũng hết mình như vậy.”

 

“Không không hết mình mà được sao?

 

Em là một người không thể thất nghiệp, lúc còn làm việc ở chi nhánh, mỗi ngày đều nghiêm túc, thật nỗ lực, nhưng trời không phụ người có lòng, anh cuối cùng cũng nhìn thấy sự cô gắng của em, gọi em về công ty tổng.”

 

Lục Hạo Thành hơi nhướng thẳng người, đôi mắt đen láy nhìn qua “Lam Lam, nếu anh có thể tìm được em sớm một chút thì tốt biết bao.”

 

Lúc ấy, doanh số tiêu thụ sản phẩm của Lâm Hiểu Mạn còn tốt lắm, việc làm ăn ở chỉ nhánh cũng tốt, anh cũng không nghĩ nhiều, cô đã ở cạnh anh ba năm, anh lại mắt tận ba năm mới tìm được cô.

 

Lam Hân cười nói: “Lục Hạo Thành, lại nữa, đã nói bao nhiêu lần rồi, không cần nhắc lại chuyện này, không phải hiện tại anh đã tìm được em rồi sao?

 

Hơn nữa ta em đã đồng ý yêu đương với anh , anh đừng như vậy nữa?”Lam Hân thở phì phì nhìn người trước mặt, anh áy náy, cô càng áy náy.

 

“Được, được, Lam Lam, em đừng tức giận, sau này anh không bao giờ nói vậy nữa.”Lục Hạo Thành cười nhìn cô.