Làm sao cô có đủ tiền để cho bọn trẻ học trường quý tộc?
Lục Hạo Thành nghe vậy trong lòng có chút đau xót, suy nghĩ một chút nói:”Lam Lam, trường học quý tộc ở thành phó, có nhận tài trợ của nhà họ Lục, hơn nữa phần lớn là của nhà họ Lục quyên góp, những đứa trẻ họ Lục đi học, chỉ phí cũng không nhiều lắm.”
Lam Hân vừa nghe, thì phì cười.
“Lục Hạo Thành, đứa nhỏ nhà họ Lục các anh, có quan hệ gì với tôi? Quên đi, chuyện này anh không cần quan tâm!
Nếu con tôi lợi dụng mối quan hệ với anh mà được đi học ở đó, bị những người khác biết, chúng sẽ bị chế giễu và xa lánh.
Ngôi trường mà chúng sẽ theo học cũng là một trường rất tốt, cũng là một trường hạng A.”
Lúc mấy đứa được hai tuổi cô có nghĩ đưa con tới nhà trẻ, nhưng biết được muốn vào những trường có trình độ phải có quan hệ mới vào được.
Cô tự nhủ sau này sẽ không cho con học ở những nơi phải đi cửa sau như thế, để chúng không phải nhìn thấy những quy tắc ngầm xấu xa.
Chỉ cần chúng cố gắng, tương lai sẽ nằm trong tay.
Ba đứa nhỏ của cô đã đủ cố gắng, nhưng luôn có sự khác biệt.
Lục Hạo Thành nghe xong, lúc này cũng không biết nên nói cái gì.
Trường học quý tộc cũng có mặt tốt và mặt xấu.
Tuy nhiên, đội ngũ giáo viên rất có năng lực, đó là lý do ai cũng sứt đầu mẻ trán, tranh giành nhau để có vị trí cho con vào học.
Hắn nói: “Lam Lam, trình độ giáo viên ở đó không trường nào có thể so sánh được .”
Lam Hân cũng biết anh nói không sai.
Để con trẻ sau này có thể phát triển thành tài năng tốt hơn, các bậc phụ huynh sẽ chọn loại trường quý tộc cao cấp quốc tế này, phần mềm và phần cứng của trường đều thuộc loại bậc nhất, cơ sở vật chất hoàn thiện.
Nhưng bản thân cô lại tồn tại một vấn đề rất thực tế, học phí cao như thế, không phải con số cô có thể gánh vác được .
Cô cũng biết rằng giáo viên và các khóa học của một trường học ảnh hưởng trực tiếp đến tương lai của đứa trẻ, nhưng …
Lam Hân cười khổ, điểm này cô thật sự bất lực, trong lòng cũng hỗ thẹn.
Cô cười nói: “Lục Hạo Thành, tôi hiểu ý anh, nhưng anh cũng biết rõ tình hình của tôi, không được!”
Lục Hạo Thành hơi nheo mắt nói: “Lam Lam, nếu không cần chỉ trả mức học phí cao, em cũng không muốn cho anh em Tiểu Tuần đi học trường đó sao?”
Chết tiệt, thật muốn nói cho cô ấy biết sự thật, sự thật rằng họ không phải người xa lạ.
Anh đã rơi vào tình thế khó xử.
Lam Hân nghe vậy trong lòng khẽ động, trịnh trọng hỏi: “Lục Hạo Thành, anh nói thật chứ, không cần bỏ tiền, có chuyện tốt như vậy sao?”
Cô cũng biết trường học quý tộc ở thành phố Giang.Liền Ngay cả Khương Tịnh Hàm và Khương Trí Xa ở thời điểm gia đình họ Khương đang phát lên cũng chưa thể tiến vào học.
Quên đi, cô rốt cuộc đang nghĩ gì vậy?
Lục Hạo Thành vội vàng gật đầu nói: “Lam Lam, tuyệt đối là miễn phí, để Tiêu Tuấn cùng Kỳ Kỳ, Nhiên Nhiên nhập học thôi”
Có Lục Hạo Thành ở đây, sao có thể để con anh chịu thiệt thòi được chứ?
Lam Hân hơi sửng sốt, không nói gì, cúi đầu tiếp tục ăn tôm.
Lục Hạo Thành vừa thấy, cũng rất kiên nhẫn.Anh thản nhiên gắp tôm lột vỏ bỏ vào bát của Lam Hân, cô đã nhanh chóng mở miệng: “Lục Hạo Thành, thôi được rồi, anh ăn đi, anh vẫn chưa ăn, vẫn bóc giúp tôi , tôi tự bóc được.”
Lục Hạo Thành liếc cô một cái rồi thực sự đưa con tôm trên tay vào miệng.
Hương vị bùng nỗ, lại tươi và mềm ngọt, thực sự rất ngon!
Lam Hân thấy vậy mới cười cười, sau đó cầm lấy găng tay dùng một lần đeo vào, bắt đầu hành động.
Lục Hạo Thành nhìn bộ dạng vui vẻ của cô khẽ cười: “Lam Lam, chuyện vừa rồi tôi vừa nói, em suy nghĩ một chút,”
Lam Hân vừa bóc tôm vừa trả lời anh: “Được, tôi trở về thương lượng lại với mẹ tôi. Nhưng mà trường đó mẹ tôi đưa đón có chút phiền phức.”
Lục Hạo Thành vừa nghe đến mẹ mình, tâm tình cũng mừng rõ: “Lam Lam, không phiền toái, em nhất định phải nhanh chóng quyết định.”
Lam Hân ngẳắng đầu, nhìn anh, gật đầu không nói gì.
Lục Hạo Thành mỉm cười, tựa lưng vào ghế, Lam Lam bàn lại với mẹ, bà nhất định sẽ đồng ý, mẹ sẽ giúp anh.
Lục Hạo Thành mỉm cười nhìn cô gái đang cúi đầu ăn, cô đúng là hồn nhiên vô tư, không lúc nào tỏ vẻ.
Một giờ sau, Lam Hân vỗ bụng.
Một bàn đầy tôm hùm đất đã được cô giải quyết một nửa, cô nhìn Lục Hạo Thành nói: “Lục Hạo Thành, tôi không ăn nỗi nữa ! Đóng gói lại đi!”
Lục Hạo Thành đã sớm ăn xong ngồi chờ cô.
Bình thường Lam Hân ăn cơm rất ít, không nghĩ tới lại có thể ăn nhiều tôm hùm đất đến vậy.
Anh cười nói: “Lam Lam, em muốn ăn, ngày mai lại đưa em qua đây ăn, máy món này để đến ngày mai ăn sẽ không ngon .”
Lam Hân nhìn qua anh, đáy lòng ám phúng: Để ở trong tủ lạnh, mỗi ngày ăn vị cũng không ngon như lúc đầu, nhưng không phải không thể ăn.
Quên đi, nếu cô đóng gói mang về, Lục Hạo Thành cũng sẽ cảm thấy xấu hỗ.
Nhưng để lại nhiều thế cũng thật đáng tiếc.
Cô đứng dậy, cầm túi xách, “Lục Hạo Thành, về thôi.”
Căng cơ bụng trùng cơ mắt, hôm nay vừa khóc một trận đã đời, hiện tại cô vừa mệt vừa buồn ngủ.
“Ừ!” Lục Hạo Thành đứng dậy, mang theo cô rời đi.
Hai người trực tiếp đi đến bãi đậu xe, Lục Hạo Thành lái xe đưa Lam Hân trở về.
Lam Hân cũng không từ chối, lúc này cô cũng không còn sức để tranh luận với Lục Hạo Thành.
Dù sao, cô thật sự rất muốn về nhà ngủ.
Lam Hân dựa vào ghế ngồi, nhìn cảnh đêm rực rỡ bên ngoài, lần lượt vụt qua.
Trong lòng cô lúc này đang suy nghĩ về những chuyện Lục Hạo Thành đã nói.
Cô ấy thực sự phải nghiêm túc nghĩ đến việc đưa con đi học ở trường quý tộc.
Nhưng nghĩ về khoản tiết kiệm ở ngân hàng, hình như chỉ còn khoản tiền lương tháng này thôi thì phải.Lam Hân khẽ lắc đầu, vô cùng rối rắm.
Cô nhanh chóng liếc nhìn Lục Hạo Thành, bất mãn nói: “Lục Hạo Thành, đều tại anh, đêm nay tôi sẽ mắt ngủ.”
Lục Hạo Thành nhìn qua, bối rối hỏi: “Lam Lam, em nó quá không chịu được sao? Nếu không tôi dừng xe lại, hai chúng ta cùng đi bộ xuống”
in . “: Lam Hân.
Pblđ hai lê v~ ” Cô cười lắc lắc đầu.
“Lục Hạo Thành, tôi không phải nói chuyện này.Tôi hiện tại chỉ còn tiền lương tháng này trong túi, vậy mà anh lại dụ tôi cho con đi học trường quý tộc, chẳng phải là cố ý cho tôi phải cân nhắc sao?”
Cô cũng muốn bọn nhỏ có được môi trường giáo dục tốt, nhưng thực tế cô khá bắt lực.
Lục Hạo Thành lại cười nói: “Lam Lam, đây là em đang tức giận tôi trả lương cho em quá thấp sao? Hay là tôi tăng lương cho em.”
Lam Hân vừa nghe, vui sướng nói: “Lục Hạo Thành, thật sự, có ông chủ như anh thật tuyệt.”
” Lục Hạo Thành đã khi nào nói suông chưa ?” Giọng anh bình thản như nước, có thể nghe ra sự nghiêm túc.
Lam Hân cười nói: “Quên đi, tôi đùa thôi, năng lực có từng ấy mà muốn nhận tiền lương bao nhiêu nữa chứ?”
Lục Hạo Thành liếc xéo cô, cười bất lực, cô gái này sao không thể tham lam như những người khác chứ?