Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 1403: 1403: Chương 1404






Máy thở đã bị rút ra ít nhất từ 3-5 phút rồi, nếu chậm hơn một chút nữa, hậu quả đúng là không tưởng tượng nổi.

“Cám ơnl”
Giọng nói của Lục Hạo Thành khô khốc, mang theo kích động khó kìm nén được.

Bác sĩ nói: “Giám đốc Lục, nhất định phải chăm sóc phu nhân thật tốt, nếu còn xảy ra chuyện như vậy, đối với phu nhân thì quả thật là đòi mạng, bên phía chúng tôi cũng sẽ tăng cường giám sát các phòng, cô găng không đề tình trạng như vậy phát sinh nữa, tình huống của phu nhân lúc này đã muốn chuyện biến tốt đẹp hơn rất nhiều, loại thuốc mới cũng sẽ nhanh chóng được nghiên cứu ra, sau khi phu nhân dùng thuộc, có khả năng sẽ tỉnh lại, chuyện này vẫn còn có hy vọng.

Lục Hạo Thành trọng tình trọng.

nghĩa, dốc lòng chăm sóc bà xã của mini không bao giờ để người khác động chân động tay.

Lục Hạo Thành gật đầu thật mạnh, giọng nói khàn khàn, “Lần này chính là sơ sót của tôi, sau này sẽ không bao giờ: xảy ra những chuyện thê này nữa, cám ơn bác sĩl”
Ánh mắt sắc bén của Lục Hạo Thành nhìn thoáng qua Lục Tư Ân, bắt quá, lời vừa rồi bác sĩ nói xet qua trong đầu anh, lúc anh vừa mới đi vào, nhìn thấy dáng vẻ của Lục Tư Ân dường như chỉ mới chạm vào mặt nạ dưỡng khí mà thôi.

Sau khi bác sĩ rời khỏi, Lục Tư Ân mới cố lấy dũng khí đi vào trước mặt Lục Hạo Thành, khóc ròng nói: “Anh cả, thật sự không phải em, em thật sự bởi vì quá áy náy mới vào thăm quản lý Lam, vài ngày nữa là em sẽra nước ngoài rồi.Không cân phải … cô mang trên lưng thêm một mạng người nữa, lúc em đến thì cửa đã mở sản rôi, khi đi vào đã nhìn thấy mặt nạ dưỡng.


khí của quản lý lý Lam rớt xuông dưới, nhìn thấy cô ấy đang khó thở, em thật sự chỉ nghĩ muôn giúp cô mang lên mà thôi.”
Cô ta đã khóc rất nhiều, có gắng hết sức để người anh cả luôn khiến cô ta sợ hãi này tin tưởng bản thân một lần, một lần là tốt rồi, ở trong lòng cô ta, Lục Hạo Thành vĩnh viễn là anh cả.

Đều là do sai lầm của mẹ, vốn dĩ là một gia đình vốn đang tốt đẹp lại chia thành hai nhà.

Cha cũng không quay về nhà cũ, mà chuyên tới biệt thự Bành Hồ ở đó, cô ta gọi điện cho cha nhưng cha bảo không muốn gặp mình.

Lấy tính cách của cha mà vẫn chịu tiệp điện thoại của cô ta, cô ta đã cảm thấy thỏa mãn rồi.

Lục Hạo Thành nói: “Cô đi đi!”
Xem xét về thời gian, có thể không phải là Lục Tư Ấn.

Ánh mắt anh lạnh như băng nhìn thoáng qua Cô An An bên cạnh Lâm Mộng Nghi, hơi thở chết chóc lan tràn.

Có An An cúi đầu, nhưng vẫn có thể cảm giác được ánh mắt vô cùng sắc bén của Lục Hạo Thành đang băn vệ phía chính mình.


Anh đề cho Lục Tự Ân đi, là không nghi ngờ Lục Tư Ấn nữa sao?
Anh dùng ánh mắt đáng sợ như vậy nhìn chính mình, chẳng lẽ đang hoài nghỉ cô ta sao?
Lục Hạo Thành tuy rằng là người rất nhẫn tâm, nhưng mà luôn luôn phân rõ trắng đen phải trái.

Cô ta nâng mắt, không dám nhìn thẳng vào Lục Hạo Ji.

mà là nhìn qua Ì âm Mộng Nghị, “Mẹ, con sẽ đưa An Ấn trở vệ trước.”
Lâm Mộng Nghi lúc này cũng không có tâm trạng đề ý đến cô ta, thản nhiên gật gật đâu.

“Ân Ân, chị mang em trở về trước.”
Lục Tư Ân gật gật đầu, biết chính mình có ở lại cũng vô dụng.

“Anh cả, thật xin lỗi! Hy vọng quản lý Lam sẽ nhanh chóng tỉnh lại.”
Lục Tư Ân nói xong, liền đi theo Cố An An cùng nhau rời đi.

Lục Hạo Thành cùng Lâm Mộng Nghỉ lúc này mới tiên vào phòng bệnh, nhìn thây nhịp tim của Lam Hân lúc này đã ôn định, cả hai người đều thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Lâm Mộng Nghỉ nhìn qua Lục Hạo Thành, ““A Thành, đây rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?.