Lục Hạo Thành nhìn thấy Nhạc Cần Hi, cũng hơi kinh hãi, chưa từng nghĩ là cậu ta cũng tới đây.
Nhạc Cần Hi mang theo quà đi vào, trực tiếp đi đến trước mặt Lục Hạo Thành, ánh mắt ngả ngớn nhìn qua anh “Sinh nhật vui vẻ!”
Lục Hạo Thành vươn tay qua níu lấy Lam Hân, ôm trọn vào lòng.
Lam Hân: “2? 2”
Anh đang khoe khoang bà xã sao?
Ánh mắt âm trầm của Nhạc Cẩn Hi chuyển động theo hành động của Lục Hạo Thành, cuối cùng ánh mắt lại nhìn qua khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú của Lam Hân, đôi mắt thâm trằm đột nhiên sáng ngời, hôm nay cô ăn mặc thật là đẹp!
“Lam Lam, hôm nay em thật đẹp! Còn nữa, chúng mừng em, lại một lần nữa được làm mẹ.”
Giọng điệu của Nhạc Cẩn Hi mang theo ghen tị, không ngờ hai người họ lại phát triển nhanh đến như vậy.
Lam Hân cũng cười liếc mắt nhìn anh từ trên xuống dưới, “Đương nhiên, Hi Hi nhà chúng ta là đẹp trai nhất.”
” hừ!”
Lục Hạo Thành vừa nghe lời này, vô cùng ghen tị, sắc mặt có chút mắt tự nhiên khẽ hừ một tiếng.
Lam Hán: ý l6.
” Anh có ý gì vậy?
Lục Tư Tư liếc mắt nhìn em trai mình một cái, ngu ngốc, ghen tuông vào lúc này làm cái gì vậy?
Nhạc Cần Hi người ta đã sớm thật tâm chúc phúc cho bọn họ rồi.
Lục Hạo Thành này còn cả ngày lo đề phòng người ta như: trộm cướp sao?
Nhạc Cẩn Hi hơi kiềm chế lại ánh mắt, cùng mọi người xung quanh chào hỏi.
“Chị.”
Nhạc Cần Hi vừa thấy chị gái mình dáng vẻ như mát hồn, đã biết Mộc Tử Hoành chưa tới, trong lòng chị ấy chắc là rất khó chịu, khổ sở.
Anh cũng biết, lần này chị mình thật sự nghiêm túc, mặc kệ đối phương là người thế nào, chị ấy cũng sẽ kiên trì đến cùng.
Xem ra, anh cần phải đến tìm Mộc Tử Hoành để nói chuyện, chị gái mình thật sự chân thành.
Nhạc Cẩn Nghiên cố gắng nở nụ cười miễn cưỡng, “Hi Hi, em đã đến rồi.”
“Vâng!”
Nhạc Cần Hi hơi gật nhẹ.
“Chú Nhạc, mau tới nơi này đi, nơi này có rất nhiều đồ ăn ngon.”
Lam Tử Kỳ hướng tới Nhạc Cần Hi vẫy vẫy tay, cười với vẻ mặt sáng lạn, đôi mắt cười so với sao trời còn sáng rực hơn.
“Được! Kỳ Kỳ, chú tới đây.”
Nhạc Cần Hi cười đi qua.
“Chú Dịch, đêm nay, chúng ta cùng uống một chén.”.