Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 1681: Chương 1681






Sói mắt trắng cũng tốt, không có mắt nhìn cũng tốt, ác độc đê tiện cũng tốt, những người đó đều là bởi vì ghen tị mình mới măng mình như vậy, mà cô ta vẫn có thê hưởng lợi vinh hoa phú quý của cô ta là được rồi.

Hiện thực chính là hiện thực, bị người ta mắng vài câu thịt cũng sẽ không đau.

Cô ta nhìn Lam Hân không nói gì, mục tiêu chỉ thẳng vào Lam Hân: “Lam Hân, cô đã tàn phế rôi, cô có năng lực gì quản lý tốt tập đoàn Lục thị đây?
Lục tổng cũng không biết nghĩ như thê nào, sao lại giao công ty cho cô quản lý chứ?
Chúng tôi không đồng ý chúng tôi cần những người có khả năng hơn đề đảm nhận vị trí này.

“Những người có khả năng hơn”
Lam Hân thản nhiên ném ra mấy chữ, “/í dụ như, cô sao?”
“Nếu +Lục tổng tín nhiệm tôi, tôi cũng có thể.”
Cố An An không hề xấu hỗ nói ra Suy nghĩ của mình.

“Ha ha” Tô Cảnh Minh cười cười, “cô, tổng giám đốc tập đoàn Lục thị, tôi khinh.”
Anh phụt một ngụm về phía Cố An An.


“Cố An An, biết là cô dã tậm rất lớn, không có tâm đến nuốt Cố gia, ngay cả Lục thị cô cũng muôn, không sợ mình chống đỡ không nồi sao?”
Cố An An không tức giận cười ngược lại, “Tô tổng, mọi người đều nghĩ Vậy, tôi cũng không muôn đê lợi ích của mình bị tổn hại, tôi chỉ vì bảo vệ lợi ích của mình.

Xin vui lòng nói chuyện hay hơn một chút.


Cố An An biết, bốn người đàn ông ở trước mắt này đều không dễ đối phó.

Từng người thoạt nhìn tuần mỹ như nam thân, nhưng miệng nói chuyện lại tổn hại người khác, tuyệt đôi sẽ khiến phụ nữ hoài nghỉ nhân sinh.

“Dễ nghe”
Tô Cảnh Minh cười nhạo, ánh mắt trào phúng khinh bỉ nhìn Cố An An, anh nhìn người phụ nữ này, đặc biệt muốn đánh người.

“Có An An, từ nhỏ đến lớn, cô có nghe tôi nói những lời dễ nghe với cô chưa?
Sự táo bạo của cô làm cho tôi cam kết hạ phong, sự đê hèn và vô sỉ của cô, làm cho tôi xấu hồ không bằng, loại phụ nữ như cô là vô liêm sỉ nhất Người phụ nữ như cô là vô liêm sỉ nhật, phản bội người thận yêu không nói, lại là một con sói mắt trăng.

Xem ra mắt nhìn của tôi tương đối lợi hại, từ nhỏ đã biết cô là một con Sói mắt trắng, nên từ nhỏ chưa từng đối xử tốt với cô.


“Anh” “anh cái gì mà anh, ngay cả một câu hoàn chỉnh cũng không thể nói, cũng dám chạy đến đây đề kiêu ngạo.

“Cô nói cô là cổ đông của Lục thị, cô nắm giữ bao nhiêu cô phần Các cổ đông lớn của chúng tôi không phản đối, cô có đủ điều kiện để phản đối, cô thực sự coi mình là một con voi đấy.


“Trước khi đến có đi xem lại mình hay không Bộ dạng ghê tởm như vậy thì thôi đi, đi ra ngoài ghê tởm người khác thì chính là cô không đúng, trở về đi, ngày tốt cũng không còn vài ngày nữa, trở vệ hưởng thụ đi.

° “Tô Cảnh Minh, đồ khốn kiếp.”
Cố An An giận dữ mắng.

“Ò” Tô Cảnh Minh cười cười: “cô máng tôi khốn kiếp nhiều lần nhát, không làm chút chuyện.

khốn kiếp, sao có thê đấu được với cô đây Tô Cảnh Minh tôi đánh phụ nữ cũng không phải chưa từng đánh qua.


Anh nói, phẫn nộ muốn xông tới đánh Có An Án.

Anh đã chịu đựng người phụ nữ này trong một thời gian dài rôi.

Hôm nay đặc biệt không thể chịu đựng được nữa..