Lam Hân vừa thấy, cười cười: “Giám đốc Có, anh cũng thật có lòng.”
Cố Ức Lâm hồ thẹn cười, nhìn thoáng qua Lam Hân, luôn cảm giác ánh mắt kia có chút quen thuộc, mang đến cho anh cảm giác rất thân mật, trước đây anh chưa từng nhìn thấy cô ở khoảng cách gần như vậy, bây giờ nhìn cô gần như vậy, tâm trạng cũng khác hẳn. Đột nhiên thấy cô gái trước mặt cũng rất xinh đẹp.Đặc biệt là cặp mắt to, con ngươi đen trắng, sáng ngời như có thể xuyên thấu lòng người.
Anh thấp giọng nói: “Có lẽ cô cũng biết chuyện xảy ra giữa tôi và Giai Kỳ rồi.”
“Đúng!” Lam Hân gật đầu.
Cố Ức Lâm chua xót nói: “Nhưng cô cũng là bạn của Giai Kỳ sao trước đó tôi chưa gặp qua?”
Lam Hân cong môi cười: “Tôi quen cô ấy cũng chưa lâu, là sau khi tới thành phố Giang mới biết Giai Kỳ.”
“Thì ra là như vậy, nhưng cũng thật muốn cảm ơn cô, lúc cô ấy khó khăn đã ở bên cạnh, vốn dĩ người bên cạnh cô ấy phải là tôi, nhưng hiện nhà tôi xảy ra chút chuyện, bây giờ tôi còn chưa thể rời đi.” Cố Ức Lâm thở dài một hơi, vì bản thân không thể thay đổi vận mệnh mà cảm thán.
Anh thật sự muốn được như Lục Hạo Thành chuyện gì cũng tự mình làm chủ, nhưng mẹ kỳ vọng rất cao, đối với hai anh em họ không hề nương tay.
Lam Hân vừa nghe, hơi nhíu mày, “Anh nói nhà anh đã xảy ra chuyện, là bởi vì khối đất đã mua gần đây sao?”
Cố Ức Lâm giật mình hỏi: “Quản lý Lam, sao cô biết được?
Hạo Thành nói cho cô sao?”
Lam Hân khẽ lắc đầu, “Không phải, là thư ký của cha tôi nói cho tôi biết, mảnh đất kia. …..) Lam Hân muốn nói lại thôi, cô cũng không rõ ràng chuyện tình, vẫn là không nên chen chân vào.
Cô cười nói: “Giám đốc Cố, anh yên tâm đi, tôi sẽ đem mấy thứ này giao cho Giai Kỳ.”
Vừa nói vừa nhanh chóng tiếp nhận đồ trong tay Có Ức Lâm.
Cố Ức Lâm lại nhìn cô thật sâu rồi nói: “Quản lý Lam, xin hỏi cha cô là ai? Chuyện này đối tôi rất quan trọng, mẹ tôi không hiểu biết về bát động sản, lần này xem như bị chơi một vố, mặc dù đã có mấy nhà công ty muốn đầu tư, nhưng cũng chỉ nói ngoài miệng, cũng không có hành động trả giá thực tế.”
Lam Hân vừa nghe, đáy lòng rất do dự, trong lòng cô nghỉ ngờ thân phận của mình, nhưng lại không có chứng cứ.
Hơn nữa còn có chút mâu thuẫn, quên đi, chuyện này cô vẫn mãi do dự, cũng không có được kết quả gì tốt đẹp.
Cô vẻ mặt thật xin lỗi: “Giám đốc Có, tôi đã gọi cho Giai Kỳ gặp nhau ở đường Hỗ Dịch, tôi phải đi.”
Lam Hân nói xong, liền đi về phía trước.
Nhưng cô cũng không đi nhanh được, chân sẽ bị đau nếu cô di chuyển quá nhanh.
Cố Ức Lâm nhìn bóng lưng cô có chút khó hiểu, cô ấy sao lại có thêm một người cha vậy?
Thân phận của Lam Hân thật sự phức tạp, thời gian trước có tin đồn cô là con gái nuôi nhà họ Khương, hiện tại lại có thêm một người cha.
Cố Ức Lâm khẽ lắc đầu, anh nhìn thoáng qua thời gian, hiện tại vừa vặn năm giờ rưỡi.
Anh trở về ăn cơm tối, sau đó lại qua đường Hộ Dịch, thời gian vừa thích hợp.
Nhìn bóng lưng Lam Hân trong đầu anh chọt lóe lên một tia sáng.Quá nhanh khiến anh có chút không nắm bắt được, đứng tại chỗ trong chốc lát.
Chợt nhớ đến, An An chắc cũng đã tan tầm, anh lại đi về phía Lục Thị định chờ Cố An An, cùng nhau trở về.Mặt trời ngả về phía tây, ánh sáng yếu ớn phản chiếu trên tắm lưng thẳng đứng, cô đơn không có chút hơi ấm.
Cố Ức Lâm đi góc bên cạnh của tòa nhà công ty, An An tan tầm sẽ đi phía bên này, anh nên đứng đây chờ.
Chờ không đến năm phút đồng hò, liền nghe thấy tiếng giày l cao gót có chút quen thuộc, đã đi tới góc tường, hắn khế mỉm cười.
Bỗng nhiên, lại nghe thấy tiếng chuông điện thoại.
“Alo! Sao lại gọi cho tôi nhanh như vậy, mọi việc thế nào rồi 2”
Vừa định mở miệng nói chuyện Cố Ức Lâm vừa nghe đến lời này, nháy mắt ngừng thở.
“Anh nói cái gì? Sao có thể?”
” An An, ta không lừa cháu, bọn họ quả thật là quan hệ mẹ con, hai lần trước làm xét nghiệm chỉ sợ có người đã động chân tay.”
“Không, không có khả năng, sao có thể là cô ta? Như thế nào có thể là cô ta, sao có thể chứ?” Cố An An suy sụp đứng ở tại chỗ, sao có thê là Lam Hân?
” An An, trước tiên không cần kích động, hiện tại người nhà họ Cố còn chưa biết Lam Hân chính là Cố Ức Lam, bây giờ cháu còn có thời gian.”
“Tôi đây phải làm như thế nào? Tôi sẽ không để cô ta trở về, cô ta đừng mơ tưởng quay về nhà của tôi.”
” An An, diệt cô ta, tất cả đều là của cháu. Ta bên này có cách, cháu không cần lo lắng.”
“Không, tôi sao có thể không lo lắng chứ? Cô ta ở ngay dưới mí mắt tôi, ngay dưới mí mắt Lục Hạo Thành. có thể không lo lắng sao?”
ï Cố. An An kích động cùng phẫn nộ, làm cho Cố Ức Lâm nghi hoặc.
Rốt cuộc con bé này đang nói cái gì?
Nó không muốn cho ai về nhà?
Ở dưới mí mắt nó lại là có ý gì?
Cố Ức Lâm còn đang nghi hoặc, bỗng nhiên nghe được tiếng bước chân chạy đi.
Anh đi nhanh về phía trước hai bước, nhìn thấy Cố An An thất hồn lạc phách đi trên vỉa hè.Có Ức Lâm vừa thấy, nhíu mày đi theo.
Đã thấy cô ta một đường chạy đến tiểu khu cách đó không xa, ngồi trên bồn hoa khóc rống lên.
Cố Ức Lâm nhìn cô ta tuyệt vọng muốn tiến lên an ủi cô, nhưng tưởng tượng đến lời vừa rồi nghe được có rất nhiều điểm đáng ngờ.Anh lại đứng ở tại chỗ, nhìn Cố An An khóc khoảng 10 phút, lại ngồi yên vài phút, mới ổn định cảm xúc rồi đứng dậy đi ra ngoài.
Cố Ức Lâm nhìn cô ta vấy một chiếc xe taxi đi, mới quay lại lái xe của mình.
Cố An An đang bắt xe đến địa điểm đã hẹn để xem bản giám định quan hệ thân nhân.
Nửa giờ sau, Cố An An đến chỗ hẹn, cầm túi văn kiện liền rời đi, không cho người trong xe có cơ hội nói chuyện.
Cô ta cầm túi văn kiện tới chỗ vắng người, nhanh chóng nhìn qua, khi nhìn đến dòng chứng thực quan hệ mẹ con cảm xúc càng thêm vỡ vụn, cô ta gắt gao_ nắm túi giấy trong ta, thất hồn lạc phách đi trên đường cái, ánh mắt đau buồn, làm cho người ta nhìn tháy rất chật vật lại đau lòng. ngôn tình hài
Mà Cố Ức Lâm vốn tưởng rằng Cố An An sẽ bắt xe về, cho đến khi anh về đến nhà vẫn không thấy Cố. An An trở về.
Ăn xong cơm tối, anh nhìn thoáng qua thời gian, liền tìm cớ đi ra ngoài.
Vừa mới ra khỏi cửa, mới nhìn thấy Cố. An An trở về.
Dưới ánh đèn đường, Cố An An dáng vẻ có chút bất an, anh hỏi: ” An An, em đi đâu 2 Muộn như vậy mới trở về.”
Cố Ức Lâm nhìn thoáng qua tay cô có một cái túi như là văn kiện gì đó.
Cố An An thấy anh nhìn vào văn kiện, theo phải xạ đưa túi về phía sau.