Như vậy sao cô tạo bắt ngờ cho Lục Hạo Thành đây?
Mà Lam Tử Kỳ, tay chân không linh hoạt, khập khiếng đi lên tầng hai.
“GỌC CÓO cóc ” Cô bé gõ mạnh vào cửa, như thể cô bé đang có tâm trạng.
Lam Tử Nhiên và Lam Tử Tuắn đang đọc sách, nghe thấy.
tiếng gõ cửa nặng nề, hai anh em cùng lúc nhếch mày không vui.
Lam Tử Nhiên bước qua, mở cửa, nhìn em gái khuôn mặt lo lắng, cười tà mị hỏi: “yo, Kỳ Kỳ, em sao vậy? Ai bắt nạt em rồi, vội đến mức này?”
Lam Tử Kỳ nhìn nụ cười xấu của anh hai, hơi chau mày, “
khuôn mặt anh bây giờ, không phù hợp với những gì anh thiết lập, có cần em giúp anh chụp lại đăng lên mạng không, để cho người hâm mộ của anh nhìn thấy idol của họ, người trước người sau, rốt cuộc có bộ dạng gì?”
Giọng điệu Lam Tử Kỳ mang theo chút đe dọa.
Nụ cười trên khuôn mặt Lam Tử Nhiên hơi cứng đơ, nhìn em gái trước mặt cậu ta, chưa bao giờ như vậy cả, chỉ có thể nhường đường một cách tức giận.
“Hừ!” Lam Tử Kỳ nhìn anh cô nhéch đôi lông mày tự hào.
Dáng vẻ của Lam Tử Nhiên lúc này, nếu như để cho người hâm mộ của cậu nhìn thấy, nhất định sẽ rất đau lòng.
Lam Tử Nhiên đóng cửa lại và bước vào.
Lam Tử Kỳ bỗng nhiên chạy qua, ôm Lam Tử Tuấn, “anh cả, em thực sự rất hạnh phúc.”
Lam Tử Nhiên: “2”
Lam Tử Tuấn bỗng nhiên được em gái ôm: “..
Hai anh em đang ở trong sương mù.
Lam Tử Tuấn lặng lẽ hỏi: “Kỳ Kỳ, sao em lại hạnh phúc rồi?”
Lam Tử Kỳ nháy mắt hào hứng: “Vì có thể sẽ có em gái hoặc là em trai.”
Lam Tử Tuấn và Lam Tử Kỳ: “……!” Đây là lời gì vậy?
Lam Tử Nhiên nghiêng người ngả vào khung cửa, nụ cười ngang bướng, mỉm cười nhẹ, nhưng không đến đáy mắt, “Lam Tử Kỳ, sáng sớm em chưa tỉnh ngủ sao?”
“Hừ! Anh hai, anh là ngôi sao ngụy trang, bây giờ em rất tỉnh táo.” Lam Tử Kỳ nhìn cậu không hài lòng.
Cô không thể đánh lại anh hai, nếu như đánh lại, cô đã quay mặt với anh hai lâu rồi, hôm nay cô bị bắt nạt, anh nhắm mắt làm ngơ, vì để duy trì hình ảnh của mình, anh thực sự là một anh trai tra nam.
Lam Tử Nhiên mím miệng, anh vẫn im lặng, thế giới lộn xộn như vậy, giả vờ đơn thuần chỉ là để cho bản thân xem thôi.
Lam Tử Nhiên lặng lẽ đến một bên rồi ngồi xuống.
Lam Tử Tuấn có chút hứng thú nói: “Kỳ Kỳ, lời vừa nãy em nói là có ý gì?”
Lam Tử Kỳ tinh thần bị sốc, nước mắt vui mừng sắp rơi xuống, “anh cả, anh hai, chúng ta có em trai em gái rồi, lẽ nào hai anh không cảm thấy hạnh phúc sao?”
Lam Tử Nhiên nghi ngờ hỏi: “ở đâu? Lẽ nào cha ở bên ngoài có người phụ nữ khác sao?” Nhưng nếu như vậy, Kỳ Kỳ sẽ không hạnh phúc như vậy.
Lam Tử Kỳ chau mày, “anh hai, IQ của anh rõ ràng là không đủ, tìm chỗ bổ sung thêm đi.”
Lam Tử Nhiên: “2” Cậu ấy hỏi như vậy sai sao?
Vậy tại sao không ngủ được lại đếm cừu, đếm cừu chỉ bằng nhắm mắt đi ngủ, không phải dễ ngủ hơn một chút sao?
Lam Tử Nhiên lại hỏi: “Lẽ nào anh hỏi không đúng sao?”
Lam Tử Kỳ nhìn anh, hơi lóa mắt: “Tất nhiên là không, em đã nói rất rõ ràng, anh biết nó có ý nghĩa gì không?”
Lam Tử Tuần bỗng nhiên nắm lấy tay em gái mình và hỏi hào hứng, “Kỳ Kỳ, ý của em là trong bụng của mẹ có em bé sao.”.