“Quả thật rất can đảm đó”
“Hình như là…ý của Tư Viễn Hằng”
Tư Hải Minh nhướng đôi mắt đen nhánh nhìn
Chương Vĩ với ánh mắt sắc bén như chim ưng.
“Gần đây Tư Viễn Hãng đã tài trợ cho một bộ.
phim truyền hình của Đài truyền hình Tiên Phong,
chỉ lạ là sao anh ta lại giúp Đào Anh Thy như vậy”
Chương Vĩ ngẫm nghĩ chẳng lẽ Tư Viễn Hãng đã
trúng tiếng sét ái tình với Anh Thy rồi hay sao?
Đôi mắt đen nhánh của Tư Hải Minh bỗng trở.
nên sâu thắm và lạnh lùng: “Lần trước anh nói Tư:
Viễn Hãng đã từng đến công ty đúng không”
Chương Vĩ nhớ ra lúc đó là lúc nào: “Đúng vậy
anh ta nói là đến gặp ngài Hải Minh nhưng lại
không có vào văn phòng của ngài”
“Kiểm tra camera theo dõi”
“Vâng”
Chương Ví làm việc vô cùng nhanh chóng
chẳng mấy chốc đã tìm được đoạn video giám
sát ngày hôm đó và đưa đến trước mặt của anh.
Đào Anh Thy đi đưa cà phê xong rồi ra khỏi
văn phòng, sau đó cả hai người Tư Viễn Hằng và
cô đều cùng lúc xuất hiện trong camera cũng
không biết họ đang nói gì với nhau, tiếp theo đó
chỉ thấy anh ta bắt lấy cổ tay của cô và ấn lên tường.
Nhưng cả hai cũng không có làm ra hành
động gì càng thân mật hơn mà sau khi nói với
nhau vài câu Tư Viễn Hằng đã thả cô ra rồi bỏ đi.
Từ tư thế thân mật và biểu cảm khi nói
chuyện của hai người có thể thấy họ chắc chắn
đã quen biết từ lâu.
Chương Vĩ cảm giác được sự lạnh lẽo đang
lan tỏa ra bốn phía từ trên người của ngài Hải
Minh, anh ta thực sự cảm nhận được sâu sắc khi
đứng ngay bên cạnh.
Ngài Hải Minh đã nghĩ t
thậm chí còn đưa ra phán đoán chính xác, điều điểm đáng ngờ đó
này khiến cho người khác phải khiếp sợ và kiêng
ky đến mức nào.
“Người của Đài truyền hình Tiên Phong đều
không hề biết đến mối quan hệ của Tư Viễn Hằng
và Đào Anh Thy, họ dường như không có liên
quan gì đến với nhau.”
“Không có liên quan gì với nhau” Giọng nói
của Tư Hải Minh trầm thấp và lạnh lẽo, đôi mắt
đen nhánh và sắc bén nhìn chäm chằm vào.
những ô hình ảnh trên màn hình.
Ngày hôm đó trong văn phòng, Tư Viễn Hằng
đòi Đào Anh Thy ngay trước mặt anh e răng
không phải là chuyện tùy hứng thôi đâu
Các đường nét trên khuôn mặt của anh đanh
lại do cảm xúc dao động, ngay cả đôi mắt đen
nhánh cũng trở nên tàn nhãn hơn.
Chương Vĩ đứng thẳng lưng bên cạnh mà
không dám thở mạnh.
Nếu như không có nhìn thấy video này thì
người ta còn tin rằng hai người họ không hề có
liên quan gì với nhau, nhưng bây giờ những hình
ảnh trong video đã nói lên tất cả Đào Anh Thy và
Tư Viễn Hãng có quen biết nhau từ lâu, hơn nữa
còn không phải là lần đầu tiên gặp mặt.
Lại làm ra hành động nhỏ nhặt này dưới mí
mắt của ngài Hải Minh thì e rằng sẽ không được hay cho lắm.
Dưới áp lực mạnh mẽ như vậy anh ta bỗng
nghe thấy giọng nói buốt giá của Tư Hải Minh:
“Mua Đài truyền hình đi”
*…Vâng, tôi sẽ đi chuẩn bị ngay bây giờ”
Đào Anh Thy rời khỏi Đài truyền hình Tiên
Phong với tâm trạng vô cùng vui vẻ ngay sau khi
buổi phỏng vấn kết thúc.
Cô đã trúng tuyển, đúng vậy còn không cần
phải thử việc mà trực tiếp ký kết hợp đồng trở
thành nhân viên chính thức.
Họ thực sự không bận tâm đến Tập đoàn
‘Vương Tân hay sao?
Tất nhiên cô cũng sẽ không ngốc đến mức đi
hỏi họ vấn đề này, có thể tìm được một công việc
không phải là chuyện đáng mừng hay sao? Nếu
đã có việc thì cô sẽ chăm chỉ mà làm.
Khi cô vừa mới bước xuống bậc thềm thì một
chiếc Bentley màu đen đã dừng lại ngay trước mặt.
Cô hơi sửng sốt làm sao lại chặn đường cô
vậy? Ngay khi vừa định quay người thì cửa sổ của
ghế sau xe hạ xuống sau đó đã nhìn thấy khuôn
mặt điển trai của Tư Viễn Hằng.
Sắc mặt của Đào Anh Thy lập tức thay đổi,
sao lại là anh ta? Đúng là âm hồn không tan!
“Anh có thôi đi không?” Cô mở miệng đầy giận dữ
Tư Viễn Hãng không nói gì mà chỉ vào phía sau CÔ.
Đào Anh Thy hơi sững sỡ, còn chưa kịp phán
ứng lại đã bị người phụ nữ phía sau kéo sang một
bên khiến cô lảo đảo tránh sang bên cạnh.
Mùi nước hoa thoang thoảng nơi cánh mũi,
một người phụ nữ ăn mặc thời trang và gợi cảm
näm bò lên cửa xe: “Cậu Viễn Hãng chiếc xe này
của anh thật ngầu quá đi mất!”
*Nếu em thích anh sẽ tặng cho em”
“Em mới không cần đâu em thích chính là con
người của anh chứ không phải xe của anh.’ Người
phụ nữ cười điệu đà và nói rất có nguyên tắc.
Tư Viễn Hãng hơi nghiêng đầu, người phụ nữ
lập tức vui vẻ lên xe sau đó chiếc xe phóng đi.
Sắc mặt của Đào Anh Thy quả thật đã tức.
giận đến mức liên tục thay đổi hệt như bảng pha màu.