Khi anh đến gần mang theo hơi thở mạnh mẽ tươi mát, đột ngột bao trùm toàn thân cô.
Lục Hạo Thành không hút thuốc, hơi thở trong veo trên người anh luôn lộ ra vẻ quyến rũ mê người.
Tim Lam Hân đập nhanh , cô dựa chặt vào thành ghé, hai tay nắm chặt vào nhau và cúi đầu, không dám nhìn Lục Hạo Thành.
Lục Hạo Thành hơi rụt người lại, nhưng không hoàn toàn ngồi thẳng lên, mà lặng lẽ cúi đầu nhìn cô.
Anh nhìn ra được Lam Lam đang căng thẳng, căng thẳng là tốt, ít nhất, trong lòng cô có anh.
Lục Hạo Thành tự tin nghĩ, tâm trạng cũng có chút cải thiện.
Xe phía sau nhấn còi thúc giục , Lục Hạo Thành lúc này mới khởi động xe rời đi!
Đi được một quãng, trái tim không nghe lời của Lam Hân mới bình tĩnh hơn một chút.
Vì sao chứ?
Lúc ở cùng Lục Hạo Thành cô luôn cảm giác căng thẳng.
Đôi khi còn có cảm giác như tim sắp nhảy ra khỏi lồng ngực.
Lam Hân đang suy nghĩ mông lung, đột nhiên lại nghe tiếng Lục Hạo Thành hỏi.
“Lam Lam, em muốn ăn cái gì?”
Lam Hân trần tĩnh lại, nói: “Đi ăn tôm hùm đắt.”
Tôm hùm đất là món ăn yêu thích của cô, và một tháng nữa cũng hết mùa tôm rồi, cô sẽ phải đợi đến năm sau mới có thể ăn.
Nhất là khi tâm trạng không tốt, cô lại càng thích đi ăn tôm hùm đất. Sau bữa ăn, cảm giác thỏa mãn đó có thể khiến mọi u ám, tủi hờn trong lòng cô tan biến.
Lục Hạo Thành khẽ cau mày, “Lam Lam, em thích ăn tôm hùm đất sao?”
Lúc Cô ở cùng Cần Hi nói nói cười cười, đều đi ăn tôm hùm đất, ăn không thấy chán sao?
“Đúng!” Lam Hân đây không phải là chuyện đáng xấu hồ, hiện tại rất nhiều người đã trở thành tín đồ trung thành của tôm hùm đất.
Lam Hân nhìn anh, hỏi: “Lục Hạo Thành, chẳng lẽ anh không thích sao?”
Lục Hạo Thành nói: “Không quá thích!”
Lam Hân nhẹ nhàng”Ò!” một tiếng, nhìn nhìn chung quanh, nói: “Anh không thích, chúng ta có thể đi ăn món khác .” Hiện tại cô thầm nghĩ chỉ muốn có cái gì lấp đầy bụng, ăn gì cũng được.
Lục Hạo Thành điều khiển tay lái chuyển động mượt mà, anh bật xi nhan, lái xe về phía trung tâm thành phó.
Một lát sau mới nói: “Lam Lam, em đã muốn ăn tôm hùm đất, tôi chở em đến chỗ nấu ngon.”
Lục Hạo Thành vừa nói vừa lấy điện thoại di động ra gọi điện.
Lam Hân nghe được là khách sạn lớn, Giang Thị.
Cô hơi kinh ngạc, có chút ngượng ngùng mở miệng: “Lục Hạo Thành, tuy rằng anh rất có tiền, nhưng mà đi khách sạn lớn như Giang Thị, bữa cơm này, một tháng tiền lương của tôi cũng không đủ.”
Sau đó cô còn phải trả lại tiền cho anh, không thể trục lợi được.Cô không thể nhớ mình nợ người đàn ông này bao nhiêu nữa rồi.
Lục Hạo Thành ánh mắt chìm xuống, nói: “Lam Lam, tôi là loại người cần em sòng phẳng vậy sao?”
Lam Hân nhìn qua: “Tuy rằng anh không phải người như thé, bữa cơm này cũng quá đắt đỏ. ….. : “Lam Lam, ” Lục Hạo Thành ngắt lời, nhìn thoáng qua cô, mới nói: “Đã nói tôi mời khách, nếu cảm thấy không thoải mái, vậy em mời tôi đi xem phim đi.”
Lúc nãy khi ngồi ở bãi đậu xe, nh đã lên kế hoạch cho tương lai của mình và Lam Lam __Anh muốn cùng Lam Lam làm rất nhiều chuyện như các cặp đôi bình thường.
Bọn họ cùng nhau đi du lịch, cùng nhau ăn cơm xong, cùng nhau ở bờ biển đón gió biển, nhưng vẫn chưa cùng nhau đi xem phim.
Lam Hân vừa nghe máy lời này, cảm giác chính mình còn chưa kịp nhảy ra khỏi hố, anh lại đã đào thêm cái lỗ khác, chờ cô nhảy xuống.
Lam Hân nghĩ nghĩ nói: “Lục Hạo Thành, chúng ta cùng nhau đi xem phim, hình như không thích hợp lắm nhỉ?”
Lục Hạo Thành mặt không chút thay đổi: “Sao lại không thích hợp?”
Giọng điệu anh thản nhiên, nhưng Lam Hân vẫn nghe ra sự tức giận trong đó.
Lam Hân mỉm cười, “Cùng đi xem phim không phải là các đôi yêu nhau…… – “Chúng ta không giống sao?” Lục Hạo Thành trầm hơn trước vài phần.
Lam Hân ngồi thẳng lưng nhìn anh: “Lục Hạo Thành, chẳng lẽ anh cảm thấy chúng ta giống sao?”
Loại chuyện này có thể dùng để nói đùa ư?
“Còn nữa, anh không cần cô bạn gái thanh mai trúc mã nữa?”
Cô như vậy, cảm giác rất có lỗi với cô gái kia .
Dù sao, Lục Hạo Thành đã nói……
Lam Hân khẽ nhíu mày, ý nghĩ chết tiệt trong lòng lại hiện ra..
Lục Hạo Thành vẫn nghiêm mặt không nói lời nào.
Lam Hân liếc nhìn, đôi mắt to nhìn một vòng, khuôn mặt hoàn mỹ kia, sắc mặt càng ngày càng lạnh.
Lam Hân nhìn tháy, trong lòng cũng cảm thấy phiền muộn.
Cô nói: “Được được, không phải chỉ là xem một bộ phim thôi sao? Vậy thì tối mai đi!”
Lục Hạo Thành nghe vậy, vẻ mặt u ám đột nhiên tốt lên một chút: “Tối mai không được, thứ bảy đi”
Lam Hân nén giận : “Lục Hạo Thành, đừng có mà được một tắc lại muốn tiến một thước, thứ bảy tôi phải ở nhà với mấy đứa nhỏ.”
Lục Hạo Thành nhàn nhã nói: “Tiểu Tuấn và Kỳ Kỳ, hình như thích đi thư viện hơn.”
Lam Hân cười: “Lục Hạo Thành, anh còn hiểu rõ con tôi hơn tôi nữa.”
Lục Hạo Thành khẽ mím môi, dưới đáy lòng có thêm một câu, cũng là con của tôi.
Anh vẫn thản nhiên nói: “Lam Lam, thứ bảy đi.” Anh sẽ thu xếp một chút.
Lam Hân thấy anh cố chấp, chỉ có thể thỏa hiệp, loại ân tình này nếu có thể sẽ đền đáp, thiếu nợ khiến cô thấy không thoải mái.
“Tùy anh” Cô thản nhiên phun ra hai chữ.
Lục Hạo Thành vừa nghe, khuôn mặt âm trầm mới có nụ cười.
Lam Hân lấy điện thoại ra, thấy Lục Hạo Thành gọi cho cô rất nhiều.
Cô khẽ liếc anh, anh gọi cho mình làm gì ?
Thấy mẹ cũng đã gọi vài cuộc, cô nhanh chóng gửi tin nhắn bảo mọi người không cần lo lắng, cô ăn cơm xong sẽ về nhà.
Mộ Thanh ở nhà vẫn đang lo lắng sau khi nhìn tin nhắn, bà mới thật sự yên tâm.
Buổi tối không quá kẹt xe, sau ba mươi phút, Lục Hạo Thành đã chạy xe đến bãi đỗ xe khách sạn .
Lục Hạo Thành đưa xe vào bãi đậu, Lam Hân đang muốn cởi dây an toàn.
Lục Hạo Thành đi trước cô một bước, làm như vô tình tới gần cô, giúp cô tháo dây.
Lam Hân bát đắc dĩ cười trêu chọc: “Lục Hạo Thành, làm bạn gái anh cũng thật hạnh phúc”
Lục Hạo Thành vừa nghe cô nói lời này, hơi sửng sốt, nhìn cô thật sâu.
“Lam Lam, làm bạn trai em cũng rất hạnh phúc”
“Ngừng, anh xuyên tạc ý của tôi, tôi nói là bạn gái tương lai của anh, không phải tôi”
Lục Hạo Thành không đáp lời cô, mà xuống xe đi về phía bên kia, một người rất lịch sự mở cửa xe, để Lam Hân xuống xe.
Lục Hạo Thành nhìn cô nhếch khóe môi, lúc này trông cô giống như dáng vẻ đần độn lúc nãy.
Nhưng giờ còn có thể cười được, chứng tỏ tâm trạng cô hiện tại cũng không tôi.
Lam Hân xuống xe, liếc nhìn bãi đậu xe sang trọng.
Quả thực là khách sạn sang trọng nhất thành phố Giang, ngay cả bãi đậu xe cũng rất xa hoa Lục Hạo Thành nắm lấy tay cô, không nói gì đi về phía trước.