Lương Vĩ nói: “Không thể chuyển nhượng được.
Chủ tịch đã ký thỏa thuận chuyển nhượng vồn cổ phần trước khi vụ tai nạn xảy ra.
Nếu tai nạn xảy ra, vốn chủ sở hữu của ông Ấy sẽ không được chuyển nhượng nếu ông ấy chưa chết.”
“Cái gì?”
Tần Ninh Trăn không thể tin nhìn qua Lương Vĩ, “Sao ông ấy có thể làm ra mấy quyết định như vậy được?”
Lương Vĩ nói: “Chủ tịch phát hiện gần đây công ty thiếu hụt một vài khoản tiền không rõ nguyên do, đang điều tra về chuyện này, vừa mới tra ra được một chút thông tin, chủ tịch liền xảy ra chuyện.”
Trong lời nói của Lương Vĩ có thâm ý khác.
Vẻ mặt Tần Ninh Trăn lập tức tái nhọt, kết quả như vậy khiến bà ta không thể chấp nhận nỏi.
Nguồn tài chính bị chặt đứt, cổ phần công ty cũng không thể chuyển nhượng, chuyện này với bà qua quả thật là đả kích rất lớn.
Hiện tại, Tần Ninh Trăn thật sự không có cách nào để xử lý nữa.
Bà ta lên kế hoạch đã lâu như vậy, thậm chí còn không do dự làm ra những chuyện phạm pháp, lại không nghĩ rằng dùng giỏ trúc đi múc nước, tất cả đều là công dã tràng.
Đây vốn không phải kết quả mà bản thân mong muốn, vẻ mặt Tần Ninh Trăn hờ hững lãnh đạm, còn đắm chìm trong hoàn cảnh khốn cùng bắt lực này, không hề quan tâm đến mọi thứ xung quanh.
Tần Ninh Trăn lập tức lùi về sau vài bước.
“Mẹ.”
Lục Hạo Khải lo lắng đỡ lấy mẹ mình, hiện tại hắn lại có cảm giác kêu trời trời không thấu, kêu đất đất chẳng hay.Sắc mặt hắn vô cùng âm trầm, uất giận, thoạt nhìn như muốn xông ra giết người vậy.
Không nghĩ tới cha lại đề phòng mẹ con hắn tới vậy.
Lương Vĩ nhìn thoáng qua hai người đang vật vã, chuyện này đã tính là cái gì?
Năm đó phu nhân bị đám các người làm cho cùng đường, phu nhân đã rơi bao nhiêu nước mắt, mà mẹ con các người lại được hưởng mọi vinh hoa phú quý mà phu nhân đã dốc sức gây dựng, Lương Vĩ xoay người rời đi.
Tần Ninh Trăn nhìn theo bóng dáng Lương Vĩ bằng ánh mắt sắc bén.
Lục Dật Kha, tên khốn kiếp này, thì ra lại đề phòng bà ta đến vậy.
Ở trước mặt bà ta, ông ta vẫn luôn bày ra bộ mặt yêu vợ say đắm, rốt cuộc đã đề phòng bà ta từ lúc nào?Là khi biết được bà ta động vào tiền của công ty sao 2 Bà ta mỗi ngày đều phải nhập tâm diễn xuắt, thể hiện vẻ rạng rỡ, tràn ngập tình yêu với chồng, bà ta diễn lâu như vậy, cũng không ngờ tới, tự mình diễn cho mình xem như một trò hề, đối phương hoàn toàn không nhập vai chút nào.
“Mẹ, hiện tại phải làm sao bây giờ?”
Ánh mắt Lục Hạo Khải vô cùng lo lắng, cũng không thể phân biệt được đó là lo lắng hay là bát lực, giọng nói cũng dồn dập bắt thường.
Tần Ninh Trăn nhìn thoáng qua con trai, đáy mắt xẹt qua một tia kiên quyết, bà ta cười lạnh nói: “Cha con bắt nhân, thì đừng trách chúng ta bát nghĩa.
Mẹ sẽ có biện pháp, con ngăn cản kéo dài thời gian với đám người trong ban giám đốc, bảo những người đó không được gây rối, hiện tại chỉ cần đem lỗ hổng thiếu hụt này lắp đây, cho dù cho con tỉnh lại, ông ta cũng không có cách nào trở lại tập đoàn Lục Trăn, con thu xếp tốt cho ta, rất nhanh ta sẽ quay trở lại.”
Tần Ninh Trăn nói xong, đứng thẳng dậy, dùng sức nắm chặt tay, bình ổn tất cả mọi cảm xúc và áp lực trong lòng, liền rời đi.
Lục Hạo Khải nhìn qua bóng lưng kiên cường của mẹ, đáy.
lòng cũng dấy lên một tia hy vọng, hy vọng lúc mẹ trở về, có thể mang đến tin tức tốt, hắn đã quen sống những ngày tháng tiêu tiền như nước rồi, nếu không có tiền, đối với hắn mà nói, chẳng khác nào đòi mạng vậy.
Môi mỏng của Lục Hạo Khải hơi vặn vẹo, lại mang theo châm chọc mỉm cười, Lục Hạo Thành, tôi sẽ vẫn kiên trì chiến đấu với anh tới cùng.
Tập đoàn Lục Thị!
Lục Hạo Thành mở ra túi tiền của cha mình, nhìn thấy bên trong có một tắm ảnh chụp, tắm ảnh đó là ảnh cưới của cha và mẹ anh.
Lục Hạo Thành không thể ngờ đến, trong ví tiền của cha không phải ảnh của ông và Tần Ninh Trăn điểm, mà là ảnh chụp của ông và mẹ.
Anh từ từ đặt ví xuống, hơi ngả người ra sau và chắp tay ra sau đầu..