Nói cách khác, sau này cô sẽ bị Tư Hải Minh
nắm trong lòng bàn tay sao?
Cô muốn tiếp xúc với ai thì phải chờ Tư Hải
Minh quyết định à?
Nhưng sao anh lại muốn như thế? Không phải
anh bảo cô đừng xuất hiện trước mặt anh sao?
Nếu như thế thì cô cũng không thể rời khỏi
đài truyền hình Tiên Phong được.
Xe tới cửa, Võ Ái Nhĩ vội vã xuống xe, thiếu
chút nữa là bị trật chân nhưng cô ta vẫn tỏ ra
duyên dáng, giẫm lên giày cao gót đi vào một
cách nhanh chóng
Trương Thiên Di đứng cạnh Đào Anh Thy nói:
‘Xem ra cô ta cũng biết mình tới muộn, tưởng.
răng cô ta không có chút áy náy nào luôn chứ”
Đào Anh Thy liếc Trương Thiên Di một cái, cô
không nói gì. Cô vẫn nhớ lúc trước mình đến
muộn bị Trương Thiên Di mảng, xem ra Trương
Thiên Di rất ghét những ai tới muộn,
Có điều Trương Thiên Di không dám nói nặng
với Võ Ái Nhi. Võ Ái Nhi thấy Trương Thiên Di và
Đào Anh Thy, cô ta lập tức bước chậm lại, lên mặt
nhìn các cô.
“Cô Ái Nhi, cô tới ‘? Tôi đứng đây đợi cô
đấy..” Trương Thiên Di chưa nói hết câu đã bị cất lời.
“Tôi biết, có lẽ anh Hải Minh đợi tôi lâu lầm rồi
đúng không? Thật ra tôi đã sớm nói với anh ấy
răng đừng theo tôi tới đây, nếu anh ấy không tới
sớm thì có lẽ lát nữa tôi mới tới cơ” Võ Ái Nhi đắc
Ý khoe khoang: “Mọi người biết không, anh ấy
không muốn tôi chịu khổ trong giới giải trí đâu,
nhưng tôi là mẫu phụ nữ thích độc lập trong sự nghiệp”
*..* Trương Thiên Di và Đào Anh Thy lúng túng nhìn cô ta.
“Anh ấy đang ở xa mà còn chạy đến đài
truyền hình, đúng là hết nói nối mài”
“Ừm, cô Ái Nhỉ à, ngài Hải Minh đã đi rồi”
Trương Thiên Di không nhịn được nữa nên nói.
‘Vẻ mặt khoe khoang của Võ Ái Nhi cứng lại,
cứ như vừa mới bị ai tát một cái, cô ta xoay người bỏ đi
Vất vả lắm mới đợi được cô ta, bây giờ
chương trình phải làm sao bây giờ?
Trương Thiên Di đẩy Đào Anh Thy, Đào Anh
Thy kinh ngạc, làm sao bảo cô ta ở lại bây giờ?
Đào Anh Thy bị đẩy ra, không thể làm gì khác
hơn là chạy đến ngăn trước mặt Võ Ái Nhĩ: “Cô Ái
Nhị, cô cũng đã tới rồi, hay là chúng tôi dẫn cô
đến nơi diễn ra chương trình nhé?”
“Cô là ai?” Võ Ái Nhi nhìn gương mặt Đào Anh
Thy, trong đầu cô ta chợt hiện lên vài thứ: “Thì ra là cô à”
Đào Anh Thy mím môi, có lẽ là nhận ra mình
Đào Anh Thy cũng không ngờ rằng Võ Ái Nhi
sẽ lập tức giơ tay lên tát một tát ngay mắt cô.
Một tiếng “Chát” vang lên
Đào Anh Thy bị đánh đến xây xấm mặt mày,
cô không thể tin nổi là mình lại bị đánh.
Trên gương mặt trắng nõn của cô hẳn vết
năm ngón tay. Trương Thiên Di khiếp sợ, cái tát
này quá đột ngột nên Trương Thiên Di cũng
không dám bước lên ngăn lại
*Ơ? Làm gì đó? Sao mới bây giờ lại đánh
người ở đây?” Tân Diễm My lắc mông đi tới
Đào Anh Thy nhìn sang, đó là người đàn bà
hôm qua lên xe của Tư Viễn Hãng,
“Tôi muốn đánh người mà còn phải xem lúc
nào sao?” Võ Ái Nhi kiêu ngạo nói.
“Chúng ta là người của công chúng, cô nên
khiêm tốn một chút thì hơn” Tân Diễm My cười ha ha
*Chúng ta? Tân Diễm My, cô là cái thá gì mà
đám tự cho bản thân chung mâm với tôi chứ? Vì
cả hai chúng ta đều là nữ diễn viên nối tiếng sao?
Đừng chọc cười tôi chứ, diễn viên cũng có cấp
bậc cao thấp đây. Gia đình cô có bối cảnh là gì
vậy? Đừng tưởng rắng cô dính lên người Tư Viễn
Hãng là trở thành nhà giàu rồi nhé!”
Tân Diễm My không tức giận, cô ta thở dài:
“Có đôi khi ngẫm lại thì dây dưa với đám đàn ông
của nhà họ Tư đúng là mất mặt. Mãi đến giờ anh
ta vẫn chưa chịu công khai tôi là người phụ nữ
của anh ta, y như chưa có danh phận gì cả vậy, bị
đá lúc nào cũng không biết. Hình như cô cũng
chưa được công khai phải không? Cô tự vui vẻ
trong lòng thế thôi chứ ai biết được có ngày sẽ có
người phụ nữ khác ngồi lên vị trí mợ chủ nhà họ
Tư chứ, chắc cô còn thảm hơn tôi nhỉ”
*Cô!” Võ Ái Nhi bị Tân Diễm My bị chọc tức
đến mức không biết nên phản bác lại thế nào.