Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 1923




Chương 1923: Anh thừa nhận mình đã sai

Chiến Hàn Quân hung dữ nói: “Nghiêm Linh Trang. Anh cho em một cơ hội cuối cùng, em thành thật trả lời anh, có phải là anh không đến em thực sự sẽ cùng anh ta quay cảnh hôn? Thậm chí là cảnh giường chiếu không?”

Linh Trang cũng không biết, nếu như Chiến Hàn Quân không đến, cô có phải hay không thực sự vì lợi ích toàn cuộc mà quay cảnh hôn với Trường Xuân Hòa?

Dù sao, đó là công việc của cô.

Dù sao, bao nhiêu tâm huyết của diễn viên mới và cô gắn liền với nhau.

“Em không biết” Linh Trang cảm thấy rất bất lực.

Chiến Hàn Quân tức đến nỗi không nói được gì.

Chiếc Rolls-Royce lái đến tòa thành Ái Nguyệt, lần đầu tiên Chiến Hàn Quân mất đi sự lịch thiệp đem Linh Trang ném lên xe sau đó giận dữ rời đi.

Linh Trang yếu ớt thở dài, buồn bực nói: “Cái tật ghen tuông này của anh rốt cuộc đến khi nào mới có thể sửa đây?

Đều đã nhiều tuổi rồi”

Chiến Hàn Quân không có trở về tòa thành Ái Nguyệt, mà là đi tới vườn Hương Đỉnh. Đối với Dư Thiên An và Chiến Bá Minh nói: “Con sẽ ăn cơm tối ở đây”

Dư Thiên An và Chiến Bá Minh hai mắt nhìn nhau: “Vậy Linh Trang đâu?”

Chiến Hàn Quân cúi đầu không nói gì.

Trong lòng suy nghĩ, anh tức thành như vậy, nha đầu đó chắc sẽ đến dõ anh.

“Làm cho cô ấy một phần nữa”

Dư Thiên An thở phào nhẹ nhõm.

Còn cho rằng hai đứa nó cãi nhau rồi, có điều Chiến Hàn Quân vẫn còn nhớ đến sự ấm no của Nghiêm Linh Trang, nghĩ chắc cũng không có chuyện gì lớn.

Dư Thiên An vui vẻ nói: “Được được được. Hàn Quân, con cùng bố con nói chuyện đi, mẹ đi làm cơm”

Chiến Hàn Quân hơi sững sờ: “Cô đâu?”

Chiến Bá Minh giải thích nói: “Để cho mẹ con làm đi. Bà ấy mỗi ngày đều đắm chìm trong việc nghiên cứu đồ ăn. Nói con dạ dày không tốt, Linh Trang cơ thể yếu, bà ấy nhất định muốn nghĩ cách giúp hai con điều trị điều trị”

Trong lòng Chiến Hàn Quân có một luồng điện ấm áp.

Chiến Bá Minh nói: “May mắn nhờ có Linh Trang, cho mẹ con cơ hội bắt đầu làm người lại từ đầu”

Nghe thấy Chiến Bá Minh khen Linh Trang, cơn tức giận trong lòng Chiến Hàn Quân giảm đi rất nhiều. Lúc này, liền có chút mong đợi Linh Trang đến vườn Hương Đỉnh đón anh.

Nhưng mà đợi mãi, đến bữa cơm tối kết thúc cũng không thấy Nghiêm Linh Trang đến.

Cơn tức giận của Chiến Hàn Quân lại dâng lên, anh rất tức giận, cô vậy mà dám làm ngơ anh?

Anh không thể ngăn được chính mình đi suy nghĩ miên man.

Chẳng lẽ Linh Trang đi quay phim truyền hình rồi, cả ngày ở cùng với những mỹ nam đó, cảm thấy anh cứng nhắc không thú vị? Đối với mấy tiểu thịt tươi đó động tâm?

Chiến Hàn Quân buồn bực đến phát điên.

Trên thực tế, Linh Trang đã ngồi trong xe Rolls-Royce được một lúc, sau đó lê đôi chân mỏi nhừ đi tìm Chiến Hàn Quân.

Cô cho rằng anh ở bên bà cụ, cho rằng anh ở Phong Nguyệt Tiểu Trúc, chính là không nghĩ tới anh sẽ đến tìm bố mẹ của mình.

Dù sao vợ chồng cãi nhau cũng là chuyện bình thường, không nhất thiết phải kinh động đến bố mẹ.

Linh Trang tìm một vòng tròn lớn nhưng không tìm thấy Chiến Hàn Quân đâu, đành trở về Phong Nguyệt Tiểu Trúc.

Căn phòng lạnh lẽo không một bóng người.

Linh Trang mệt mỏi nằm trên giường, cũng không muốn ăn cơm tối.

Mười giờ tối, Chiến Hàn Quân trở về.

Trái tim treo lơ lửng của Linh Trang cuối cùng cũng rơi xuống. Cô đầy ủy khuất hỏi anh: “Anh đã đi đâu vậy?”

Chiến Hàn Quân khuôn mặt lạnh băng, gầm nhẹ nói: “Em quan tâm anh?”

Thực sự quan tâm anh, vậy tại sao không đến tìm anh?

Chiến Hàn Quân hồi phục dáng vẻ lạnh lùng trân quý lời nói như vàng, rồi cầm bộ quần áo đi vào phòng tắm.

Linh Trang há hốc mồm.

Cô cảm nhận được khí tức của chiến tranh lạnh?

Linh Trang tức giận đến mức kéo chắn bông lên rồi lăn ra ngủ.

Chiến Hàn Quân bước ra khỏi phòng tắm, nhìn thấy cô đã ngủ say. Dưới mắt còn đọng lại chút tức giận.

Anh đều tức đến mức đó rồi mà cô vẫn còn có thể ngủ say?

Được rồi, anh thừa nhận mình đã sai rồi.