Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 2025




Chương 2025: Con không giống Hàn Quân, cũng không giống Linh Trang

Chiến Hàn Quân ở đầu bên kia điện thoại lộ ra vẻ âm trầm.

Bà nội Bác Danh đã không tuân theo thỏa thuận của họ đi tới thành phố Vân Vũ để định cư. Rốt cuộc là do bọn họ gặp nguy hiểm nên phải đổi đường đi? Hay là bà nội Bác Danh ngày từ đầu đã lừa dối anh.

Vậy bây giờ họ đang ở đâu?

Long Bảo!

Trong một căn biệt thự nhiều tầng, bà nội Bác Danh cùng người bạn già của mình lười biếng ngồi hưởng thụ ngoài sân.

Mà bé An thì đang dang hai chân gác lên hai chiếc ghế đẩu, nằm xuống ghế, phần dưới lơ lửng giữa không trung. Trong tay cầm một quyển sách, chăm chú đọc.

Ông cụ hết lần này đến lần khác nhìn về phía bé An, thấy ánh mắt cô bé nhìn trang sách nhưng thỉnh thoảng lại như người mất hồn liền không khỏi thở dài.

“Đứa bé Thanh An, căn bản là không cách nào tập trung học hành được. Tiếp tục như vậy, sợ là đến Tết cũng chưa đọc.

hết một quyển”

Bà nội Bác Danh nói: “Con bé chưa hết tổn thương từ chuyện thất tình, hãy cho con bé thêm chút thời gian”

Ông cụ lại nói: “Nó còn nhỏ, còn có thể phung phí thời gian. Nhưng chúng ta thì khác, chúng ta cũng chẳng có bao nhiêu thời gian để dạy dỗ con bé-”

Bác Danh nghi ngờ nhìn ông: “Ông từ trước đến nay lúc nào cũng lạc quan, sao tự nhiên hôm nay lại ủ rũ vậy”

Ông cụ vuốt râu cười: “Tôi cũng là vì lo lắng cho bà”

Bộp…

Thanh An vì mất tập trung nên lọt xuống giữa mấy cái ghế.

Bà nội Bác Danh lắc đầu nói: “Bé An, lại đây”

Thanh An ảo não bước tới gần, xấu hổ nói: “Con xin lỗi bà”

“Hôm nay con đọc được bao nhiêu?”

“Hai mươi trang”

“Đây là tốc độ đọc sách của những đứa trẻ bình thường.

Con có thể thuộc lòng những gì mình vừa đọc không?”

“Bà ơi, con không chắc lắm” Thanh An cúi đầu, hai mắt đẫm lệ.

Bà nội Bác Danh thở dài rất thất vọng.

Ông nội đứng dậy, vào trong nhà, rồi nói: “Để tôi đi nấu cơm: Sau khi ông rời đi, bà nội Bác Danh nghiêm khắc dạy dỗ Thanh An: “Bà biết con thích Diệp Phong, rời xa cậu ta sẽ khiến con thấy khó chỉu. Ở trong mắt con tình yêu vô cùng quan trọng, con chỉ sống vì nó. Nhưng con có từng nghĩ qua, tình yêu có thể đến đâu nếu không có vật chất?”

Thanh An ngây người nhìn, cô bé còn nhỏ nên không thể hiểu được ẩn ý trong lời nói của bà nội Bác Danh.

Bà chỉ có thể lên giọng, nói một cách đơn giản nhưng đả kích cũng nặng nề hơn.

“Bé An, nếu như không có nhà họ Chiến là chỗ dựa, con lại vô dụng chẳng làm nên trò trống gì thì cũng chẳng khác nào.

mấy kẻ ăn bám gia đình chả giúp ích được gì cho xã hội, cho mọi người, như vậy Diệp Phong dựa vào cái gì để thích con?”

Thanh An cắn môi, đau khổ nói: “Bà ơi, con biết là con không tốt cho nên anh Diệp Phong mới không thích con. Bà không cần sát muối vào vết thương của con nữa”

Bà nội Bác Danh tức giận nói: “Sao, con hy vọng bà sẽ giống như mẹ con, trong lúc con khổ sở sẽ ôm con vào lòng dịu dàng vỗ về, an ủi sao? Bé An, mẹ con sẽ không thể ở bên cạnh để che chở cho con mã được. Sau này con sẽ bắt gặp vô vàn khó khăn, đối mặt với đủ các loại người, chẳng lẽ con định quỳ xuống đất cầu xin sự thương xót từ bọn họ sao?”

Thanh An vội nói: “Đương nhiên là không.”

Bà nội nói: “Hừ, có mỗi chuyện nhỏ như thất tình con còn không vượt qua được. Làm sao bà có thể tin tưởng con đủ kiên cường cùng quyết tâm để đối diện với những vấn đề khác?”

Bé An nức nở: “Con sẽ cố qăng hết sức để quên anh Diêp Phong”

Bà nội Bác Danh cười nhạo nói: “Bà biết con sẽ quên được cậu ta. Nhưng con sẽ mất bao lâu để làm được chuyện đó đây. Mười năm hay là cả đời Thanh An trợn mắt kinh ngạc nhìn bà.

Lần đầu tiên cô bé cảm thấy sự thất vọng của bà nội Bác Danh đối với mình.

Bà càng tức giận nói: “Bà rất thất vọng về con. Con không hề giống bố con, Hàn Quân chính là một cây đại thụ chọc trời, thằng bé không cần sự bảo vệ của ai cả mà chỉ có nó sử dụng thực lực của mình để bảo vệ những người yếu ớt khác.”

“Mà so với mẹ con thì càng không phải bàn. Mặc dù Linh Trang trông có vẻ yếu ớt, nhưng con bé lại vô cùng linh hoạt khi làm mẹ thì vô cùng, cứng rắn lúc làm vợ thì lại mềm dẻo.

Người có thể sử dụng ý chí mạnh mẽ mà chiến thắng bệnh tật, con bé chính là người phụ nữ kiên cường nhất mà bà từng thấy”