Thật ra một mình anh thì rất cô đơn.
Mộc Tử Hoành lại luôn hiểu anh, cho nên cậu ta liên chuyên qua đây ở cùng.
LamhHam…… ” Một người đàn ông to xác như anh còn biết sợ hãi sao?
Lục Hạo Thành xuống xe, đi ra ngoài rôi mở cửa xe cho Lam Hân xuông dưới.
“Lam Lam, chúng ta đi vào nghỉ ngơi trong chốc lát trước đã, sau khoảng nửa giờ lại đi đến bệnh viện.”
Trước khi tìm ra kẻ đứng sạu Tân Ninh Trăn, không thê đề Tân Ninh Trăn tìm ra được vị trí bệnh viện mà cha anh đang năm.
“Được!”
Lam Hân cười xuống xe, cô cũng muôn nhìn xem, nơi anh đã từng ở thê nào.
Lục Hạo Thành mang theo Lam Hân trở lại biệt thự, có một chiếc màu đen xe có rèm che dừ ng lại phía ngoài biệt thự:, ngôi trên xe là hai người đàn ông tây trang giày da, đeo kính râm.
Trong đó một gã có lấy ra kính viễn vọng, nhìn vê phía biệt thự.
Lục Hạo Thành mang theo Lam Hân đi vào từ cửa chính, anh chú ý tới chiếc xe màu đen bền ngoài, ánh mắt đột nhiên trở nên lạnh lùng.
Lam Hân nhìn căn biệt thự này, cũng vô cùng.
xa hoa, rộng rãi lại sáng ngời, Lam Hân không thể không cảm thán, có tiền thật là tốt.
Lục Hạo Thành nhìn thấy Lam Hân rất có hứ ng thú nhìn căn biệt thự, anh liền ôn nhu cười, nhân cơ hội này lấy di động, gửi qua một tin nhắn cho Lâm Dã, sau đó cất điện thoại rồi đi vê phía Lam Hân.
“Lam Lam, em cứ vào ngồi trong: chốc lát, bên trong tủ lạnh có nước cam, anh đi vắt nước cho em.”
Lam Hân đột nhiên nghỉ hoặc nhìn anh, cười hỏi: “Anh còn biết vắt nước cam sao?”
Lục Hạo Thành thấy cô đánh giá tháp mình, hơi có chút tủi thân, “Lam Lam, nêu anh nói với em, lúc đi học, những lúc rảnh rỗi hoặc trong kỳ nghỉ anh đêu đi làm thêm ở quán nước, em có tin không?”
Lam Hân sửng sốt sững sờ nhìn anh, không nghĩ tới kinh nghiệm sông của anh cũng phong phú tới như vậy.
“Thật sao?”
Lam Hân nhìn anh, đáy mắt xet q một tia đau lòng.
Với điều kiện gia đình mình: „ anl căm bản không cân đi ra ngoài lầm công việc như vậy.
“ÚT Lục Hạo Thành cườ điểm đó vì đề tìm từng dừng bước Anh xuyên qua nhỏ, chỉ là vì đê Tuy nhiên só tiền vất vả kiếm được, anh đều dành đi giúp đỡ người khác.
Nếu lòng tốt của anh có thể đồi lấy sự bình yên vô sự của cô, anh tình nguyện tin tưởng, cũng tình nguyện làm.
Lam Hân nhìn khuôn mặt đẹp trai kia, ánh mắt thâm trầm như biển, giờ phút này mang theo ý cười nhọt nhạt mà âm áp “Được, vậy anh làm đồ uống cho em đi.”
Cô cũng rất thích nước cam, chua chua ngọt ngọt, rất hợp với khầu VỊ hiện tại của cô.
Lục Hạo Thành cười nói: “Phòng của anh ở tầng hai, Lam Lam em lên tầng hai xem một chút đi.”
“Được!”
Lam Hân gật gật đầu, nghe lời anh đi lên tâng hai.
Lục Hạo Thành nhìn theo bóng lưng gây nhỏ của cô, trên khuôn mặt đẹp trai tràn đầy vẻ hạnh phúc, đáy lòng có cảm giác thỏa mãn mà trước nay chưa từng có.
Anh nhìn thấy Lam Hân đi lên, mới đi đến gian bếp „ mỏ tủ lạnh rồi lấy cam rạ, đun nước âm, rửa sạch máy vắt rồi mới bắt đầu vắt cam.
Anh quyết định, kê từ sau khi Lam Lam mang thai, tật cả mọi chuyện trong cuộc sông của Lam Lam đêu sẽ do anh phụ trách, lúc này đây, anh nhất định phải để bà xã của mình cảm nhận được tình yêu trọn vẹn của người làm ông xã này..