Chương 1853: Bốn cái bảo bối
Lạc Thanh Tùng cười rộ lên.
Ánh mắt của Chiến Anh Nguyệt lại chuyển sang Lạc Thanh Tùng.
Chiều cao của cậu cũng là một mét tám và có khuôn mặt giống với Chiến Hàn Quân Nhưng điểm khác biệt chính là khuôn mặt của Lạc Thanh Tùng dường như được bao phủ bởi ánh nắng mặt trời nên tràn ngập hơi thở ấm áp. Đôi mắt đào hoa khẽ cong lên, lộ ra vẻ theo vẻ quyến rũ mê người, đẹp nghiêng nước nghiêng thành khiến cho mọi người khi nhìn vào thì như thể bị cậu thu hút sâu sắc, sau đó lập tức say mê đến vĩnh hãng.
Chiến Anh Nguyệt nhìn dáng vẻ thanh cao.
lạnh lùng của Chiến Quốc Việt, sau đó lại nhìn dáng vẻ quyến rũ mê người của Lạc Thanh Tùng, cô ấy và lắc đầu: “Hai người các cháu chắc chắn sẽ là những tai họa khi trưởng thành”
Một tiếng trước.
Thủ đô.
Chiến Hàn Quân mặc một bộ vest chỉnh chu được may theo đúng dáng người của anh và mái tóc sau khi được sửa sang tỉ mỉ thì càng trở nên lịch lãm. Sau khi kiểu tóc thoải mái sạch sẽ này được tạo ra thì khuôn mặt vốn đã vô cùng quyến rũ của anh bây giờ càng.
trở nên hoàn hảo như một tác phẩm điêu khắc của Hy Lạp.
Đội ngũ đón dâu đã đợi ở bên ngoài biệt thự Bích Ngọc, ngoại trừ nhân vật chính là chiếc xe Rolls Royce màu đen thì tất cả đoàn xe ở phía sau đều là màu trắng.
Trên xe, có hai trái tim được tạo nên bằng rất nhiều bồng hoa vàng anh và bông hoa phượng tím, ở giữa chúng là hai con búp bê hình Nghiêm Linh Trang và Chiến Hàn Quân được làm từ hoa hồng.
Chiến Hàn Quân bước ra khỏi tòa thành Ái Nguyệt được trang trí bằng màu đỏ và đi theo sau anh là nhóm phù rể đẹp trai hơn người, gồm Diệp Phong, Lâm Miên, Quan Minh Vũ, Phong Mang và một nhóm có rất nhiều đàn ông quyến rũ Sau khi Chiến Hàn Quân lên xe, nhóm người đàn ông quyến rũ đã đi vào những chiếc xe ở phía sau.
Một đoàn xe Rolls-Royce rất dài đang được lái đến thành phố Phong Châu một cách vô cùng khoa trương và chấn động.
Do đã bỏ tiền trước để bao trọn cả con phố và không có xe đi lại nên tuyến đường đi đón dâu rất thông thoáng. Tuy nhiên, các con phố ở lân cận lại chật cứng người đến xem đám cưới.
Cho nên lúc đoàn đón dâu đến biệt thự của nhà họ Nghiêm ở thành phố Phong Châu thì họ lập tức lấp kín con đường tắt ở bên ngoài biệt thự của nhà họ Nghiêm.
Khi Chiến Hàn Quân xuống xe, Nghiêm Mặc Hàn nhìn thấy là Chiến Hàn Quân đến, anh ta ra chào đón với một nụ cười xấu xa: “Ngài Quân, cậu đã đến rồi đấy ư?”
Đã nửa tháng Chiến Hàn Quân không gặp Nghiêm Linh Trang nên lúc này, anh rất nóng lòng muốn được gặp cô. Anh đấy Nghiêm Mặc Hàn ra rồi lập tức đi vào bên trong.
Nghiêm Mặc Hàn ngăn anh lại: “Cậu đang làm gì vậy? Muốn đi cướp cô dâu à? Sao mà cậu phải nóng nảy như thế chứ? Cuối cùng, cô dâu cũng sẽ là vợ của cậu mà. Nhưng trước khi nhìn thấy cô dâu thì cậu phải làm một số nhiệm vụ này đã”
Ánh mắt của Chiến Hàn Quân sắc bén nhìn về phía Nghiêm Mặc Hàn, khiến anh ta run lên, sau đó chịu thua nói: “Không phải là tôi muốn làm gây chuyện với cậu mà là Linh Trang. Con bé muốn giao cho cậu một cái nhiệm vụ. Đó là cậu phải tìm được bốn cái bảo i rồi cầm theo cả bốn cái bảo bối thì mới có thể nhìn thấy con bé.”
“Bảo bối ở đâu?” Chiến Hàn Quân hỏi.
Nghiêm Mặc Hàn vươn tay: “Cậu không hiểu quy tắc sao? Không cho tôi cái gì mà đã muốn để tôi phản bội lại em gái của mình sao?”
Lúc này, đoàn phù rể hành động và đưa cho Nghiêm Mặc Hàn một cái phong bì.
Nghiêm Mặc Hàn mở cái phong bì ra thì nhìn thấy bên trong đó có một tấm thẻ màu đen.
Quan Minh Vũ nói: “Mật khẩu là sáu con Số chín”
Nghiêm Mặc Hàn cười toe toét: “Cậu thật là hào phóng quá”
Chiến Hàn Quân sốt ruột nói: “Anh đừng nói linh tinh nữa.”
Nghiêm Mặc Hàn lập tức đưa cho Chiến Hàn Quân một món quà. Chiến Hàn Quân mở nó ra thì thấy hóa ra đó là một món đồ chơi Lego mà hai người đã chơi cùng nhau khi anh lần đầu tiên gặp Nghiêm Linh Trang.
Tuy nhiên, có rất nhiều chữ được viết ở phía sau của Lego, anh không biết Nghiêm Linh Trang đang nghĩ muốn làm cái gì.
Chiến Hàn Quân đưa Lego cho Quan Minh Vũ và nói: “Cậu hãy đi tìm người có thể giải mã được bí ẩn của món đồ chơi Lego này cho tôi.”
“Vâng”
Sau đó Chiến Hàn Quân nhanh chóng đi vào trong. Khi anh bước vào phòng khách, mấy đứa trẻ ngây thơ nhìn Chiến Hàn Quân và bối rối nói: “Bố ơi, mẹ không muốn chúng con để cho bố đi vào.”
Chiến Hàn Quân nhìn lên bầu trời và không nói nên lời…
Sau đó anh mỉm cười dụ dỗ mấy đứa trẻ: “Các con muốn cái gì không? Bố sẽ đi mua cho con”“
“Bố ơi, bọn con không muốn bất cứ cái gì cả. Bọn con phải làm gì bây giờ? Bọn con không thể phản bội mẹ được?”
Lâm Miên siết chặt nắm đấm và bước lên phía trước: “Vậy thì chúng ra đánh một trận đi.
Nếu mấy người mà thua thì phải cho chúng tôi đi vào”
“Thế thì mấy người phải cẩn thận một chút, đừng để bị lỡ giờ lành” Chị hai nói Vừa dứt lời, bốn người của đoàn phù bắt đầu đánh nhau với các chị em giống như khi tập luyện trong quân đội.
Bởi vì họ sợ bỏ lỡ giờ lành nên họ có thể nói là dùng hết sức để đánh. Từng động tác của bọn họ đều rất mạnh mẽ.
Chiến Hàn Quân nói: “Các người hãy cẩn thận một chút, đừng làm cho họ bị thương”
Những đứa trẻ cảm động trước sự quan tâm chu đáo của bố nên bọn chúng đều lần lượt giả vờ thua cuộc và ngã xuống đất Chiến Hàn Quân cười nói: “Đúng là các con ngoan của bố. Một lát nữa bố sẽ thưởng cho các con nhé.”