Đây là thư ký Âu ở công ty bọn con, bởi vì anh ấy lo lắng mới đưa con trở vê, không phải bạn trai của con.”
“A, phải không?
Chỉ là bạn bè bình thường thôi sao?
Nhưng mẹ đã nhìn thấy cậu ta năm tay con ra khỏi khu chung cư:.”
Giọng mẹ Ninh cũng trỏ nên thờ ơœ hơn rất nhiều, nếu không phải quan hệ bạn trai bạn gái, vì sao lại hủy hoại thanh danh của con gái mình, hiện tại mọi người bên ngoài còn đang đồn đại Phi Phi đã tìm được được một người bạn trai không tôi.
Nếu không phải bạn trai, thì khuôn mặt già này của bà ta biết đặt đâu được chứ.
Nhìn thấy vẻ mặt của mẹ Ninh thay đổi, sắc mặt Âu Cảnh Nghiêu cũng lập tức trở nên không tốt.
Trong lúc hỏi thăm vệ thông tin liên quan tới Ninh Thành Công, anh cũng nhân cơ hội hiểu biết một chút vê thái độ làm người của mẹ Ninh, trọng nam khinh nữ, đồi với Ninh Phi Phi không đánh thì mắng, không có tình cảm mẹ con gì, tuy nhiên đôi mặt với một người mẹ đau ôm quanh năm, Ninh Phi Phi lương.
thiện nên vẫn chống đỡ chỉ phí của cả gia đình.
Xem ra, dường như sự đánh đổi của Ninh Phi Phi trong mắt mẹ cô, cũng là lẽ đương nhiên.
Anh nhìn qua Ninh Phi Phi, giọng điệu bình tính: “Tôi đi trước, ngày mai gặp lại.”
Nói xong, thân hình cao to của anh xoay người rời đi.
Rất nhanh đã biến mắt trong bóng đêm.
Mẹ Ninh dùng sức vỗ lên bả vai Ninh Phi Phi một cái, giận tím mặt, “Con nhóc chết tiệt này, nếu không phải là bạn trai, mày đưa tới nơi này làm gì thế?
Đề cho mọi người nhìn vào rồi chê cười sao?
Hiện tại tất cả mọi người trong khu nhà đều biết rằng mày tìm được một người bạn trai tuân tú độc nhất vô nhị, chìm sẻ sắp bay lên cành hóa thành phượng hoàng, suốt một đêm đều không ngừng có người đến nhà chúng ta chúc mừng, tao còn vui vẻ tiếp nhận tất cả lời chúc của bọn họ.
Hiện tại mày lại nói cho tao biệt người kia không phải bạn trai mày, ngươi mày muôn mặt mũi tao đề ở đầu được hả?”
“Mẹ?Bọn con đều là quan hệ bạn bè, ai nói với mẹ là quan hệ nam nữ qua lại thế?
Vừa rồi là do tinh thần con đang Ở.
trạng thái không tốt, anh ấy mới nắm tay con thôi.”
“Đêm qua mẹ náo loạn cả đêm, con sọ mẹ gặp chuyện không may, canh giữ mẹ cả đêm không ngủ, hôm nay lại đi làm một ngày vất vả, mệt chêt đi, con không muôn cùng mẹ cãi nhau nữa.”
Ninh Phi Phi nói xong, liền bước vào trong, nước mặt chực trào ra, trong lòng vô cùng đau đón.
“Con nhóc thối, mày thì giỏi giang rồi, có phải hay không?
Tao sinh ra mày, nuôi dưỡng mày, đề mày hầu hạ tao một đêm thì làm sao hả?”
Mẹ Ninh đuổi theo sau, không cam lòng muốn tìm con gái nói rổ ngọn ngành.
Nhưng sau khi Ninh Phi Phi vừa vào đên nhà, lập tức đóng lại cửa phòng mình, ngồi dưới đất che mặt khóc, mặc cho mẹ Ninh bên ngoài chửi âm lên cô cũng làm bộ như không nghe thấy gì cả.
Ngày hôm sau đi làm, hai mắt Ninh Phi Phi vẫn còn đỏ hoe..
Lam Hân vừa thấy, có chút lo lắng, sau khi cuộc họp sáng kết thúc, cô nhìn Ninh Phi Phi, vẻ mặt lo lắng: “Phi Phi, tối hôm qua cô cũng không nghỉ ngơi được tốt sao?”
Ninh Phi Phi cười khổ rồi đem chuyện đã xảy ra tối hôm qua nói cho Lam Hân.
Ở trong lòng cô, Lam Hân là một đối tượng có thê tâm sự hết nỗi lòng..