Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 480: Nhà chúng ta sắp phá sản




Lục Hạo Thành tính toán thời gian, cũng không lâu lắm, anh có thể chờ!

“Lam Lam, tôi có thể chờ em.” Dù sao cô cũng trốn không thoát.Anh đã suy tính xong, sau khi xem phim, anh còn có kế hoạch tiếp theo.

Lam Hân cười nói: “Vậy anh cứ chờ: đi!”Cô cũng không biết bản thân khi nào thì sẽ có thời gian.

“Đúng rồi, Lục Hạo Thành, vài ngày, tôi cùng với sư phụ đi tham gia buổi trình diễn thời trang quốc tế, đến lúc đó có thể sẽ phải nghỉ vài ngày.” Cô thiếu chút nữa đã quên mắt chuyện này.

Lục Hạo Thành nghe hai tiếng “sư phụ” rất ngạc nhiên: “Lam Lam, thiết kế của em, cô Lí Nghệ Na sao?”

“Ừ!” Lam Hân kiêu ngạo gật đầu.

“HH5 2c: ” Lục Hạo Thành bỗng nhiên hưng phấn giống như chuyện vui của mình vậy.

“Lam Lam, tin tốt như Vậy, sao em không nói?” Lục Hạo Thành vui mừng xong, có chút nén giận nhìn cô.

Lam Hân cười nói: “Chẳng lẽ nói với anh, anh còn muốn tổ chức tiệc chúc mừng sao?”

Lục Hạo Thành nhướng mày, ánh mắt vẫn ngạc nhiên: “Lam Lam, đây là đương nhiên, em trở thành học trò của cô Lí Nghệ Na, lợi nhuận năm nay của chúng ta cũng sẽ tăng lên đáng kể.”

Lam Hân cũng vui vẻ cười cười, nói: “Cô Lí Nghệ Na trong giới thiết kế đúng là rất có lực ảnh hưởng. Nhưng tôi vừa mới chập chững nhận sư phụ, còn cần có gắng.”

Mắt Lục Hạo Thành lắp lánh, cười nói: “Lam Lam, em đó, luôn khiêm tốn. Chờ em đi trình diễn thời trang quốc tế trở về chuyện em là học trò của cô Lý cũng sẽ được công bố. Đến lúc đó, tôi sẽ đem thiết kế của em ra nước ngoài thi đấu. Ý tưởng thiết kế của em vẫn rất độc đáo. Lam Lam, tương lai của Tập đoàn Lục Thị, đã có thể dựa vào em.”

Lam Hân vừa nghe, bỗng nhiên cảm thấy được đỉnh đầu như bị chụp một cái mũ từ trên trời giáng xuống.

Cô cười đến mắt ngọc mày ngài: “Lục Hạo Thành, anh cũng quá coi trọng tôi rồi, tương lai của Tập đoàn Lục Thị các anh mà đặt lên người tôi, không thở nổi.”

Lục Hạo Thành, cười mị hoặc, “Lam Lam, chúng ta cùng nhau.”

Lam Hân vừa nghe, hơi sửng sốt, “Chúng ta cùng nhau?”

Bốn chữ vô cùng đơn giản, cô lại cảm thấy rất ấm lòng.Cô cười cười, không nói gì.

Lục Hạo Thành lẳng lặng nhìn cô hồi lâu, cười hỏi: “Lam Lam, sau này em còn lý tưởng gì không? Có còn nơi nào muốn đi không?”

“Lục Hạo Thành, lời này chỉ dùng để hỏi bạn gái thôi.”

Lục Hạo Thành cười bí hiểm phản bác: “Hỏi bạn bè cũng có thể mà. Hơn nữa quan hệ hiện tại của chúng ta, quan hệ bạn bè lại tiến thêm một bước, chính là quan hệ nam nữ, lại tiến thêm một bước, chính là vợ chồng.”

Lam Hân cười nói: “Đây là lý luận kiểu gì vậy?”

Lục Hạo Thành nói: “Lý luận của Lục Hạo Thành, Lam Lam, bình tĩnh mà xem xét, tôi là thật lòng.”

“Vậy thì? Cố Ức Lam để đâu?” Lam Hân nói xong, ánh mắt lẳng lặng nhìn anh.

Anh từng cùng cô nói qua, cho anh thời gian, anh sẽ cho cô một lời giải thích.

Lục Hạo Thành chỉ lằng lặng nhìn cô, không nói lời nào, chuyện này, bây giờ còn chưa thể nói cho cô.

Anh đứng dậy nói: “Lam Lam, tôi đi mua nước trái cây cho em.”

Nói xong, thản nhiên bước ra ngoài.

Lam Hân nhìn bóng dáng anh, cũng không phải chạy trối chết, mà là trốn tránh.

Cô mở điện thoại, thấy được video họp báo của Cố An An, hơi cau mày,liền mở ra xem Cố An An mặc trang phục thường ngày, vừa mới làm giải phẫu, mặt cô ta vẫn tái nhọt, trông có vẻ suy yếu hơn rất nhiều, không còn sức sống và quyến rũ như trước.

Rất nhiều phóng viên vây quanh cô ta, ánh đèn máy ảnh không ngừng hướng tới, cô ta có vẻ rất kiềm chế và sợ hãi, đôi mắt lóe lên.

“Tiểu thư Cố An An, trên mạng đã lan truyền tin tức, nói cô thu mua phóng viên, cố ý đến Tập đoàn Lục Thị đưa tin, việc này thật sự là cô sắp xếp sao?”

Cố An An vừa nghe lời này, ánh mắt khiếp sợ nhìn nam phóng viên trước mắt, chuyện này sao cô ta lại không biết?

Nam phóng viên này mang kính mắt, vẻ mặt hào hoa phong nhã, nhưng đáy mắt tràn ngập ngạo mạn, giọng điệu gây sự.

Cô ta cười khổ: “Ngại quá, chuyện anh nói tôi cũng không biết.”

Một nữ phóng viên khác cũng xông tới hỏi, giọng điệu sắc bén: “Tiểu thư Cố An An, cô hãm hại quản lý Lam Hân, là bởi vì cô ấy đoạt vị hôn phu Lục Hạo Thành của cô sao? Nhưng trước đó cũng không có tin tức gì, nói vị hôn phu của cô là Lục Hạo Thành đúng không? Hai người có phải còn có mâu thuẫn gì khác?”

Đối mặt với những câu hỏi sắc bén của phóng viên, Cố An An như mất hồn một lúc, cô ta chưa từng đối mặt với những chuyện như vậy, vẻ mặt khủng hoảng cùng bắt an.

Thấy Cố An An không nói lời nào, đối phương lại hỏi: “Có tiểu thư, mời cô trả lời vấn đề.”

Cố An An nhìn khuôn mặt người xung quanh, mỗi một ánh mắt đều sắc bén đều nhìn chằm chằm cô ta, tất cả đều không có ý tốt, chờ cô ta tự nhục mà nói ra.

Nhà họ Cố cũng ngồi cùng nhau thấy cảnh này.

Lâm Mộng Nghi nghe được câu hỏi của phóng viên, thiếu chút nữa bị tức đến hôn mê bát tỉnh.

Cố Ức Lâm tìm kiếm một chút, quả nhiên thấy được bài đăng của tên phóng viên kia.

Anh nói: “Chuyện này, chắc không liên quan đến Hạo Thành, cậu ta đã nói chỉ cần An An đứng ra làm sáng tỏ, chuyện này sẽ bỏ qua. Hơn nữa, tin tức này lại truyền ra trước khi An An mở họp báo.” Cố Ức Lâm vẻ mặt lo lắng, là ai đây?

Cố Tích Hồng một câu cũng không nói, yên lặng đứng dậy.

Lâm Mộng Nghi vừa thấy, tức giận hỏi: “Cố Tích Hồng, trong nhà phát sinh chuyện lớn như vậy? Ông còn muốn đi ra ngoài sao?”

Cố Tích Hồng quay đầu lại, mặt không chút thay đổi: “Tôi hả, không có sức lực cùng mấy người giải quyết, An An này vẻ ngoài thì an phận, sau lưng cũng chưa từng an phận. Tôi muốn đi tìm con gái tôi, đứa nhỏ này, nên cho, chúng ta đều cho nó, chính nó không biết đủ, còn trách ai2”

Cố Tích Hồng nói lời thắm thía xong, xoay người liền rời đi.

“Có Tích Hồng, cổ phiếu rót giá ông cũng không quan tâm sao?

Nhà chúng ta sắp phá sản.” Lâm Mộng Nghỉ hướng về phía Cố Tích Hồng hét lớn.

Có Tích Hồng cũng không dừng một chút, nhanh chóng tiêu sái đi ra ngoài.

Cố Ức Lâm nhíu mày, anh cũng không biết mấy ngày nay cha rốt cuộc bị làm sao.

Lâm Mộng Nghi nhìn con trai nói: “Ức Lâm, nhanh đến Tập đoàn Lục Thị, bảo Mộc Tử Hoành cùng đi bệnh viện gặp A Thành, nếu không, nhà họ Cố phải xong đời rồi. Cũng không thể bởi vì một Lam Hân, mà hủy đi cả nhà chúng ta.”

Cố Ức Lâm nghe lời này, không vui phản bác: “Mẹ, mẹ nói chuyện kiểu gì vậy? Chuyện này và Lam Hân có liên quan gì chứ? Tắt cả đều là An An tự tạo thành.”