*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
giờ tôi đưa tiên cho cô, cô rời khỏi tập đoàn Lục Thị đi!”
“Cô Lam, với thế lực của Lục gia chúng tôi, muốn phá hủy một gia đình hay là phá hủy một người rất dễ dàng!
Nghe nói ba đứa con của cô rất thông minh, nếu như không muốn con cái của cô phải lo lắng về tiền đồ, vậy thì hãy hành động một cách khôn ngoan đi, hãy rời khỏi tập đoàn Lục Thị!
Rời khỏi Hạo Thành, nếu không, tôi sẽ khiến cho con của cô trước khi bắt đầu đi học, không thể vào bắt kỳ trường học nào, khiến cô ở Giang thành, không thể tìm được việc làm!”
Ánh mắt của Lục Hạo Thành nhìn chằm chằm vào người phụ nữ gầy gò và run rầy bắt lực, trái tim như đang bị con dao đâm vào!
Ông ta, lại dám làm như vậy! “Các trang khác lấy rất nhiều, mình không thể lên nhiều chương. Mong các bạn tìm đến trang nguồn như trên hình đọc để mình có động lực ra nhiều chương mỗi ngày.”
Ông ta có tư cách gì chứ?
“Đáng chết!” Anh chửi thê.
Phẫn nộ khởi động xe, lái xe, đi thẳng đến nhà cũ.
Âu Cảnh Nghiêu ngồi ở ghế phụ, nhìn thấy vẻ mặt giận dữ của anh, tay vô tình nắm tay vịn thật chặt.
Chuyện vừa nãy anh ấy vẫn chưa nhìn thấy, đụng vào Cố Ức Lam, còn khủng khiếp hơn cả Lục Hạo Thành.
“Lục Hạo Thành, anh bình tĩnh lại một chút, lý do phía bên đối phương gởi video cho anh rất đơn giản, chính là muốn anh và cha anh đấu tranh quyết liệt!
Anh không thể bị mắc bẫy được? Nếu không, tập đoàn Lục Trân không thể giữ vững được đâu!
Ít nhất trong đó còn có một phần tâm huyết của mẹ anh đấy?”
Lục Hạo Thành nhẹ nhàng xoay vô lăng, khuôn mặt tức giận đó, hận đến nỗi không thể xé nát tất cả mọi thứ trên thế giới này!
Anh không trả lời Âu Cảnh Nghiêu, mà muốn dùng tốc độ nhanh nhất đề trở về nhà cũ.
Âu Cảnh Nghiêu thở dài bắt lực.
Chỉ có thể phó mặc cho Lục Hạo Thành! Hy vọng sự tức giận của anh lần này sẽ không kéo dài!
Nửa tiếng sau, bên ngoài căn biệt thự cũ của Lục gia, phát ra âm thanh phanh xe khủng khiếp!
Lục Hạo Thành tiến về phía trước, nhanh chóng rời khỏi xe, dùng lực đóng cửa lại.
Âu Cảnh Nghiêu nhìn thấy, lặng lẽ nhìn chiếc xe sang trọng đau xót trong ba giây!
Cũng nhanh chóng kéo cửa ra rồi bước xuống!
Tần Ninh Trân luôn ở nhà, bà mặc một bộ quần áo ở nhà màu hồng, ngồi trên ban công uống cà phê.
Trong lòng bà cũng đang nghĩ, với tính cách của Lục Hạo Thành, lúc này có lẽ đã đến rồi.
Dì Vương nhìn rồi hỏi, “Âu thiếu gia, xảy ra chuyện gì rồi vậy?”
Âu Cảnh Nghiêu điềm đạm trả lời lại một câu, “không gì cả!”
Sau đó nhanh chóng đi theo lên tầng trên!
“Aiyo, dáng vẻ của đại thiếu gia trông giống như đang trên bờ vực sụp đỏ, như vậy mà còn không sao sao? Đây là đã xảy ra chuyện lớn rồi?” Dì Vương không có tâm trí làm việc, đứng tại chỗ lo lắng!
Bà ấy chăm sóc Lục Hạo Thành đến khi trưởng thành, đối xử với anh luôn không tệ.
Phòng khách tầng 2!
Lục Hạo Khải và Lục Tư Ân đang ngồi trên ghế sofa chơi trò chơi!
Bỗng nhiên nhìn thấy Lục Hạo Thành xông vào.
Lục Tư Ân lo lắng nhìn Lục Hạo Thành.
Còn Lục Hạo Khải thì khuôn mặt vẫn ¡ như không có chuyện gì.
Lục Hạo Thành nhìn một lượt quanh phòng khách, cha anh không có mặt, anh nhanh chóng đi đến phòng sách.
“Bộp!” Cánh cửa phòng sách của Lục Dật Kha bị anh đá ra!
Lục Dật Kha đang ngồi đọc sách, bị giật mình bởi những âm thanh đột ngột!
Ông nhanh chóng quay đầu thì nhìn thấy con trai của mình đang giận dữ xông về phía mình!
Ông giận dữ: “Lục Hạo Thành, con đang làm gì vậy? Cánh cửa đó đã chọc con sao? Một cánh cửa tốt đã bị con phá hỏng rồi!”
Trong lòng Lục Dật Kha hiểu rõ, tại sao anh đến tìm ông?
Âu Cảnh Nghiêu cũng đi theo vào, chỉ cần Lục Hạo Thành không ra tay đánh người, anh ấy đứng sang một bên nhìn là được rồi!
Lục Hạo Thành mặt đầy giận dữ, ánh sắc sâu thẳm, giống như một hồ nước lạnh sâu không thể lường được, như làn sóng lặng lẽ sâu sắc không thể giải thích được và tức giận nhìn Lục Dật Kha.
Lục Dật Kha lạnh lùng nói: “Có vẻ như chuyện hôm nay ta đi gặp Lam Lam con đã biết rồi, nhìn bộ dạng tức giận này của con như thể muốn xé ta ra, thì ta biết con rất quan tâm đến cô tai Nhưng cho dù con quan tâm đến cô ta nhiều như thế nào, cô ta có con khi chưa lập gia đình, hành vi này không tốt, con không thể kết hôn với cô ta được!”
“Hà har….: ” Lục Hạo Thành bỗng dưng đau đón cười lạnh!
“Ông nói hành động cô ấy không tốt, con mắt nào của ông đã nhìn thấy vậy? Ông không biết chân tướng của sự việc, vậy thì ông dựa vào đâu mà xúc phạm Lam Lam.
Dựa vào ông người phản bội mẹ nuôi phụ nữ và con hoang ở bên ngoài sao?
Ông đừng quên! Lục Hạo Khải chỉ nhỏ hơn tôi 2 tuổi? Lúc kết hôn với mẹ tôi, ông cũng đã để cho người phụ nữ đó mang thai con của ông!
Ông như vậy thì có tư cách gì nói người khác?”
“Lục Hạo Thành, con…… ” Lục Dật Kha lập tức đỏ mặt, đây là lần đầu tiên, lần đầu tiên con trai ông nói thẳng trước mặt mình như vậy!
“Còn nữa, nếu không yêu mẹ tôi, vậy tại sao lại kết hôn với bà ấy, ông hủy hoại cả đời của mẹ tôi, vậy mà ông còn muốn hủy hoại tôi sao, thì ông mới yên tâm à, phải không? Phải không?”
Giọng nói giận dữ của Lục Hạo Thành, như khiến người ta lo sợi