Dù sao thì cô cũng biết cái tên Tư Hải Minh này đáng sợ như thế nào rồi! Thủ đoạn vô cùng độc ác, người bị anh để mắt đến chắc chắn sẽ không có kết cục tốt!
Nhất là Liêu Ninh đã hại anh nhà tan cửa nát, kết cục chắc chăn sẽ vô cùng thê thảm!
Bản chất của một người sẽ thay đổi sao?
Sẽ không!
Đào Anh Thy đang suy nghĩ, tại sao cô phải nghĩ đến chuyện chấp nhận Tư Hải Minh? Thậm chí là đã đến mức thích… Tại sao chứ? Anh không phải là người đàn ông “dịu dàng” đúng không? Cô chỉ thích đàn ông dịu dàng, rốt cuộc là sai ở đâu?
Xe dừng trong bãi đỗ xe của đài truyền hình, Đào Anh Thy không nói gì, lập tức xuống xe.
Tư Hải Minh nhìn bóng người thướt tha đã đi xa, kéo cà vạt xuống, sắc mặt vô cùng âm trâm.
Tâm trạng buồn phiền càng khiến ánh mắt anh thêm âm trầm và sắc bén.
Đến tập đoàn Vương Tân, áp suất âm trầm do anh tỏa ra khiến cho tất cả mọi người đều sợ run người.
Chương Vĩ biết chắc chắn là có liên quan đến cuộc điện thoại tối qua rồi.
Đối mặt với ngài Hải Minh tâm trạng bất ổn với vẻ mặt vô cùng u ám, Chương Vĩ cung kính gật đầu: “Ngài Hải Minh, xin hỏi là tôi cân phải làm gì?
Nhất định tôi sẽ làm vô cùng hoàn hảo, khiến ngài hài lòng.’ “Ngày hôm nay, cậu đừng lảng vảng trước mặt tôi.”
“Tuân lệnh!”
“..” Tư Hải Minh nhìn thấy Chương Vĩ định đi ra ngoài, suy nghĩ một chút sau đó gọi anh ta lại: “Đợi đã”
Chương Vĩ quay đầu, vẫn là dáng vẻ cung kính: “Xin ngài Hải Minh căn dặn”
“Điêu tra camera chưa?”
Chương Vĩ nói: “Ngài vẫn chưa nói cho tôi biết là bệnh viện nào, không thể nào điều tra được.
Tất nhiên nếu như ngài muốn thì tôi có thể lập tức điều tra ngay: Bởi vì Tư Hải Minh cố gắng không điều tra camera mà cả đêm ngủ không ngon giấc! Điều quan trọng là cô gái kia cứ làm như là cô ấy bị oan ức, dáng vẻ như là bị anh bắt nạt vậy, khiến trong lòng anh rất khó chịu!
Trong bầu không khí yên ắng lạ thường của phòng làm việc, sau một lúc lâu, Chương Vi hỏi: “Là chuyện của… Đào Anh Thy sao?”
Tư Hải Minh không nói lời nào, vẻ mặt căng thẳng lạnh lùng.
Chương Vi đứng yên ở đó đợi mệnh lệnh của ngài Hải Minh, thầm nghĩ là ngài Hải Minh mạnh mẽ quyết đoán đi đâu mất rồi? Cùng lắm cũng chỉ là mỗi chuyện xem camera thôi, điều tra một chút bí mật của Đào Anh Thy, khó lựa chọn như vậy sao?
Tư Hải Minh xoay người, không nhìn rõ vẻ mặt anh thế nào, chỉ bóng lưng cao lớn sâu không lường được.
Cả người tỏa ra áp suất thấp thể hiện tâm trạng kìm nén trong lòng lúc này.
Mặt nhìn ra cửa sổ sát đất nhìn về phía CBD, Tư Hải Minh đang nghĩ có khi nào mình trách lầm cô ấy không?
(CBD: Central Business District.) “Điều tra đi” Giọng nói âm trầm lạnh lùng của Tư Hải Minh vang lên.
Nhưng mà đợi khi điều tra camera xong, khi hình ảnh trong đó chiếu vào con ngươi đen âm trầm của anh, một bầu không khí khủng bố nhất thời bao trùm khắp phòng làm việc rộng lớn.
Chương Viđang đứng mũi chịu sào trước mặt không dám nhúc nhích cũng không dám thở mạnh.
Tuy là anh ta không biết trong video là hình ảnh gì, nhưng mà với cảm giác như lọt vào hầm băng này thì xem ra vấn đề này rất nghiêm trọng rồi…
Tư Hải Minh khép laptop lại, bỗng lên tiếng: “Lấy đi”
“Vâng!” Chương Vĩ bước lên đưa hai tay ra lặng lẽ cất máy tính đi, sau khi gật đầu thì xoay người đi ra ngoài!
Tư Hải Minh đứng dậy, đứng trước cửa sổ sát đất, dáng người cao lớn với hơi thở đáng sợ và sắc mặt lạnh lẽo dọa chết người, bất cứ ai đứng bên cạnh cũng đều cảm nhận được áp suất rất thấp.
Còn dám ấm ức trước mặt anh? Không có gì cả sao?
Vào lúc này trong lòng Tư Hải Minh đang bùng cháy, không thể nào dập được lửa giận trong người.
Tư Hải Minh rời khỏi phòng làm việc, nhưng mà khi đi đến cửa thang máy riêng, anh bỗng dừng chân ở đó đứng im không nhúc nhích.
Cứ như là đang đè nén cơn giận trong lòng.
Lúc anh đang định xoay người quay về phòng làm việc, cửa bỗng đóng sầm lại!
Chương Vi đi đến hỏi lễ tân: “Ngài Hải Minh đã ra chưa?”