Tô Cảnh Minh vừa nghe lời này, có chút không đồng ý, “Mộc Tử Hoành, cậu cho là kiếm tiền dễ dàng như vậy sao?
Ngủ nướng thì dễ, kiếm tiền mới khó, cuộc sống có thể được lựa chọn không?
Cuộc sống có thể lựa chọn, có quyền lực là có thể lựa chọn, người khác hâm mộ tôi có tiền, tôi hâm mộ người khác có bạn gái.”
Mộc Tử Hoành cười nói: “Cảnh Minh, tiền tài có thể mua được thân thể của một người, nhưng không thể đổi lấy tình yêu cũng người đó, tuy nhiên ở trước mặt người phụ nữ mình thích, cậu vẫn nên hào phóng một chút, đừng để phụ nữ đá nữa, thật mát mặt đàn ông chúng ta.”
Tô Cảnh Minh cúi đầu nhìn thoáng qua bạn thân: “Đàn ông có tiền sẽ dễ nhiễm nhiều thói xấu, cũng không phải tất cả phụ nữ đều coi trọng những người đàn ông giàu có, có những cô nàng xem chúng ta chỉ là mấy chàng trai nhà giàu, gặm nhắm, ăn bám tài sản của bố mẹ, so với lớp công tử nhà giàu, họ lại thích những người đàn ông mạnh mẽ có chí tiền thủ hơn.
Tuy nhiên họ đều không hiểu biết chúng ta, liền phủ định năng lực của chúng ta.Tuy rằng tôi cũng được xem là con nhà giàu, nhưng tất cả mọi mặt đều vô cùng xuất sắc, đây mới là nguyên nhân thực sự tôi không muốn khoe khoang sự giàu có của mình.”
Mộc Tử Hoành: ” ” Thật sự không hiều nồi khả năng lý giải về con nhà giàu của cậu ta.
Cái này còn phải xem mắt nhìn của phụ nữ, nếu người đó chỉ quan tâm đến tiền thì con trai nhà giàu vẫn là sự lựa chọn tốt nhất với họ.
Nếu là nữ cường, người phụ nữ độc lập, tự nhiên sẽ nghiêng về hướng người đàn ông tự chủ có chí tiến thủ nhiều hơn, họ sẽ thấy loại người như vậy sẽ đáng tin cậy.
Đương nhiên, loại con nhà giàu như họ cũng rất đáng để tin cậy, vừa có tiền lại có ý chí phần đấu.
Mộc Tử Hoành cười nói: “Cậu ấy à, chỉ là do chưa gặp được người phụ nữ thật sự thích cậu mà thôi, mượn trí tuệ của người khác, hoàn thiện bản thân mình, học hỏi những điều tốt từ người khác, tạo ra một bản thân tuyệt nhất.”
Tuy rằng không thể quyết định được cuộc đời sẽ như thế nào, nhưng có thể quyết định được bản thân sẽ yêu như thế nào.
Yêu có thể là có được, cũng có thể là bảo vệ.
Đây là những gì anh suy nghĩ về tình yêu.
Tình yêu không phải là từ người khác miệng nói ra, mà là chính bản thân mình thực hiện, cho đi và nhận lại, bởi vì chúng ta cũng khó có thể được hoàn thiện như hy vọng của người khác.
Mỗi người sống trên thế giới này, đều là theo ánh mắt người khác soi xét cuộc đời mình, không thích cuộc sống từ miệng của thiên hạ, chỉ muốn chính bản thân mình tự chiêm nghiệm, không muốn sống theo ý người khác.
“Hang si ” Tô Cảnh Minh cười cười, “Mộc Tử Hoành, điểm này thì cậu nói đúng, ta chỉ là chưa gặp được người thật sự thích con người tôi, chưa gặp được một người thật sự hiểu con người tôi.
Chờ gặp được một người thật lòng muốn hiểu tôi, tôi tự nhiên sẽ sẵn sàng vì cô ấy mà cho đi.”
Đáng tiếc, trong số những người phụ nữ anh đã gặp gỡ, không một ai trong số họ có thể khiến trái tim Tô Cảnh Minh rung động.
Cho nên anh cũng không hề cảm thấy xấu hổ khi bị phụ nữ bỏ rơi, dù sao cũng đâu phải là tình yêu.
Mộc Tử Hoành gật gật đầu, “Con người có thể thông qua nhiều phương thức để chứng tỏ bản thân, yêu một cách dũng cảm không sợ hãi cũng là một trong số đó.”
Tô Cảnh Minh vừa nghe lời này, lập tức dừng bước.
Mộc Tử Hoành rõ ràng hiểu được vì sao người phía sau lại dừng lại.
“Mộc Tử Hoành, không cần nói như thế nữa, tôi biết cậu đang suy nghĩ cái gì?
Nếu thật sự cậu phải sống cả đời như bây giờ, thì ít nhất nên cố gắng tập trung vào những gì cậu đã đánh mắt, hãy là chính cậu.”
Anh biết tình yêu của cậu ta thật vĩ đại, cậu ta đang âm thằm lặng lẽ bảo vệ Nhạc Cần Nghiên, tất cả chuyện này anh đều biết.
Nên bởi vì càng biết rõ mới càng đau lòng thay Mộc Tử Hoành.
Quả thật có thể thông qua rất nhiều cách để chứng minh bản thân mình, cậu ta dùng cách này để chứng minh tình yêu của mình, bọn họ cũng không có quyền gì mà phán xét cả.
Nhưng mà làm anh em, đối với cách làm của người anh em này, anh thật sự không cách nào đồng ý được.
Nhạc Cần Nghiên là chân thành, cho dù cậu ta biến thành như vậy, cô ấy vẫn chẳng thay lòng, là do cậu ta cố tình đẩy hạnh phúc ra xa, không thể trách được người khác..