Lục Hạo Thành nói: “Hãy lưu lại đoạn video này, tương lai tôi nhất định sẽ đáp trả lại cô ta.
Vụ tai nạn của bà nội Cố đã có thêm tin tức gì mới chưa?”
Âu Cảnh Nghiêu nói: “Không có, chúng ta vần đang ở tìm cơ hội, Có An An là loại người giấu súng lạnh sau lưng, trước mặt lại ngụy trang vô tội, cậu nhất định phải cần thận một chút.”
Lục Hạo Thành nói: “Tôi đã biết, vậy cúp máy trước.”
Sau khi Lục Hạo Thành cúp điện TÒnN lại ngôi xuông ghế năm chặt bàn tay lạnh, như băng của Lam Hân, ánh mát lo lắng nhìn cô: “Cô nhóc ngốc, vừa rôi suýt chút nữa em dọa anh chết khiếp rồi, có biết không?
Cho dù có đánh đổi tất cả, anh cũng muốn để em tỉnh lại, chúng ta cùng nhau sống đến đầu bạc răng long.
Em đã đồng ý với anh, quãng đời còn lại sẽ luôn ở cạnh anh, cho nên, Lam Lam, em nhanh chóng tỉnh lại đi, có được không.”
Mây đứa trẻ đêu đang rất đau khô, anh đã bảo các con đừng qua đây, miễn cho mỗi lần chúng trở về lại thương tâm rất lâu.
Tiểu Tuần đã dừng tới, tuy nhiên Kỳ Kỳ vẫn như cũ kiên trì qua đây.
Lục Hạo Thành hít một hơi thật sâu: “Cô bé ngốc, tất cả mọi người đều đang chờ em tỉnh lại.”
¬……- Lại là một năm mới đã đến, mùa xuân đến rồi, vạn vật thức tỉnh, xuân về hoa nở, thời tiết cũng ấm dàn lên.
Lam Hân đã nằm ở trên giường bệnh, hơn nửa năm rồi,Lục Hạo Thành vẫn ngày đêm bầu bạn bên cạnh Lam Hân không rời.
Lục Hạo Thành thay một bó hoa đỗ quyên hồng xinh đẹp trong phòng bệnh, anh mặc một bộ quân áo thường ngày màu trăng, ngồi ở bên giường đọc sách cho Lam Hân nghẹ, đây là một cuôn sách có nội dung vê bảo vệ tình yêu.
Anh cô tình tìm kiêm quyền sách này, lúc anh học đại học có ngẫu nhiên xem qua, nhưng vẫn chưa đọc xong, ở thời điểm đó anh chỉ cảm thấy nam nữ nhân vật chính đúng là quá bi thảm, anh đọc không nôi nữa, tuy nhiên hoàn cảnh giữa anh và Lam Lam trong lúc này, thật giông hai nhân vật chính.
Lục Hạo Thành đọc rất nhập tâm.
Cũng là câu chuyện từ thủa thơ ấu, cũng cùng một cách thức bảo vệ, cuối cùng, nam chính cũng đợi được thiên thân của mình và người vợ đang năm trên giường cuỗi cùng cũng tỉnh lại.
Con đường nhân vật nam nữ chính đã đi đúng là đã trải qua nhiều thăng trầm nhấp nhô.
Nữ chính cũng rời đi từ lúc còn nhỏ, mà nam chính, vì để tìm được nữ chính, mà đã phần đấu trở thành ảnh đề trong giới giải trí, xuất hiện ở trên màn hình TV, chỉ vì mong đợi có một ngày nữ chính nhìn thây anh ở đâu đó, sẽ quay trở lại tìm anh.
Nam chính cuối cùng đã gặp được nữ chính bên bờ biên, sau thời gian dài xa cách được gặp lại nhau, hai người đã yêu nhau trong khoảng thời gian ngắn.
Tuy nhiên, sau đó nữ chính lại gặp phải tai nạn xe cộ, không rõ tung tích, nam chính trằn trọc đã nhiều năm, mới tìm được người vợ thương yêu của mình, lại phát hiện cô vẫn luôn nằm trên giường bệnh không hề nhúc nhích, anh bỏ mặc tất cả công việc, mỗi một phút mỗi một giây đêu túc trực bên cạnh giường bệnh của người vợ.Mỗi ngày đều kế cho bà xã nhớ lại những.
chuyện xưa cũ của bọn họ, môi ngày ăn cái gì, làm cái gì, anh ta đều sẽ chia sẻ với bà xã đang năm trên giường bệnh.
Anh ta đợi hai năm lẻ sáu tháng, cuối cùng người vợ cũng tỉnh lại, nhưng không nhớ rõ anh ta là ai.
Nhưng nam chính vẫn không hệ từ bỏ, vẫn ở bện chăm sóc vợ mình thật chủ đáo, thẳng đến bạ năm sau, nữ chính vô tình lại tìm về được tất cả trí nhớ, hai người lúc này mới thật sự được ở bên nhau, hạnh phúc trải qua quãng đời còn lại.
Lời kết cuối bộ truyện, Lục Hạo Thành đọc lên.
với hơi thở nặng nè, “Trong cuộc sống vốn có rất nhiều thử thách, nhưng chỉ cân không chịu bỏ cuộc, trái tim lương thiện, hiệu được sự biết ơn, có thê dây lên được ngọn lửa hy vọng, sẽ có một tương lai tốt đẹp phía trước đang chờ chúng ta kiêm tìm.”
Lục Hạo Thành chậm rãi khép lại trang sách, đặt lên bàn, bởi bị câu chuyện ứng với hoàn cảnh hiện tại của mình khiến mắt anh ươn ướt.
“Lam Lam, khoảnh khắc em tỉnh lại nhất định phải nhớ rõ anh là ai, được không, câu chuyện tình cảm của hai nhân vật rất cảm động, nhưng quên đi người mình yêu, người mình thương nhớ thật sự quá đau khổ.”
Não bộ của cô bị thương rất nặng,..