Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 1211: 1211: Chương 1212






Có An An cười cười, bỗng nhiên cảm giác mẹ vẫn quan tâm đến mình “Vâng mẹ, con sẽ nói qua với cô giáo, hẹn được thời gian thì sẽ báo qua với mẹ.”
Cố An An mang vẻ mặt vui vẻ, vẻ lo lắng vừa rồi đã hoàn toàn biến mắt.

Ánh mắt cô ta lướt qua chạm vào ánh mắt Cố Ức Lâm, đột nhiên tiếp xúc đến ánh mắt lạnh như băng kia, tim cô ta khẽ run lên, là do bản thân quá nhạy cảm rồi sao?
Gần ánh mắt của anh hai nhìn mình rất khác lạ Ánh mắt lạnh như băng vừa rồi, cô ta cảm giác bản thân mình ở trước mặt anh hai, tựa hồ không có bí mật gì, ánh mắt như hiểu rõ tất cả, nhìn thấy được dã tâm của cô ta.

Cố An An chậm rãi thu hồi ánh mắt, không biết là vì nguyên nhân gì, cô ta có chút sợ hãi người anh hai này, ánh mắt của anh kích động nội tâm sợ hãi trong lòng cô ta.

Cô ta xoay người lên lầu, lại cảm giác có mũi nhọn đang nhăm nhe sau lưng.


Có lẽ là bớt đi một Cố An An, Trầm Giai Kỳ lập tức cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, người một nhà hoà thuận vui vẻ ăn cơm trưa, Cố Ức Lâm liền mang theo Trầm Giai Kỳ đi dạo xung quanh.

Mặt trời đỏ đang dần di chuyên về phía tây, ánh nắng chiều rọi khắp nơi, vạn vật đều được bao phủ bởi ánh sáng rực rỡ.

Khung cảnh thành phố sầm uất, nhộn nhịp nhuôm một màu hoa lệ mộng mơ.

Lục Hạo Thành mang theo bốn đứa nhỏ cùng Lam Hân ra khỏi công viên giải trí đang trên đường đi về nhà Ta sáng mờ nhạt xuyên qua cửa kính xe, chiêu rọi trên khuôn mặt đẹp trai có đường nét mêm mại của Lục Hạo Thành, anh xoay chuyền vô lăng một cách nhẹ nhàng Lam Hân ghé mắt, trong ánh năng mò ảo, mũi anh cao ngắt, đôi môi hơi gợi lên, khuôn mặt đường nét rất rõ ràng, trông có vẻ rắn rỏi và anh tuần Cô mỉm cười, giờ khắc này, cảm giác ông xã của mình vô cùng đẹp trai Lục Hạo Thành cảm nhận được ánh mắt của cô, rất nhanh đã nhìn sang “Bà xã, có phải anh rất đẹp trai không?”
Lam Hân nhìn thây vẻ mặt tự tin của anh, nhịn không được cười cười, quay đầu lại, nhìn thây bốn đứa nhỏ chơi đên mệt mỏi, mây đứa đều buồn ngủ dạt trái dạt phải.

Cô cười nâng mắt nhìn thoáng qua anh, cười khẽ, “Hoa đẹp, trăng cũng đẹp, cũng không theo kịp vẻ đẹp của phu quân chồng.

Lục Hạo Thành Sung Sướng cười cười, bà xã anh chỉ khi rất vui vẻ mới nói ra mây câu nịnh nọt vui lòng người như vậy.

Lục Hạo Thành cười hỏi: “Bà xã, em có biết thứ anh muốn nhất trên thế giới này là gì không?”
Lam Hân cười trả lời anh, đáp án không cân đoán cũng biết.


“Lục Hạo Thành, toàn bộ thế giới anh cũng không cần, chỉ cần có được em.

Lục Hạo Thành sửng sốt, cô thế mà cũng đoán đúng rồi, “Lam Lam, lần này em đã đoán đúng rôi, bà xã của anh giỏi quá.”
“Này, con nói đôi vợ chồng hai người, chúng con vẫn còn nhỏ nhưng không phải là không tôn tại đâu.”
Giọng Lam Tử Kỳ có chút nén giận không vui, cô bé vừa mơ màng ngủ, tiếng cười kích động của cha đã phá vỡ mộng đẹp của mình Đáy mắt Lục Hạo Thành tràn đầy tia sáng cưng chiêu, cười nói: ” Công chúa nhỏ nhà chúng ta đã tỉnh rồi sao?”
Lam Tử Nhiên: “Cha, bọn còn đều đã tỉnh rôi.”
Lục Hạo Thanh: ” Anh vừa rồi quay đậu lại, rõ ràng nhìn thấy cả bốn đứa nhỏ đều nhằm mắt lại, đây không phải là nhắm mắt nói dối sao?
Lam Hân bỗng nhiên cảm thầy xấu hồ, cô vừa rồi vẫn nghĩ là bọn nhỏ đang ngủ.

Cô lập tức nói lảng sang chuyện khác, “A Thành, em xem được tin tức, tập đoàn Lục Trăn đã thiệt hại gân mười triệu, tất cả sản phẩm trên mạng của họ đều để giá một tệ, đêu là thật sao?”

Cô lúc ấy vội vàng làm áo cưới, cũng không tranh thủ mua được gì, tập đoàn Lục Trăn có rất nhiều ngành hàng, sản phẩm nào cũng có giá là một tệ, đơn giản chính là món hời lớn.

Trước kia cô theo đuổi tương lai, hiện tại cô theo đuổi những thú mình thích, ví như nói, tập đoàn Lục Trăn có một chiếc túi phiên bản giói hạn cũng không tôi, hiện tại cô có rất nhiều tiền tiêu vặt, chiếc túi kia lại có lúc chỉ đề giá 1 tệ, cô quả thực hoài nghi ông trời có trêu đùa cô không, khiến cô bỏ lõ một cơ hội tốt đên vậy Anh mặt Lục Hạo Thành lóe lóe, “Lam Lam, đều là thật.”
Con trai của chúng ta cũng rất dứt khoát làm cho người phụ nữ Tần Ninh Trăn cái kia một bước xuống thẳng địa ngục.

“Ha ha….

Mẹ, là anh cả làm, anh cả thật sự rất lợi hại.”.