Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 1446: 1446: Chương 1447






Nhựng tạo lòng tự tin là vật liệu để chiên thắng tật cả khó khăn, cô cũng tin tưởng Lục Hạo Thành.

“Các co ” Lam Hân nhìn thoáng qua cửa văn phòng, “Mời vào.”
Dư Tư Vận bưng một ly cà phê cười dài, duyên dáng tiên vào.

Lúc này chỉ có một mình Lam Hân ở trong văn phòng, đôi mi thanh tú nhíu lại, mặt cô không chút biểu cảm nhìn vào Dư Tư Vận, “Cô có việc gì sao?”
Dư Tư Vận mỉm cười, “Tôi pha cà phê mang đến cho giám đốc, anh ấy không có ở đây sao?”
Sắc mặt Lam Hân hơi lạnh đi vài phần, đối phương không hề đem cô đề vào mắt, là đang muôn âm thầm ám chỉ điều gì sao?
Cô liếc mắt về phía tách cà phê cạnh máy tính bên bàn làm việc, cà phê bên trong vẫn còn có độ ấm.

Thư ký của Lục Hạo Thành là Âu Cảnh Nghiêu, tuy nhiên Âu Cảnh Nghiêu bề bộn nhiều việc, những việc như pha cà phê, Lục Hạo Thành đều sẽ tự làm ở trong văn phòng mình.


Tuy nhiên Lục Hạo Thành cùng Âu Cảnh Nghiêu đi lo liệu công việc kia, làm sao lại không mang theo Dư Tư Vận đi chứ?
Không phải cô ta là thế thân cho vị trí của Mộc Tử Hoành sao?
Lam Hân nói: “Anh ấy có việc phải đi ra ngoài, lúc nào anh ây trở về thì cô hãy đưa vào đây.”
“AI Được! Vậy phu nhân cứ bận việc, tôi chờ giám đốc Lục trở vê sẽ qua đây.”
Dư Tư Vận bày ra vẻ vẻ mặt thẹn thùng xoay người rời đi.

Lam Hân nói: “Tôi ngửi được mùi trong ly cà phê cô có chút hương vị ngọt ngào, cô đi pha cà phê cho A Thếnh: chẳng lẽ không biệt A Thành uông cà phê không thêm đường sao”“
Dư Tư Vận hơi sửng sốt, cô ta vỗn chưa từng có cơ hội pha cà phê cho Lục Hạo Thành, lần nào cũng đều bị anh từ chối, chỉ là cô ta muôn khiến cho Lam Hân hiểu lầm mà thôi, cô ta xoay người tự tin cười nhìn Lam Hân, “Phu nhân, giám đốc Lục máy ngày nay đến đây, cũng đều muốn uông cà phê thêm đường, mỗi ngày tôi đêu sẽ pha cho anh ây, giám độc Lục cũng rât thích.”
Máy lời này của cô ta, tựa như đang cô ý chọc giận Lam Hân.

Tuy nhiên sắc mặt của Lam Hân vẫn luồn bình tĩnh như thường, điều này làm cho Dư Tư Vận có chút thất vọng.

Lục Hạo Thành quả thật rất quyên rũ, mặc kệ người phụ nữ nào nhìn thây anh, đều sẽ cùng nhau rơi vào tay giặc, cô cũng là một trong sô đó, mọi cử chỉ động tác của Lục Hạo Thành đều khiến lòng cô rung động.


Cặp vợ chồng như hai người họ, đối.

phó với nhà gái, bản thân cô càng dễ dàng thực hiện hơn một chút.

Lam Hân nâng mất, ánh mắt nhẹ nhàng xẹt qua vẻ thẹn thùng của người trước mặt, xem ra, vì để khiến cho cô có chút chú ý và nghỉ ngờ, Dư Tư Vận này cũng thật dũng cảm làm tới nha.

Cô khẽ cười một L tiếng, làm cho người ta cảm giác cả văn phòng đều trở nên sáng bừng lên vậy “Phải không, một người hơn hai mươi năm chưa từng thay đôi khẩu vị, lúc này lại đôi sang vị khác, xem ra vị kỹ thuật pha cà phê của vị tiêu thư này đã đạt đên trình độ thân sâu rỗi nhỉ.”
Dư Tư Vận vừa nghe lời này, sắc mặt hơi biến đổi, cười hỏi: “Phu nhân cùng Lục tổng quen biết rất nhiều năm rôi sao?”
Lam Hân gật gật đầu, không chút để ý nói: “Sau khi tôi sinh ra, chính là chơi cùng với anh ấy, quen biết rất lâu rồi.”
Dư Tư Vận vừa nghe lời này, cười nhạo, cô không phải từ chỉ nhánh điêu vệ sao?
Làm sao có thể lớn lên cùng Lục tổng được chứ.

Dư Tư Vận nhìn cô cúi đầu, đường nét tỉnh xảo quả thật rất đẹp, nhưng nhìn quá nhủ nhược.

Lục Hạo Thành thích người phụ nữ yêu đuối như vậy sao?.